Nàng còn bằng tiên hạ thủ vi cường .
Tóm , nàng thể ăn mệt.
Càng thể ăn mệt của quái dị Hoàng đế.
Bất quá cái tát của Tô Tiểu Tiểu, thực vang dội.
Tố Vân cùng Ế Vân mộng.
Hoàng đế cũng mộng.
Hắn kinh ngạc Tô Tiểu Tiểu: “Ngươi đánh ?”
Cái Hoàng đế ngay cả “Trẫm” đều quên dùng.
Chờ khi Hoàng đế phản ứng , nhất thời tức giận long trời lở đất.
Tô Tiểu Tiểu sợ tới mức lập tức nhắm hai mắt.
Tố Vân cùng Ế Vân cũng dám .
Thiên linh linh địa linh linh, phù hộ Hoàng đế bệ hạ cần đánh quá mạnh.
Chẳng qua, ánh mắt gắt gao đóng chặt của Tô Tiểu Tiểu, Thượng Quan Mặc bỗng nổi lên một tia thương tiếc.
Hắn nghĩ đánh.
Mặc dù quả thật là Đoan Mộc Lang Hoàn đánh .
Hơn nữa dựa theo pháp lệnh, vốn thể phán tội chết. là …
Hắn bỏ .
Hắn yên lặng Hoàng hậu mắt.
Nhìn của nàng lông mi …
Nhìn của nàng cái mũi …
Nhìn của nàng môi …
Hắn còn thực sự đến như từng bao giờ thấy Hoàng hậu.
Hắn ở trong lòng hít một tiếng.
Đối với Hoàng hậu , thật sự đúng là suốt ngày nhớ đến nha. (câu là chém. Chả hiểu gì cả)
Hai tay nắm chặt từ từ rời .
Tô Tiểu Tiểu nhắm mắt .
Thật lâu , nàng cảm giác bàn tay cùng hai má đụng chạm …
Cũng đến tiếng bàn tay đánh tới.
Nàng chuẩn lén lút mở mắt .
Lúc , nàng đột nhiên cảm giác trán phất quá một trận nhiệt khí.
Nàng đột nhiên trợn mắt.
Ánh mi mắt đúng là con ngươi như mực của Thượng Quan Mặc, thâm u như bóng đêm.
Mà ở bên trong bóng đêm, đúng là đựng nhiều nhiều ý cùng nhu tình.
Nàng giật giật, phát hiện búi tóc nhiều hơn một cọng sai.
Thượng Quan Mặc thấp giọng : “Lang Hoàn, phượng sai xứng đôi ngươi.”
Tô Tiểu Tiểu mơ.
Nàng thật sự mơ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dua-nang-ve-phu/chuong-77.html.]
A a a a a a a a a a, ai thể cho nàng Hoàng đế như thế nào đột nhiên nhu tình như ?
Lại ai thể cho nàng, vì cái gì giờ khắc nàng cảm thấy Hoàng đế kỳ thật cũng lắm?
Tô Tiểu Tiểu trái tim đột ngột nhảy lên.
Tố Vân cùng Ế Vân hai thấy thật lâu đều động tĩnh, lén lút giương mắt .
Phát hiện nương nương nhà cùng Hoàng đế bệ hạ đang thâm tình .
Mà Hoàng hậu nương nương đầu còn đội phượng sai.
Hai nhất thời trong lòng vui vẻ.
A a a, đây là trong truyền thuyết cầm sắt hài hòa phu thê tình thâm ?
Hóa là .
Quá mỹ diệu.
Chẳng qua nếu chút tâm ý nọ đặt ở Tô Tiểu Tiểu, thì là vô luận như thế nào đều thể dậy.
Tô Tiểu Tiểu : “Người quái dị Hoàng đế, mắt ngươi rút gân ? Như thế nào cứ nháy mắt mãi ?” _ (vịt: bó tay chị . Phá hỏng hết cả cảnh ) _
Thượng quan đen như mực tuyến.
Nữ nhân như thế nào như hiểu tình thú!!!
Hắn hừ một tiếng.
Sắc mặt chút xanh mét.
Trước đây, phàm là mỗi lúc khen ngợi nữ nhân như thế, các nàng đều là vẻ mặt ý loạn tình mê.
Hắn khoa Thục phi một câu, ái phi, ngươi hôm nay thật xinh . Thục phi lập tức liền một bộ dáng say mê, môi thơm dâng tới .
Thời điểm khoa Vân Quý nhân xinh , Vân Quý nhân chắc chắn vẻ mặt đỏ bừng, đó ỡm ờ rúc bên cạnh .
Thời điểm khoa Trân phi mặt, trân phi cũng sẽ buông hạ mí mắt, một tiếng, tạ bệ hạ khích lệ.
Mà thời điểm khoa Hoàng hậu mặt …
Được đến môi thơm, cũng phản ứng ngượng ngùng gì, ngược là mắt rút gân! Phi!
Nàng mới mắt rút gân!
Cả nhà nàng mắt đều rút gân!
Úc, đúng đúng. Không thể đem chính cũng mắng .
Tô Tiểu Tiểu nháy mắt mấy cái.
Nàng bỗng nhiên phát hiện Hoàng đế ở mặt biểu tình thực phong phú.
Tuy rằng Hoàng đế đang suy nghĩ cái gì, nhưng là phỏng chừng là đang mắng nàng.
Nàng lui về phía mấy bước, : “Cái , quái dị Hoàng đế, cám ơn ngươi đưa phượng sai trở về cho . Thời điểm còn sớm, ngủ ngon nhé.”
Xét thấy kinh nghiệm .
Tô Tiểu Tiểu cảm thấy cần sớm đem Hoàng đế đuổi .
Bằng lấy Hoàng đế tâm tư, quỷ mới kế tiếp hội cái gì?
Cho nên, Tô Tiểu Tiểu trong lời ý tứ tiễn khách cũng rõ ràng .
Thượng Quan Mặc như thế nào hiểu?
Khi Tô Tiểu Tiểu tiếng dứt, Thượng Quan Mặc sắc mặt càng xanh mét.
Nháy mắt, hai trong lúc đó bầu khí liền đổi.
Vừa mới vẫn là một bức ấm áp ngươi thì thầm thầm thì, nay trong chớp mắt liền biến thành băng thiên tuyết địa, phong vân biến sắc.