Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau khi Tố Vân cùng Ế Vân hôm nay nương nương ý định ngoài, cao hứng toe toét.
Tố Vân vội vàng gật đầu.
“Lời của nương nương, nô tì nhất định sẽ truyền tới tận tai trong Phượng Khôn Cung”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dua-nang-ve-phu/chuong-128.html.]
Thậm chí Ế Vân còn : “Cho dù là bệ hạ các nương nương khác tìm đến Hoàng hậu nương nương ngài, nô tì cũng sẽ chống đỡ a.”
Nghe câu , Tô Tiểu Tiểu thập phần kinh hỉ. Nàng nghĩ đến Ế Vân sẽ như . Tô Tiểu Tiểu mặt mày hớn hở: “Được , cam đoan của ngươi, Bổn cung càng thêm yên tâm. Chờ bổn cung xong sản phẩm mới sẽ thưởng cho các ngươi đầu tiên.” Tố Vân cùng Ế Vân cảm tạ xong, liền truyền đạt mệnh lệnh. Tô Tiểu Tiểu lập tức căn phòng nhỏ mà đều cho rằng thập phần thần bí trong Phượng Khôn Cung Tô Tiểu Tiểu ở trong phòng nhỏ trang điểm và quần áo. Nàng chọn bộ quần áo bình thường nhất của Đoan Mộc Lang Hoàn. Không biện pháp, Đoan Mộc Lang Hoàn là Hoàng hậu, y phục của nàng thể xa hoa, coi như thật sự xa hoa, khi mặc rời khỏi đây, cũng dĩ nhiên sẽ đánh cướp a. Xem quần áo đính đầy trân châu, lớn nhỏ , màu sắc lấp lánh… Chính nàng còn chiếm của riêng, càng khỏi khác. Bất quá hảo cuối cùng Tô Tiểu Tiểu cũng tìm một món đồ lâu dùng tới, nhưng là loại quần áo mà chính nàng ưa thích. Sau khi mặc xong quần áo, Tô Tiểu Tiểu tính cũng mất một canh giờ, cũng nên xuất phát. Cuối cùng, nàng liếc mắt chính trong gương đồng. Trên đầu vẫn như chỉ đội Linh Lung Bảo Ngọc trâm, là A Bạch tự cài đầu nàng, nàng luyến tiếc bỏ xuống. Trong lòng nàng khỏi một hồi ôn nhu. Nghĩ đến chỉ còn mấy canh giờ nữa là thể thấy A Bạch, tâm Tô Tiểu Tiểu thập phần nhảy nhót. Nàng thật cẩn thận giấu túi tiền trong vạt áo, liếc chính trong gương đồng, lúc mới lặng lẽ rời . Trong túi tiền chứa một tờ ngân phiếu một ngàn lượng, hai ngân phiếu một trăm lượng. Đây là nàng chuẩn trả cho A Bạch. Mặc dù đó là nàng thích, nhưng nàng cũng thể trả tiền. Dù giữa tình nhân mà chuyện tiền nong, dễ tổn thương . Lại , nàng cũng A Bạch hiểu lầm, nàng là vì bạc của mới cùng một chỗ. *** là trời thu mát mẻ đường ranh giới*** Tô Tiểu Tiểu xuất cung thực thuận lợi. Dọc theo đường cũng gặp nào, gặp cũng nàng tránh . Tóm . Chưa đầy nửa canh giờ, Tô Tiểu Tiểu thành công cạnh đại thụ cách cửa cung hơn trăm thước. Vừa đúng lúc , một đại thúc qua.
Đại thúc Tô Tiểu Tiểu, buông tiếng thở dài, : “Cô nương, đó là hoàng cung. Ngươi đừng tưởng là hoàng cung lắm, liền . Ai, thật rõ vì nhiều cô nương như chui cung .”
Tô Tiểu Tiểu sửng sốt. Nàng mới định , vị đại thúc buông tiếng thở dài, vẻ mặt thương cảm rời . Tô Tiểu Tiểu mấp máy môi. Vừa thấy thần sắc vị đại thúc , xem chừng yêu của đại thúc nhất định là ở trong hoàng cung. Bằng giữa lông mày thể tang thương như vây đây? Tô Tiểu Tiểu cảm khái một phen, vội vàng thu thập tâm tình, hướng mục đích xuất phát. Kế hoạch xuất cung thực thuận lợi, Tô Tiểu Tiểu luôn luôn cho rằng như . là thiên tính vạn tính, tính sống tính c.h.ế.t cũng tính đến ông trời hợp tác a. Nàng đến một khắc Trời liền đổ mưa ầm ầm Được , là đổ ầm ầm mà rơi xuống. (vịt: Ý chị ý là mưa to ào ào chứ mưa nhẹ nhàng)Mưa lớn cho nào thể tưởng tượng Tô Tiểu Tiêu cảm thấy thực bi ai. Nàng khó ăn diện trang điểm xinh như , trận mưa phá hư. Kỳ thật, phá hư cả. Quan trọng là … Mưa lớn như thế, nổi. Ngã tư đường trống , đểu tránh mưa mái hiên. Ầm vang. Sét đánh. Sau đó, Tô Tiểu Tiểu thực bi ai phát hiện xe ngựa qua cũng chịu chở . Tô Tiểu Tiểu cắn môi, gắt gao trận mưa như trút nước . Nàng quyết định chỉ cần sét đánh, nàng sẽ tiếp. Mưa lớn sợ, dù mưa nhỏ cũng là mưa, mưa lớn cũng vẫn là mưa. Chỉ tiếc, yêu cầu thấp như của Tô Tiểu Tiểu … Ông trời vẫn là chịu buông tha nàng. Tô Tiểu Tiểu chờ nha chờ nha chờ … Đợi cho hoa cũng héo tàn … Rốt cục, khi hết một nén nhang, cuối cùng cũng sét đánh nữa, tia chớp cũng thể là . Vì thế, con mắt khiếp sợ của Tô Tiểu Tiểu … Bắt đầu ở trong mưa hoa hoa lệ lệ chạy như điên. Có thể vạn chăm chú nha. Mưa như lớn, Tô Tiểu Tiểu mặc dù là chạy, nhưng đến khi tới nơi thì cũng muộn nửa canh giờ. Trời cũng đen . Nàng chung quanh.