Hạ Lưu đương nhiên thể so với đại ma vương.
thấy cảnh tương tự mà hai trải qua, Tô Vi vô pháp so sánh hai .
Thậm chí, Lục Nhưỡng còn gặp nhiều phản bội hơn so với Hạ Lưu.
Như , đương nhiên là Lục Nhưỡng càng dễ hắc hóa hơn.
Cũng vì , Tô Vi cảm giác sợ hãi mà Lục Nhưỡng .
Cô ngược cảm thấy thực may mắn, bản gặp chính là Lục Nhưỡng.
Tuy rằng ngay từ đầu, cô xác thật sợ , nhưng đến bây giờ, đại ma vương ngoại trừ dọa dọa cô, cũng sự tình gì đáng sợ.
Thậm chí còn đối xử với cô…… Khá ?
“Không sợ.” Tô Vi thành thật mở miệng, “Anh sẽ đổi thành như .”
Lục Nhưỡng chằm chằm cô, khóe miệng lộ nụ trào phúng, “Em dựa cái gì cảm thấy như ?”
Bởi vì tác giả giả thiết như .
Làm nam chủ, tuy rằng đây là một quyển truyện báo thù, lãnh tâm lãnh phổi, g.i.ế.c như ma, còn tình tiết chán đời vô cùng nghiêm trọng, nhưng sẽ sự tình lừa bán dẫn đường và lính gác.
Lục Nhưỡng thích g.i.ế.c chóc hơn.
Thay vì lạm sát kẻ vô tội, càng chuẩn xác hơn là, khinh thường so đo với kẻ yếu, chỉ cần bạn trêu chọc , cũng lười đến trêu chọc bạn.
“Chính là…… Có loại cảm giác .”
Ngón tay Tô Vi Lục Nhưỡng nhéo.
“Vậy nếu, hiện tại g.i.ế.c em thì ?” Nam nhân đột nhiên cúi đây.
Bàn tay hai đang giao chợt buộc chặt.
Lần đầu tiên, Lục Nhưỡng bại lộ rõ ràng gương mặt thật của chính ở mặt Tô Vi như thế.
Tô Vi thấy sợi tinh thần lực màu đỏ phía Lục Nhưỡng, hề sát ý nổi lơ lửng.
Cảm giác giống với sát ý bàng bạc khi đối đầu với Hạ Lưu, lười biếng như đang nghỉ phép, rõ ràng cô khai thông thực thoải mái.
Anh giết, chẳng lẽ là g.i.ế.c ở giường?
Tô Vi nhét đầy phế liệu trong đầu.
Cô chằm chằm Lục Nhưỡng mặt, đột nhiên mặt đỏ bừng.
Thần giao là thần giao, nhưng còn kinh nghiệm!
Cô chỉ là một kinh nghiệm tiểu thuyết!
Lục Nhưỡng:……
Nhìn Tô Vi đỏ mặt, Lục Nhưỡng trầm mặc trong chốc lát đột nhiên rút tay nâng , “Em đang suy nghĩ cái gì?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dua-vao-nang-luc-cuong-dai-ta-xuyen-thanh-nu-chinh/chuong-211.html.]
Nghĩ đến .
Thân thể.
Không .
Hõm eo.
Không .
Cơ bụng tám khối.
Không .
DTV
yết hầu.
Dừng !
Đôi tay Tô Vi che mặt.
Lục Nhưỡng:…… Bọn họ đang thảo luận chung một đề tài ?
-
Tô Vi cảm thấy chính bệnh.
Đại ma vương g.i.ế.c cô, cô thể cả đầu óc đều là phế liệu.
Tính cảnh giác của cô đối với đại ma vương thấp đến loại trình độ ?
Không , cô cũng thể quên chính là đối tượng trả thù một của đại ma vương.
Là đầu sỏ đẩy mạnh đại ma vương bên trong động trùng, chừng đại ma vương khi nào cao hứng liền thật sự sẽ g.i.ế.c cô? Rốt cuộc tâm nhãn của đại ma vương nhỏ, thù tất báo là bản tính của .
Một nữa bồi dưỡng một dẫn đường thực dễ dàng, hậu cung của đại ma vương ngàn ngàn vạn, tùy ý đề một chính là đại mỹ nhân n.g.ự.c lớn, eo thon, chân dài.
Nghĩ đến đây, Tô Vi cảm thấy chính nên thường xuyên nịnh bợ đại ma vương một chút.
Làm chính ngoại trừ tác dụng khai thông, còn tác dụng khác.
“Anh, gần đây thời tiết khô ráo, em bôi kem dưỡng da cho .”
Xuất phát từ việc nhỏ, đại ma vương hiểu sự ấm áp của cô.
Tô Vi cầm hũ kem dưỡng lấy từ chỗ Hạ Lưu, bôi lên mặt Lục Nhưỡng.
Cái trán một chút, gò má hai chấm, cái mũi một chút, cằm một chút.
Sau đó xoa bóp…… “Anh, chính xoa? Hay là em giúp xoa .”
Tô Vi nhanh chóng giơ tay, giúp Lục Nhưỡng bôi kem dưỡng.
Tổn thọ! Đại ma vương là biểu tình g.i.ế.c !
Cô nơi nào lấy lòng .