Rốt cuộc, xem đủ Cố Nguyệt Thâm hoảng sợ, Thái Tử liền mở miệng : "Nghe tiểu hầu gia thường lưu luyến với Giáo Phường Tư."
"……."
"Vi Vi là đứa trẻ đáng thương, loại địa phương như Giáo Phường Tư cũng là nơi thể ở."
Cố Nguyệt Thâm lập tức gật đầu : " !"
"Tiểu hầu gia nhận thức Vi Vi?" Ngữ khí của Lục Nhưỡng tới nhu hòa như một.
DTV
"……" Cố Nguyệt Thâm nên , thời điểm ở Giáo Phường Tư thường xem cô.
Bởi vì còn cập kê, cho nên Tô Vi cần tiếp khách, chỉ luyện múa.
Có đôi khi khách khứa xem khiêu vũ, tình huống nhân thủ đủ, sẽ để đám trẻ các cô lên hỗ trợ.
Khi Cố Nguyệt Thâm gặp nguyên nữ chủ đầu, điệu múa kiếm của cô chấn động.
Thân thể mảnh khảnh như , kiếm vũ nhảy sắc bén mỹ.
"Kỳ thật thần từng nghĩ, nếu thần sinh ở hầu phủ, đại để sẽ một kiếm khách, trừ bạo giúp kẻ yếu, trường kiếm thiên nhai." Đại khái là vị Thái Tử điện hạ cho cảm giác chút quá dễ chuyện, Cố Nguyệt Thâm uống , liền bắt đầu tâm tình lý tưởng nhân sinh.
"Nha, ý tưởng tồi." Thái Tử điện hạ cho khẳng định.
Cố Nguyệt Thâm đột nhiên lên, tầm mắt lược qua Lục Nhưỡng, về phía toà nhà Tô Vi.
Lục Nhưỡng ở chỗ nhúc nhích, đưa lưng về phía toà nhà Tô Vi, tiếp tục thong thả ung dung uống .
Cửa nhà mở , một vị nữ tử .
Hồng Nhi cầm theo hộp đồ ăn, xa xa hướng Cố Nguyệt Thâm hành lễ.
-
Buổi tối 10 giờ, Tô Vi chuẩn ngủ, vị tới nữa.
"Đây là bức họa tiểu hầu gia đưa ."
Lương Minh tiến lên, triển lãm.
Tô Vi cúi đầu, nha, xem hiểu.
"Vi Vi cảm thấy như thế nào?"
Tô Vi nghẹn nửa ngày, "Bốn con ngựa vẽ khá ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dua-vao-nang-luc-cuong-dai-ta-xuyen-thanh-nu-chinh/chuong-432.html.]
Hiển nhiên, nam nhân cũng tới tìm cô thảo luận họa tác.
"Lại đây."
Lục Nhưỡng ở ghế thái sư, hướng Tô Vi vẫy vẫy tay.
Tô Vi qua, dắt tay.
Tay mới rửa, lòng .
"Các ngươi ở Giáo Phường Tư những việc gì?"
Làm những việc gì?
"Luyện múa."
Mắng ngươi, đó mắng ngươi.
"Ta hỏi chính là, ngươi cùng vị tiểu hầu gia ."!
Nguyên nữ chủ đôi khi cũng sẽ cố ý tưởng từ trong miệng Cố Nguyệt Thâm bộ một ít tin tức về nam chủ, bởi , thời điểm hai đàm luận về Lục Nhưỡng xác thật nhiều.
Cố Nguyệt Thâm là sách, sách , nhập sĩ quan, vì nước vì dân, trừng gian trừ ác, giúp đỡ chính nghĩa, đây là chí nguyện của Cố Nguyệt Thâm.
Hắn ghét cái ác như kẻ thù, đối mặt quan trường hắc ám khịt mũi coi thường, nguyên nữ chủ cũng là một ghét cái ác như kẻ thù, hai ở bên , đều là một ít việc thể cùng ngoài.
Bởi , nguyên nữ chủ thường xuyên cùng Cố Nguyệt Thâm ở bên mắng vị Thái Tử điện hạ đảo cũng sai.
Vị Thái Tử điện hạ như ôn hòa, kỳ thật thủ đoạn tàn nhẫn.
Cố Nguyệt Thâm tính tình ôn hòa, cho rằng như tổn hại âm đức.
Tô Vi đối với thủ đoạn của nam chủ là nhận đồng, rốt cuộc quan trường chính là một tràng g.i.ế.c chóc tiếng động, ngươi chết, chính là sống, quân tử giống như Cố Nguyệt Thâm, thật sự là đóa hoa trong nhà ấm, sự hiểm ác của lòng .
"Nói chút chuyện phong hoa tuyết nguyệt."
Tô Vi cũng dối, đề tài thâm trầm nhiều, đôi khi điều hòa tâm tình, cũng sẽ chuyện phong cảnh.
Hai tròng mắt nam nhân thong thả nheo , như là chút vui, đó dậy cửa, " cẩn thận" dẫm vỡ hai tuyết của cô.
Tô Vi:…… Ngươi là bạn nhỏ vườn trẻ ?
Lương Minh nhớ rõ, chọc chủ tử nhà cao hứng treo lên giá nướng BBQ.
Quả nhiên, điện hạ đối với nữ tử bình thường.