Tô Tiểu Tiểu mặt mày hớn hở,“Hắc, các ngươi cần ? Ta nhớ rõ Thục phi vài bức nữ với nữ vu sơn mây mưa triền miên họa đồ, vẽ siêu siêu cẩn thận siêu chân thật, hơn nữa tư thế cũng thập phần mới mẻ.”
Vân Quý nhân , lập tức đỏ bừng mặt.
Nàng tránh ở phía Vân Chiêu Nghi, bộ dáng thập phần hiếu kỳ tò mò.
Tô Tiểu Tiểu xem xem Vân Quý nhân, Vân Chiêu Nghi.
Nàng bỗng nhiên hắc hắc :“Vân Quý nhân, ngươi khẳng định là P. Vân Chiêu Nghi, ngươi còn là T.”
Vân Quý nhân hòa Vân Chiêu Nghi tuy bối rối lời và ý tứ của Tô Tiểu Tiểu, nhưng là hai dù cũng là lạp lạp quan hệ, đối với cách , thường thường là mẫn cảm.
Vì thế, hai cũng thập phần quang minh chính đại thừa nhận.
Ba bàn luận việc nhà.
Tô Tiểu Tiểu nhiều , đến cuối cùng nàng cũng phát hiện mĩ cái gì thể , nhưng là Vân Chiêu Nghi cùng Vân Quý nhân, các nàng mặt đều đỏ bừng , nghi là thực hưng phấn bộ dáng.
Tô Tiểu Tiểu liền ngậm miệng, chống cằm, các nàng .
Bỗng dưng, Vân Quý nhân tựa hồ như chợt nhớ tới cái gì.
Nàng liếc mắt Tô Tiểu Tiểu một cái, là thần bí :“Tỷ tỷ, lúc qua Hoàng quý phi cung điện. Người phát hiện cái gì ?”
Tô Tiểu Tiểu sửng sốt.
Vân Chiêu Nghi cũng mở to mắt thần bí ,“Ta cũng qua, cũng phát hiện vài thứ.”
Tô Tiểu Tiểu sửng sốt.
“Cái gì ?”
Vân Quý Nhân :“Lúc đem dương chi bạch ngọc bội cho tỷ tỷ ? Sau đó thấy nó ngay tại Hoàng quý phi nương nương điện. Giống hệt như cái cái bàn gỗ đàn hương ép lên trong cung điện Hoàng quý phi nương nương. Thật sự là lãng phí, bạch ngọc nhất như , thế mà mang cái kê bàn.”
Vân Chiêu Nghi cũng :“ . Lúc đưa tỷ tỷ cái xuyến đeo tay, nay thấy ở chỗ Hoàng quý phi nương nương. Lúc đó nương nương từng đem bộ nô tài trong Phượng Khôn cung thẩm vấn việc trộm tiền bạc kiếm do bán Hương Hoa Lộ ? Ta nghĩ chắc là Hoàng quý phi nương nương trộm .”
Tô Tiểu Tiểu , hai cổ lửa giận bùng lên trong mắt.
Tốt nhất.
Đi tìm mòn giày cũng thấy, vô tình tìm chẳng tốn công.
Hoàng quý phi, dĩ nhiên là ngươi trộm đồ của !!!!!
Ta thề đội trời chung với ngươi!!!!!
Hoàng quý phi, ngươi hãy đợi đấy!
Không g.i.ế.c c.h.ế.t ngươi, họ Tô!
Tố Vân cùng Ế Vân tìm kiếm hoàng hậu nương nương suốt một ngày, ngay khi hoàng hậu nương nương về tới Phượng Khôn cung, hai lập tức thi triển khinh công bay trở về. Song cước đạp ở Phượng Khôn cung thổ địa, liền thấy một cái nội thị vội vội vàng vàng chạy tới, đầu đầy mồ hôi hột.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dua-nang-ve-phu/chuong-32.html.]
Hắn thở hồng hộc mà rằng: “Hoàng…… Hoàng hậu nương nương xông đến thiên điện thắp sáng đèn chỗ đó …… Còn nữa sắc mặt thập phần…… Thập phần bất thiện……”
Tố Vân cùng Ế Vân .
Mặt cũng trắng vì sợ hãi.
Không nhiều lời, bước liền nhanh, hai bước bằng ba bước thường hướng tới thiên điện.
Mới cửa xong, các nàng thấy hoàng hậu nương nhà hai mắt bừng bừng lửa giận.
Trong tay nắm chặt một con d.a.o phay sáng loáng.
Sáng loáng đ.â.m mắt các nàng sợ đến kinh hồn.
Mà lúc hoàng hậu nương nương cất tiếng càng cho Tố Vân cùng Ế Vân kinh hãi.
“Ta xẻo xẻo ! Cái con đàn bà c.h.ế.t tiệt! Ta c.h.é.m c.h.ế.t ngươi, mang họ Tô!”
Tố Vân Ế Vân nuốt nuốt nước miếng.
Hai liếc mắt lẫn một cái.
Ông trời của các nàng ơi.
Hoàng hậu nương nương họ Đoan Mộc ?
Nếu còn như thế cũng là họ Thượng Quan chứ……
Khi nào họ ?
Rốt cuộc hoàng hậu nương nương hôm nay phát sinh sự tình gì?
Chẳng lẽ gặp Thục phi nương nương?
Tố Vân hít sâu một , nàng chiến run rẩy : “Việc đó…… Hoàng hậu nương nương…… Đừng kích động, chuyện gì chậm rãi . Buông d.a.o phay xuống …… Đao kiếm vô tình nha……”
Ế Vân cũng khuyên nhủ theo: “ nha, hoàng hậu nương nương. Sự tình lớn lao cỡ nào, cũng đừng mang sinh mệnh của chính vui đùa nha. Lại nữa, nương nương khiêu khích như thế nào, bất quá cũng chỉ là lời , các nàng nào dũng cảm mà gây tổn thương thật nha. Hoàng hậu nương nương là đông cung đầu, lục cung mẫu mực……”
Tô Tiểu Tiểu liếc Ế Vân một cái.
Nàng hừ một tiếng, “Im miệng. Không cần , những lời vuốt m.ô.n.g ngựa gượng gạo, bẩn lỗ tai quá .”
Ế Vân im bặt.
Tố Vân cũng dám thêm cái gì .
Tô Tiểu Tiểu khí thế hất mái tóc, vung áo choàng, bước đại khỏi thiên điện.
Hừ!
Hoàng quý phi!
Ngươi c.h.ế.t chắc !