Nữ nhân khi tàn nhẫn, là kinh khủng.
Cho nên, việc cũng thể quá mức tuyệt tình.
**Đường ranh giới***
Nửa đêm, Tô Tiểu Tiểu tỉnh .
Tô Tiểu Tiểu cũng thói quen ngủ quen giường, nhưng là trong Đoan Mộc phủ, nàng cũng quen .
So với hoàng cung còn quen hơn.
Mặc dù nơi phụ , mẫu , di nương, ca ca danh nghĩa của nàng…
là dù cũng chân chính, Tô Tiểu Tiểu khó quen .
Nàng ở giường lăn qua lộn hồi lâu, cuối cùng quyết định khoác áo lông cáo ngoài dạo một chút.
Ánh trăng mùa đông cũng thập phần xinh .
Cho dù gió lạnh thấu xương, thổi tới mặt thì mơ hồ đau buốt, nhưng cũng may còn áo lông cáo , giúp nàng ngăn cản phần lớn gió lạnh.
Ngay tại thời điểm Tô Tiểu Tiểu ngang qua một căn phòng, nàng chợt bên trong truyền tới thanh âm chuyện.
“Ta cảm thấy giờ là thời điểm chúng hành động…”
“Không, thời cơ .”
Tô Tiểu Tiểu ngẩn , cước bộ tự chủ ngừng .
Là thanh âm của mẫu cùng phụ Đoan Mộc Lang Hoàn.
Tô Tiểu Tiểu theo bản năng cảm giác nếu thật sự , sẽ một bí mật kinh thiên.
mà…
Giờ phút , chân nàng thế nhưng giống như đóng đinh, nhúc nhích .
Bên trong cuộc đàm thoại vẫn tiếp diễn.
“Ngươi thấy nữ nhi gầy bao nhiêu ? Ở trong hoàng cung ngây ngốc nhiều năm như , tên cẩu hoàng đế đối xử với nàng như thế! Hiện tại tính khí đều biến thành như , cứ thế nữa, Hoàn nhi cũng sẽ biến thành cái dạng gì!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dua-nang-ve-phu/chuong-164.html.]
Tô Tiểu Tiểu mẫu Đoan Mộc Lang Hoàn như thì trong lòng chút cảm động.
“Không ! Chúng chuẩn lâu như , thậm chí còn tiếc hết thảy, lấy Hoàn nhi dụ dỗ, hiện giờ việc chuẩn chu đáo, tuyệt thể mạo hiểm.”
Tô Tiểu Tiểu nghi hoặc? !
Lấy Đoan Mộc Lang Hoàn dụ dỗ? !
Có ý gì?
“Ngươi điên . Vì ngôi vị hoàng đế, ngay cả nữ nhi cũng cần! ! ! ! ! !”
Tô Tiểu Tiểu trừng lớn mắt.
Ngôi vị hoàng đế! ! ! ! ! ! ! !
Chẳng lẽ cha Đoan Mộc Lang Hoàn phản? !
“Hừ, Nếu lúc chúng lôi Huyền Thanh Vương xuống, Thượng Quan Mặc thể dễ dàng như trở thành hoàng đế ? Lại , nếu chúng tiên hạ thủ vi cường, tay Huyền Thanh Vương, đến lúc đó đừng Hoàn nhi, đầu tiên c.h.ế.t chính là Đoan Mộc gia chúng .”
Gì chứ? Hóa Thượng Quan Mặc hoàng đế thái hậu nhúng tay , mà là Đoan Mộc gia ở lưng hỗ trợ?
“Ai, cũng đúng. Huyền Thanh Vương hận thấu xương Đoan Mộc gia chúng , nếu Huyền Thanh Vương vua, Đoan Mộc gia chúng hẳn chết. Chính là… Nếu là Hoàn nhi…”
Bỗng nhiên, trong phòng tựa hồ yên tĩnh trở . Tô Tiểu Tiểu nín thở. Đến tột cùng Đoan Mộc Lang Hoàn là đang thái độ gì đây? ?
Qua một lúc lâu, Tô Tiểu Tiểu vểnh tai , bên trong mới truyền đến thanh âm một trận nức nở. Tô Tiểu Tiểu , thanh âm nức nở của… Là mẫu Đoan Mộc Lang Hoàn.
Chỉ nàng đứt quãng …
“Ta… chỉ một… nữ nhi, nếu như… Hoàn nhi … còn, ngươi … bảo … bây giờ?” Phụ Đoan Mộc Lang Hoàn là quyết đoán .
“Không Hoàn nhi, chúng còn Trường Khanh mà…”
Tô Tiểu Tiểu , nhất thời đối với Đoan Mộc Lang Hoàn tỏ vẻ thiết đồng tình. Đoan Mộc Lang Hoàn thật đáng thương. Sinh tại thời đại trọng nam khinh nữ … Dừng một chút, phụ Đoan Mộc Lang Hoàn .
“Hơn nữa, sẽ chuyện đó, Tố Vân cùng Ế Vân đều , hiện giờ Thượng Quan Mặc cực kỳ yêu thích Hoàn nhi. Hiện giờ Hoàn nhi là sủng ái nhất lục cung, ngay đến cả thái hậu cũng nể mặt Hoàn nhi của chúng .”
Tô Tiểu Tiểu bỗng nhiên thực khinh bỉ phụ Đoan Mộc Lang Hoàn. Chậc chậc. Chẳng lẽ rằng gần vua như gần cọp ? Nữ nhi của chính là mỗi ngày đều ở bên lão hổ…
mà… Ngay lúc đó, một trận gió rét thổi tới, lùa trong vạt áo Tô Tiểu Tiểu, Tô Tiểu Tiểu run lên, liền hắt một cái. Thanh âm trong phòng nhất thời dừng . Sau đó một đạo thanh âm sắc bén phát .
“Ai? !” Tô Tiểu Tiểu dọa đến sắc mặt nhất thời trắng bệch. Vừa định cất bước chạy lấy thì một bàn tay lạnh như băng bỗng nhiên che lấy miệng của nàng. Tô Tiểu Tiểu hoảng sợ con ngươi đều mở lớn.