ĐỨA TRẺ THẤP KÉM - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-10-16 04:22:16
Lượt xem: 36
Chương 1
Ngày Quốc tế Thiếu nhi mùng Một tháng Sáu, chỉ vì là một kẻ thuê, mà con gái nhảy lầu.
Con bé nấc hỏi :
“Ba ơi, nếu con là đứa trẻ thấp kém hơn , tại ba sinh con chứ?”
Lúc đầu, công ty tổ chức hoạt động cho ba con cái, trò thi xếp bộ ghép hình cho mấy đứa nhỏ.
Nặc Nặc – con gái cực kỳ thích trò đó, tay con bé nhanh khéo, chẳng đứa nào kịp.
Thế nhưng, con trai của ông chủ thấy sắp thua, càng gấp càng hỏng.
Đột nhiên, nó cầm lấy thước tam giác, đ.â.m mạnh mặt con bé, gào lên:
“Không cho mày nhanh hơn tao!”
Nó tay nặng.
Mặt Nặc Nặc đ.â.m rách, m.á.u trào một lỗ nhỏ.
Con bé đau quá òa . từng dạy nó rằng đ.á.n.h thì phản kháng, nên nó tức quá, giáng cho thằng bé một bạt tai.
Kết quả, chủ nhỏ càng còn to hơn Nặc Nặc.
Nó tức giận ném vỡ hết bộ ghép hình của con bé.
Cả công ty rối tung lên, nhưng chẳng ai chạy xem Nặc Nặc , mà tất cả đều ùa đến chỗ chủ nhỏ, vây quanh dỗ dành:
“Đừng nữa, ngoan nào…”
Thậm chí, họ còn cho thằng bé quán quân, giải thưởng cũng thuộc về nó.
lao đến đỡ Nặc Nặc dậy, khuôn mặt con bé loang m.á.u mà trái tim như ai xé.
đầu trừng mắt thằng nhỏ đó, nhưng nó lúc đeo huy chương nhỏ, ông chủ còn xoa đầu con trai, dịu giọng :
“Được , con mới là giỏi nhất, những đứa khác chẳng là gì cả.”
nhíu mày hỏi:
“Bây giờ là lúc để dỗ nó ? Ông thấy con gái thương ?”
Ông chủ tỏ vẻ mất kiên nhẫn, liếc một cái, lau nước mắt cho con trai, bảo với quản lý:
“Anh đưa họ chuyện , lát nữa sẽ tính sổ với .”
Câu “tính sổ với ” khiến sững .
Rõ ràng là con gái bắt nạt, giờ thành ông tính sổ với ?
Quản lý vội vàng bước tới, nắm chặt cánh tay kéo , lôi cả hai ba con phòng họp.
Vừa đóng cửa , ông trừng , giọng đầy trách móc:
“Anh ngu ? Anh thấy con của mấy khác đều chậm ? Sao con nhanh thế hả?”
ngẩn , chẳng hiểu nổi ông gì.
“Đây chẳng là cuộc thi của bọn trẻ ? Không lẽ tụi nó cố tình chậm ?”
Quản lý ngạc nhiên :
“Anh thật sự ?”
lắc đầu, lòng dần dần lạnh .
Quản lý bất lực thở dài, :
“Trẻ con cũng phân cao thấp . Anh chỉ là một nhân viên quèn, con thể thắng con trai ông chủ ? Anh tiểu công tử nâng như trứng, hứng như hoa từ nhỏ, khó dỗ thế nào ?”
chỉ thấy tam quan của sụp đổ .
Con trai ông chủ thi thua , dùng thước tam giác đ.â.m rách mặt con gái mà giờ đây, chính và con gái kéo phòng họp để mắng?
hỏi, giọng run run:
“Công ty còn công bằng nữa ?”
Quản lý liếc một cái, khó chịu :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dua-tre-thap-kem/chuong-1.html.]
“Muốn tiền thì thẳng, đừng lấy mấy chữ công bằng cớ. Ai chẳng hiểu mấy trò của . sẽ giúp vài câu với ông chủ, lát nữa đừng cố tình gây chuyện nữa đấy.”
Nói xong, quản lý chẳng buồn để phản ứng, mở cửa luôn.
Nặc Nặc lúc ôm mặt, m.á.u rịn từ kẽ tay. Con bé mím môi, nức nở hỏi:
“Ba ơi, chú mắng con và ba? Chúng sai gì hả ba?”
gương mặt con bé be bét máu, tim như ai bóp chặt.
quỳ xuống, dịu giọng :
“Con ngoan, con sai. Ba nhất định sẽ đòi công bằng cho con.”
Nặc Nặc chùi nước mắt, hỏi:
“Ba ơi… nếu ba giúp con, ba mất việc ?”
sững , hiểu ý con bé.
Nó cúi đầu tiếp:
“Lúc nãy ăn bánh, ba là ông chủ của tất cả các ba khác, đuổi ai thì đuổi đó.”
hỏi:
“Là thằng bé đó ?”
Nặc Nặc gật đầu, bất ngờ ôm chặt cổ , giọng nghẹn ngào:
“Con ba đuổi việc… Mẹ ba cực lắm. Ba đừng tức giận, đừng đuổi nhé…”
thấy sống mũi cay xè, khẽ vuốt tóc con:
“Con , nếu con chịu oan ức, thì dù ba giữ công việc cũng chẳng còn ý nghĩa gì nữa.”
Khi còn đang dỗ con, thì quản lý .
Hắn nhạt:
“Cậu chủ nhỏ nữa . cũng với ông chủ, lát nữa chủ sẽ đây, con gái xin một tiếng, thế là xong.”
c.h.ế.t lặng.
cứ ngỡ nhầm, ngây hỏi:
“Là khác sai mà? Sao bắt con gái xin ?”
Quản lý c.h.ử.i thề một tiếng, chỉ thẳng tay mặt :
“Đừng khó xử nữa! phát ngấy cái kiểu giả nhân giả nghĩa . Đừng lấy mấy lời công lý của trẻ con cớ nữa hiểu ?”
siết chặt nắm đấm, lồng n.g.ự.c phập phồng.
lúc đó, ông chủ đẩy cửa bước , dắt theo chủ nhỏ đang ngậm nước mắt tới.
Cậu chủ nhỏ ngước đôi mắt ầng ậc nước, trông như thể chịu nỗi oan trời giáng.
Ông chủ khẽ xoa đầu con trai, giọng dịu :
“Con trai, đang xin con , đừng giận nữa.”
hít sâu một , cố nén cơn phẫn nộ:
“Chúng xin . Nói đúng hơn là con trai ông xin con gái mới đúng!”
Không khí lập tức đông cứng.
Quản lý và ông chủ đều sững .
Ông chủ cau mày hỏi:
“Ý là gì đây? Cậu chuyện xong với ?”
Quản lý hoảng hốt xen :
“Người mượn chuyện trẻ con để tống tiền ông đấy! thật ngờ đê tiện đến thế. Thật là buồn nôn mà, lấy con lá chắn, phép tắc gì cả!”