Dựa Vào Rút Thăm Nằm Thắng Ở Thập Niên 70 - Chương 34

Cập nhật lúc: 2024-05-10 12:13:53
Lượt xem: 96

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Người nội tình còn sẽ cho rằng họ ho của Triệu Đào Hoa, mà ……

Hiện giờ xem , trong quá khứ đủ loại dấu hiệu ẩn ẩn lộ lộ bọn họ thích hợp.

Thẩm Thiên Bách tự giác mà gắt gao nắm chặt bàn tay, bỗng nhiên nảy lên cảm giác quen thuộc, đối diện với hai đội nón xanh cho .

Hắn tránh ở một cây gắt gao chằm chằm bọn họ nửa ngày, cũng dũng khí tiến lên chất vấn quan hệ hai ……

Lúc , Triệu Đào Hoa còn hiểu lầm quan hệ giữa cô cùng Thẩm Chi Sơ. Hai tay cô để lưng, khẽ căn môi, hai mắt trong vắt đều là ý .

Vừa , Thẩm Chi Sơ cho cô một cái tin tức : báo Tỉnh đang yêu cầu bài, bài dành giải nhất sẽ tiền nhuận bút khen thưởng. Hắn hy vọng cô thể thử một .

Tin tức đối với cô, loại thập phần thiếu tiền tới , quả thực là thiên đại chuyện !

Vì thế, cô chút do dự nhờ đối phương báo danh giúp .

“Chi Sơ, cảm ơn !”

Thẩm Chi Sơ cặp mắt sáng lấp lánh của Triệu Đào Hoa, gãi gãi tóc, ngậm : “Cô đừng như , giữa chúng cần khách khí.”

Ngày khi ở chung với , hai vẫn luôn hòa hợp, Thẩm Chi Sơ vẫn thích ngụy trang thành bộ dáng khiêm khiêm quân tử ở mặt Điềm Điềm.

Hắn bộ dáng con thật của , nhưng chỉ nghĩ thể hiện bộ mặt nhất ở mặt cô. Hiện giờ đối diện với cảm kích của cô, trừ bỏ ngượng ngùng còn chút chột .

Nếu một ngày, hình tượng của trong cảm nhận của cô còn mỹ như , đến lúc đó hậu quả là cái dạng gì, quả thật dám tưởng tượng…

Ở một đầu sông khác, Tôn Lan Khê cầm một đôi giày vải đen mặt Triệu Chính Nam, cô đỏ mặt, gục đầu xuống, đưa đôi giày cho đối phương đủ dũng khí.

Sau thổ lộ của Tôn Lan Khê, Triệu Chính Nam vẫn luôn thấy cô gái nhỏ , đoán cô hối hận mới cố tính trốn tránh . Vì tiếp tục đến nhà họ Tôn, nếu con đường qua nhà bọn họ thì cũng đường vòng mà .

Tuy nhiên, mỗi khi nhắc tới tin tức của Tôn Lan Khê, vẫn nhịn nghiêng tai ngóng, liền sợ nhà họ Tôn thật sự ép buộc cô lấy chồng.

May mắn rằng, thông tin mà , chính là việc hôn nhân của nhà họ Tôn thất bại……

“Cô… Gần nhất khỏe ?” Giờ phút , Triệu Chính Nam khẽ l.i.ế.m môi một chút, tay chân nên để ở tư thế gì để đối diện với Tôn Lan Khê.

KT

Thấy chủ động mở miệng, Tôn Lan Khê cũng thể ngẩng đầu, cô ngừng thở trả lời: “Em khá , , cái cho .”

Cô nâng lên cánh tay đem giày vải đẩy về mặt Triệu Chính Nam, trong đáy mắt ẩn ẩn mang theo chờ mong, “Em giày cỡ 45, cũng đôi hợp chân ?”

“Đây là cô ?” Triệu Chính Nam lộ kinh ngạc, các dây thần kinh ban đầu còn lơi lỏng một chút thì bây giờ căng chặt dị thường. Đây là đầu tiên nhận đồ vật của một cô gái, lặng lẽ đem hai bàn tay cọ cọ lên vải quần, dám đưa tay nhận đồ.

“Vâng, em thấy giầy của hỏng nhiều, liền nghĩ cho một đôi.” Vì đôi giày , đoạn thời gian gần đây Tôn Lan Khê đều trốn trong ký túc xá của giáo viên tiểu học về nhà, thẳng đến khi giày cô mới về làng.

