Thượng Quan Thanh như ôm nàng.
Nhất thời, trong phòng một mảnh yên tĩnh, chỉ thể tiếng Tô Tiểu Tiểu cùng Thượng Quan Thanh tiếng hít thở.
Qua một lúc lâu, tức giận của Tô Tiểu Tiểu cũng tiêu bảy tám phần.
Nàng ở trong lòng Thượng Quan Thanh rầu rĩ : “Chàng ?”
Nghe thanh âm của Tô Tiểu Tiểu trở nên bình thường hơn, Thượng Quan Thanh khỏi thầm nhẹ nhàng thở .
Hắn : “Ta nghĩ nàng sẽ đói bụng, nên lấy một ít thức ăn đồ vật nọ tiến .”
Thanh âm của Thượng Quan Thanh thực ôn nhu.
Tô Tiểu Tiểu lúc cũng cảm giác rời giường tức giận quá mức, mới phát cáu thật sự cũng quá đạo lý.
Nàng từ trong lòng Thượng Quan Thanh ngẩng đầu lên, nàng yên lặng Thượng Quan Thanh.
“Thanh, là , nên đem tức giận phát ở .”
Thượng Quan Thanh sờ sờ đầu của nàng: “Nha đầu ngốc, là , là bận tâm đến cảm thụ của nàng. Lần sẽ chú ý.”
Tô Tiểu Tiểu mân mím môi, nàng đến gần, hôn một ngụm lên hai má Thượng Quan Thanh, đó : “Ta cũng sẽ chú ý.”
Thượng Quan Thanh , lúc mới cầm lấy quần áo bên giường, giúp Tô Tiểu Tiểu mặc .
Sau khi mặc xong, Tô Tiểu Tiểu tới thực vật bày biện bên giường.
Nàng nháy mắt mấy cái: “Ừm, vặn cũng đói bụng.”
Thượng Quan Thanh bưng tới: “Ta uy nàng.”
Tô Tiểu Tiểu “Ân”, nhưng tiếp theo nàng lắc đầu: “Ta chút khát, uống nước .”
Nói xong, liền bật xuống giường.
là chân mới đụng tới mặt đất, một trận đau nhức liền từ phía truyền đến.
Tô Tiểu Tiểu mày nhíu , cước bộ cũng lảo đảo, thiếu chút nữa trọng tâm cả xong quăng xuống.
Cũng may Thượng Quan Thanh nhanh tay, một phen ôm eo Tô Tiểu Tiểu.
Tô Tiểu Tiểu cả đọng ở Thượng Quan Thanh.
Thượng Quan Thanh là áy náy.
Tiểu Tiểu thể như , đều là do đêm qua nhiều lắm.
“Tiểu Tiểu, nàng ở giường, đừng nhúc nhích, rót nước cho nàng.”
Dứt lời, liền thả Tô Tiểu Tiểu xuống, đến mép bàn rót chén nước đây.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dua-nang-ve-phu/chuong-247.html.]
Tô Tiểu Tiểu uống vài ngụm nước, nước ấm tiến nhập trong bụng, lúc mới thư thái nhiều.
Nàng : “Ân, thể uy .”
Sau khi Thượng Quan Thanh uy Tô Tiểu Tiểu ăn vài cái điểm tâm, Tô Tiểu Tiểu liền ăn vô.
Thượng Quan Thanh cũng miễn cưỡng nàng tiếp tục ăn nữa.
Hắn sai chuẩn nước ấm, đó ôm Tô Tiểu Tiểu tới bồn tắm bên cạnh.
Bồn tắm nước ấm độ , bất quá Tô Tiểu Tiểu thật là chút băn khoăn.
Nàng kéo kéo vạt áo Thượng Quan Thanh, : “Ta tự tắm sẽ hơn.”
Thượng Quan Thanh , giống như trong nội tâm nàng suy nghĩ gì, buông tiếng thở dài, : “Tiểu Tiểu, sẽ như thế nào.”
Tô Tiểu Tiểu mân mím môi.
Thượng Quan Thanh còn thêm: “Ta chỉ là cùng nàng sống chung một chỗ. Mấy ngày nay, cũng sẽ bính nàng, cho nàng nghỉ ngơi thật , ?” _ (vịt: thề là câu xong: nghĩ ngay đến vế là: đợi nàng nghỉ ngơi cho xong sẽ đòi cả vốn lẫn lời) _
Tô Tiểu Tiểu xong, lúc mới gật gật đầu.
Rồi đó, Thượng Quan Thanh cũng quả nhiên như chính , thật là gì cả, cũng chỉ là khi tắm xong cho Tô Tiểu Tiểu, hôn hạ cái trán của nàng.
Sau khi Tô Tiểu Tiểu tắm rửa một cái, nhất thời cảm giác thoải mái hơn.
Nàng sắc trời bên ngoài, trong bầu trời đêm một vòng Minh Nguyệt treo cao, chói lọi.
“Thanh, bây giờ là giờ nào?”
Thượng Quan Thanh nhanh đáp: “Sắp đến giờ Tuất.” _ (hình như giờ Tuất là từ 8 đến 10 giờ tối thì ) _
Tô Tiểu Tiểu sửng sốt.
Trời ạ, trễ thế .
Lúc , Thượng Quan Thanh đề nghị : “Tiểu Tiểu, nàng ngoài một chút ?”
Tô Tiểu Tiểu nghĩ nghĩ, cũng hiểu đề nghị sai.
Sau khi tắm rửa một cái, nàng cũng thoải mái nhiều.
Phía cũng còn đau nhức như , cố gắng một chút, sẽ khỏe nhanh hơn.
Lại , phủ , nàng còn thăm xong .
Vì thế, Tô Tiểu Tiểu gật gật đầu, : “Cũng , thể dễ dàng ngắm phủ ban đêm.”
Thượng Quan Thanh , liền tùy tay cầm lấy một món áo choàng, phủ lên Tô Tiểu Tiểu, đó tiếp tục nắm tay nàng, ngoài.
Bên ngoài bóng đêm thập phần xinh .