Tô Tiểu Tiểu nháy mắt mấy cái: “Yêu, Ế Vân, dạy dỗ nha. Thế nhưng ngay cả chỗ nào bán đông cung đều nha! Có tiến bộ nha, tiến bộ.”
Dừng , Tô Tiểu Tiểu trở chuyện chính.
“Vậy bức họa ai họa? Họa sĩ tên gọi là gì?”
Ế Vân lắc đầu.
“Này thật sự .”
Nàng là một cô nương đến địa phương đó, quả thật là lung tung mua thật nhanh, dám hỏi đến là ai họa?
Hỏi đến chi?
Trao đổi ooxx tâm đắc ?
Nàng vẫn còn là hoa cúc khuê nữ nha.
Tô Tiểu Tiểu cũng cái gì nữa.
Dù trọng yếu.
Nàng chính là đột nhiên hỏi một chút mà thôi, tranh họa thật sự nhẵn nhụi, nhắn dùm cảm tình thực cho khâm tiện.
Cho nên, nàng nghĩ hỏi một chút tên, đó kết bạn tri kỷ.
Bất quá nếu hỏi đến, thì tính .
Lúc , Tố Vân bỗng nhiên tiếng.
Nàng vẻ mặt đắn.
“Nương nương, là ai họa .”
Tô Tiểu Tiểu thực giật .
“Tố Vân ngươi ?”
Tố Vân gật gật đầu, nàng :“Khi còn đến cung, chợt qua giang hồ đồn thổi một họa sĩ tên là công tử Đào Tô Châu, vị họa sĩ mỗi bức họa đều dùng giấy của Đường gia ở Tô Châu, hơn nữa quyển trục nhất định là màu đen, ở giữa là màu xanh ngọc. Mà phúc cung đồ trong tay nương nương, cho dù xem nội dung, nhưng xem chất giấy, thể thấy là tài sản của Đường gia ở Tô Châu. Mà quyển trục thực rõ ràng, là thấy phong cách của công tử Đào Tô Châu.”
“Công tử Đào Tô Châu …”
Tên văn nhã.
Nàng thích.
“Nam?”
Tố Vân : “Nương nương, thấy qua. Không là nam là nữ, hơn nữa công tử Đào Tô Châu ở trong giang hồ cực kì thần bí, tựa hồ cho tới bây giờ đều từng gặp qua.”
Dừng , Tố Vân liếc mắt đông cung đồ trong tay Tô Tiểu Tiểu.
“Bất quá, thật từng qua công tử Đào Tô Châu sẽ họa đông cung đồ. Công tử Đào Tô Châu xưa nay thường họa sơn thủy đồ.”
Lúc , Tô Tiểu Tiểu sớm đem cái gì đông cung đồ ném tới một bên.
Quản nó là ai họa, hứng thú hiện nay của nàng là công tử Đào Tô Châu.
Hảo thần bí hảo thần bí.
Nàng thích nàng thích.
Tên như văn nhã, phận thực thần bí, quả thật chính là thần tượng của nàng!
“Tố Vân, tiếp .”
Tố Vân sửng sốt.
“A? Nói cái gì?”
Tô Tiểu Tiểu: “Công tử Đào Tô Châu nha.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dua-nang-ve-phu/chuong-75.html.]
Tố Vân thế mới hồn, : “Này đó đều là đồn, cũng nhiều.”
Tô Tiểu Tiểu thất vọng .
Khó ngôi ở cổ đại khiến nàng tìm gặp, kết quả cứ như chặt đứt.
Ai, thôi.
Một hồi vui mừng giờ thành công dã tràng.
Tô Tiểu Tiểu ghé tháp mỹ nhân, nghiêng đầu, thưởng hoa thưởng thiên thưởng … Hoàng đế?
Di di di?
Nàng hoa mắt ?
Như thế nào nam nhân ở ngoài Phượng Khôn Cung bộ dạng giống như quái dị Hoàng đế?!
A a a.
, hoa mắt.
Nhìn thủ vệ thị vệ hành lễ, Tô Tiểu Tiểu từ mỹ nhân tháp thượng nhảy lên.
Tố Vân cùng Ế Vân đều dọa cho giật .
“A a a, mau mau mau. Người quái dị Hoàng đế đến.”
Tô Tiểu Tiểu quanh một vòng, bỗng nhiên phát hiện bãi đông cung đồ nàng mới thưởng thức xong cách đó xa.
Nàng vội vàng chỉ phó đông cung đồ.
“Tố Vân Ế Vân, mau! Đem đông cung đồ thu hồi .”
Má ơi.
Nếu như cái quái dị Hoàng đế đến đông cung đồ.
Không cái gì.
Không , nhất định sẽ , nếu Hoàng hậu đều xem đông cung đồ, chúng đây sẽ ooxx .
Dù Hoàng hậu cùng Hoàng đế ooxx, vốn chính là chuyện thiên kinh địa nghĩa.
“A a, nương nương, giấu ở chỗ nào bây giờ?”
Tô Tiểu Tiểu Tố Vân cùng Ế Vân khi hai chữ “Hoàng đế” luống cuống tay chân, nàng quyết định tự .
Bằng , chờ đến lúc Hoàng đế tiến , phó đông cung còn giấu .
“Mang đến đây, đem giấu cho. Đợi hai các ngươi đấy thì kịp mất.”
Tô Tiểu Tiểu tức giận tới, cầm đông cung đồ tay Tố Vân bốn phía suy nghĩ.
Giấu ở chỗ nào cho bây giờ?
Hiện tại chạy về tẩm cung khẳng định kịp.
Ách……
Không đúng.
Nàng vì cái gì tự chạy về tẩm cung?
Không còn Tố Vân Ế Vân ở đây ?
Làm cho các nàng tùy tiện một chạy , sự đại cát ?
Quả nhiên, khi con bối rối, cũng thể rối loạn cả đầu óc.
Này rõ ràng là vấn đề đơn giản, bởi vì trong nháy mắt bối rối mà giải quyết .
Tô Tiểu Tiểu đem đông cung đồ nhét trong tay Tố Vân.