Đêm rốt cuộc cũng an tĩnh , Hạ Diên Điềm trang điểm xong, gõ vang cửa khách sạn.
Chủ quán thấy đêm hôm khuya khoắt thể một vị mỹ thiếu nữ mặc Lolita, đầu tiên là chấn kinh một chút, đó chạy nhanh tiến lên tiếp đón, “Mỹ nữ, thuê phòng là ăn cơm?”
Ai đêm hôm khuya khoắt đây ăn cơm?
Hạ Diên Điềm kiên nhẫn đánh gãy , “Một gian phòng, lầu hai dựa cửa sổ bên .”
Chủ quán chạy nhanh thế an bài.
Chủ quán là nam nhân trung niên, tầm mắt luôn d.a.o động mặt Hạ Diên Điềm.
Ánh đèn màn hình máy tính ám, Hạ Diên Điềm híp mắt tình huống thuê phòng gần đây.
Ngày hôm qua ở chỉ ba phòng.
“Ngày hôm qua một nam nhân tóc đen, lớn lên tuấn tú, ở nơi nào?” Hạ Diên Điềm khi chuyện lộ mỉm điềm mỹ, chủ quán mê đến thất điên bát đảo, trực tiếp , quên cho Hạ Diên Điềm nam nhân cửa, hiện tại bên trong chỉ một khác.
“ đưa cô lên, mỹ nữ.”
“Không cần.”
Thật ghê tởm.
Cầm chìa khóa, Hạ Diên Điềm trực tiếp cự tuyệt chủ quán, chính liền lên lầu.
Khách sạn cũ kỹ, nhưng cái sạch sẽ, rốt cuộc hiện tại nhân lực thực rẻ, chỉ cần một cái bánh mì là thể thuê cả ngày.
Hạ Diên Điềm tìm phòng, dán cửa trong chốc lát, đó từ trong túi lấy chìa khóa, mở cửa phòng.
Cửa phòng kẽo kẹt một tiếng, mang theo tiếng vọng.
Hạ Diên Điềm:……
DTV
Tô Vi mơ mơ màng màng ngủ, âm thanh.
Hửm? Sớm như trở ?
“Anh, chị ngủ ?” Một đạo âm thanh mềm như bông vang lên ở bên tai.
Tô Vi cơ linh một cái.
Tỉnh.
Có tới mép giường.
Trong phòng bật đèn, tối tăm.
Tô Vi ôm một con thú bông khóa trong chăn, thoạt xác thật chút khổng lồ.
Hạ Diên Điềm thấy phía chăn giật giật, lập tức bắt đầu chính biểu diễn.
“Anh, tuy rằng em , em so kém chị, nhưng em cầu cái gì, chỉ thể liếc mắt em một cái.”
Hắn là liếc mắt một cái cũng .
“Anh, chị bạn trai như , thật là quá hạnh phúc.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dua-vao-nang-luc-cuong-dai-ta-xuyen-thanh-nu-chinh/chuong-175.html.]
Phúc khí cho , ?
Nga, .
“Em cũng vì , trễ thế , em ngủ , trong lòng luôn .”
ngủ liền trực ca đêm .
“Chị giống như thích em.”
Ai sẽ thích một tên biến thái chứ.
“Em tới quấy rầy và chị, em chỉ là, chỉ là……”
Tới gia nhập với bọn họ.
Tô Vi buồn đến đầu óc nóng lên, cô cảm giác một bàn tay tiến .
“Anh, một đứa trẻ con như em thật sự thích ?”
“Em chỉ là, quá thích .”
“Ha ha ha ha ha ha ha……” Tô Vi nhịn nữa, lên tiếng.
Hắn đụng tới cô, thật ngứa.
Tuy rằng cách lớp áo ngủ dày như , nhưng Tô Vi vẫn đến thở hổn hển.
Hạ Diên Điềm đột nhiên xốc chăn lên một phen, thấy Tô Vi, “Sao là cô?”
Tô Vi xoa xoa gương mặt đến mỏi của chính , cảm giác bụng đau, đầu cũng chút say xe.
Quá hư nhược .
Cô một bên nỗ lực thông khí, một bên chân thành , “Cười c.h.ế.t tính là một kiểu c.h.ế.t đau .”
Tô Vi biểu tình Hạ Diên Điềm từ vặn vẹo đến bình thường, từ bình thường đến vặn vẹo.
Cuối cùng, hít sâu một , “chị, em đối với là thiệt tình.”
Tô Vi, “Nha, chúc phúc hai .”
Hạ Diên Điềm:…… Châm chọc! Tuyệt đối châm chọc!
“Anh ở đây ?”
Tô Vi thật bội phục , lúc còn thể banh .
“Không ở.” Tô Vi lắc đầu.
“Là .” Trên mặt Hạ Diên Điềm lộ nụ quỷ dị.
Tầm mắt Tô Vi xuống, rơi ở bàn tay giấu trong túi.
“Nếu cô chuẩn bắt cóc , chờ mặc thêm quần áo , bên ngoài quá lạnh, sẽ thổi ngất.”
Hạ Diên Điềm:……