ĐỨA TRẺ THẤP KÉM - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-10-16 04:22:19
Lượt xem: 24

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chương 4

 

Lúc đầu hiểu vì chuyện rõ ràng trắng đen bẻ cong như , nhưng giờ hiểu :

 

Bọn họ bắt nạt khác cần lý do, với họ chúng chỉ là đám nghèo hèn, là "chó thuê" trong mắt họ.

 

Ở giây phút đó họ còn dùng lý lẽ công bằng để chuyện với nữa.

 

Bà chủ sẽ g.i.ế.c cả nhà tin bà khả năng đó.

 

Nếu , khiến cả nhà bà trả giá!

 

lao thẳng đến sảnh thang máy. Ông chủ ôm chủ nhỏ chờ ở cửa thang, bà chủ bên cạnh lo lắng liên tục bấm nút thang máy.

 

Thang máy mở, quản lý cùng họ , hấp tấp :

 

"Ông chủ, lát nữa lái xe, ông an ủi chủ ."

 

Họ bước thang máy thấy , quản lý vội vàng bấm nút đóng cửa.

 

lao tới thang, nhưng cửa bắt đầu khép .

 

Khi chỉ còn một khe cửa nhỏ, quản lý và ông chủ ở trong rõ ràng thở phào, kịp lên.

 

nhảy phắt lên, một cú đá mạnh bổ cửa thang!

 

"Bùng" một tiếng lớn vang lên, cửa thang đá hỏng!

 

Cánh cửa đổ trong, đè trúng đầu quản lý.

 

Quản lý ôm đầu kêu la đau đớn, rên lên một tiếng t.h.ả.m thiết.

 

Hắn hét om: "Anh điên ? Anh như thế thể gây c.h.ế.t !"

 

thở hổn hển, chằm chằm họ.

 

Bà chủ tức điên, giậm chân một cái, lớn tiếng với ông chủ: "Ông tuyển kiểu nhân viên gì thế hả? Chúng đang vội đưa con viện, còn bám lấy chúng !"

 

Ông chủ lạnh lùng hỏi : "Mày rốt cuộc gì? Mày chịu dừng ? Chúng tao sẽ đổi thang khác, mày điều đừng gây rắc rối nữa."

 

Họ định bước ngoài thang, bà chủ văng tục liên hồi giơ tay đẩy .

 

nhấc chân, dồn hết sức, giẫm mạnh thang máy!

 

Cả thang rung dữ dội, bà chủ hoảng hốt kêu thét.

 

Tiểu công tử thút thít: "Mẹ, con sợ."

 

Bà chủ vội an ủi: "Đừng sợ, bé yêu, ở đây."

 

Quản lý nuốt nước bọt, : "Anh định gì? Đừng loạn lên… ông chủ, hình như bình thường."

 

Ông chủ cau mày: "Được , tao hiểu . Chuyện coi như chúng tao cũng phần sai. Để tụi tao đưa con viện , lát tao sẽ mời mày chuyện."

 

Bà chủ sốt ruột hét mặt : "Mày thế nào? Mày tiền ? Tao tiền đây, mày nhận tiền cút !"

 

mở túi, lôi vài xấp tiền ném về phía , vội vàng : "Nhanh tránh ! Tao đưa con viện! Mày là lớn, đến lúc còn so đo với trẻ con, mày còn gọi là ?"

 

Tiền rơi mặt ; cúi xuống nhặt, lặng lẽ : "Tiền giải quyết vấn đề."

 

Bà chủ nghiến răng với ông chủ: "Ông xem ông tuyển nhân viên tham lam cỡ nào… lợi dụng lúc con trai ông chuyện, đó hét giá, bắt thóp kìa!"

 

Ông chủ hít một sâu, như đang cố nén cơn giận trong lòng, hỏi:

 

"Vậy giá , trả bao nhiêu thì chịu để chúng ?"

 

Quản lý cũng xen :

 

" , đừng chậm thời gian của ông chủ!"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dua-tre-thap-kem/chuong-4.html.]

:

 

"Các ông đưa tiền cũng thật lòng. Khi chở thằng nhỏ viện , các ông cả tá cách để ăn chặn hoặc trả thù ."

 

Ông chủ tỏ sốt ruột:

 

"Thế gì?"

 

chụp lấy cái thước tam giác đang cắm trong mắt tiểu công tử.

 

Thằng bé kêu la đau đớn. Trong nháy mắt, đều hoảng loạn.

 

Bà chủ la hét:

 

"Anh ? Thả ngay!"

 

:

 

"Ông chủ, các ông cần trả tiền, bởi vì từ đầu đến cuối chuyện tiền bạc."

 

nắm chặt thước tam giác và kéo mạnh.

 

Tiểu công tử ôm mặt la hét, m.á.u chảy ròng ròng qua kẽ ngón tay. Nó đau tới mức ngất .

 

:

 

"Không cần tiền. Vì món nợ của bọn trẻ bây giờ thanh toán."

 

Bà chủ mặt tái mét, hoảng hốt túm cổ áo , hét lên:

 

"Con trai tao mất mắt ! Tụi mày c.h.ế.t chắc ! Tụi mày…"

 

Chưa kịp hết câu, bà bóp cổ, bốc lên đập mạnh xuống sàn.

 

Cả thang máy rung một trận lớn.

 

:

 

"Chuyện của tụi nhỏ xong, còn món nợ của các tính."

 

Bà chủ oằn sàn, ôm lưng rên rỉ đau đớn.

 

Ông chủ gầm lên và vung cú đ.ấ.m về phía .

 

lúc chuẩn , cú đ.ấ.m còn chạm tới, đá mạnh bụng ông .

 

Ông chủ ngã thụp xuống đất, co rúm , quản lý can ngăn, nhưng để ý tới , vì kẻ đối đầu chính là ông chủ và bà chủ.

 

lao tới giơ chân, ông phản xạ đưa tay che đầu, nhưng đá đầu mà đá thẳng họng ông .

 

Ông ôm cổ, nghẹn thở. Khi hai tay còn che mặt nữa, nhắm mũi ông đá tiếp, che thì hở , che thì hở ông đó gánh chịu những cú đá dồn dập từ .

 

Quản lý bên cạnh c.h.ế.t trân, lúc đầu định can ngăn, nhưng giờ chỉ ấp úng, .

 

Đó là lý do sợ họ đông , vì quản lý chỉ nịnh bợ ông chủ, tới kiếm lương chứ để hy sinh mạng .

 

Quản lý càng càng sợ, định chạy ngoài, nhưng hai tay chống chặt hai bên cửa thang, chặn cho thoát.

 

Đồng thời nhấc chân, hai cái đá mạnh háng ông chủ.

 

Ông chủ ôm háng, vật đất co giật vì đau, lạnh lùng :

 

"Loại như mày đáng con nối dõi, bởi vì con mày lớn lên chắc chắn cũng là thằng cặn bã."

 

Ông chủ đau đến nữa, quản lý vội vàng van xin:

 

"Anh em ơi, lúc đầu chỉ định can thôi, ngờ chuyện thành thế , để ? Ban đầu là sai, xin , xin đừng lớn chuyện."

 

thở hổn hển, thẳng mắt .

 

 

Loading...