Sợ nhận, cô đem giày đẩy đẩy về phía , “Anh Chính Nam, liền tính đồng ý cùng em đối tượng, em cũng cho một đôi giày, coi như.. coi như đây là phần lễ vật cuối cùng em tặng cho .”

Đưa xong đôi giầy , cô liền thể rời nhà ngoài. Gần đây, trong nhà tìm tìm một mối hôn sự khác cho cô, bắt cô gả cho một nam nhân cô thích. Vậy thì cô tình nguyện vĩnh viễn rời khỏi nơi cũng khuất phục.

Triệu Chính Nam cực kỳ nhạy bén lời của Tôn Lan Khê thích hợp, nhíu mày hỏi: “Nhà cô vẫn còn đang ép cô?”

Đối mặt với sự quan tâm của , Tôn Lan Khê vui vẻ, vì thế cô lắc đầu vẻ việc gì, nhẹ nhàng : “Không , hiện tại em , mấy chuyện qua .”

“Thật sự?”

“Thật sự. Anh Chính Nam, đôi giày mau nhận lấy , em còn việc .” Nói xong, cô đem giày vải nhét trong lòng n.g.ự.c liền xoay rời , chẳng qua đợi cô xa, cánh tay vươn tay bắt .

Tôn Lan Khê đầu , lộ kinh ngạc.

“Lan Khê, nếu em còn nguyện ý, thì hai chúng yêu .”

Biểu tình của nam nhân cực kỳ nghiêm túc, cho một loại cảm giác an từ nào rõ. Tôn Lan Khê thông báo bất thình lình như liền trố mắt Triệu Chính Nam, qua một hồi lâu cô mới phản ứng ý tứ gì. “Đằng” một cái, cả khuôn mặt nhỏ của cô đều đỏ đến tận mang tai…

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dua-vao-rut-tham-nam-thang-o-thap-nien-70/chuong-34.html.]

Thấy bộ dáng ngốc nghếch đáng yêu của cô, Triệu Chính Nam nhịn , “Em nguyện ý ?”

Hai giây , chỉ thấy cô dùng sức gật gật đầu, đôi mắt ngập nước giống như đựng đầy ánh sáng, “Em nguyện ý.” Như là sợ hãi chính quá chủ động dọa đến đối phương, ng·ay đó cô bổ sung : “Anh Chính Nam, em nguyện ý yêu của .”

……

Mùa thu là mùa thu hoạch, năm nay càng là một năm mùa, khi thu hoạch vụ thu mặt mỗi đều tràn đầy tươi hạnh phúc.

Sáng sớm ngày hôm nay, lão thái thái đem chía khóa bếp giao trong tay Triệu Đào Hoa, đại biểu cho việc từ hôm nay trở bộ thứ trong phòng bếp đều do cô quyền phụ trách, mà cô cùng hai chị dâu của cô cũng chỉ thể ở bên cạnh giúp đỡ. Mỗi ngày cả nhà ăn gì, ăn nhiều ít, bọn họ quyền liên tiếng.

Vì đem bữa cơm đầu tiên phụ trách , Triệu Đào Hoa gian dùng một điểm tích phân tích cóp từ rút thưởng.

Nếu thể rút thưởng đến gạo thể hơn.

Bởi vì mấy ngày hôm vẫn luôn bận rộn thu hoạch, thật lâu Triệu Đào Hoa gian. Chờ đến khi cô tiến , thịt heo cùng trứng gà bên trong tăng lên một chút.

Đĩa rút thăm trúng thưởng vẫn giống như khi, đèn nê ông đủ loại màu sắc sáng lấp lánh, cho Triệu Đào Hoa cũng chút hoa cả mắt.

Cô nhẹ nhàng ấn xuống nút bắt đầu, cuối cùng kim đồng hồ dừng ở hình ảnh [ vải vóc ]. Một giây đồng hồ , từ chỗ nhận thưởng phun một bó vải bông màu lam, hoa văn thanh nhã phù hợp với thẩm mỹ của thời đại .

Triệu Đào Hoa qua cầm lấy vải nhéo nhéo, xem độ dày của xấp vải thì chỗ đến mười thước. Tuy rằng phần thưởng là gạo trắng, nhưng vải cũng tệ lắm, cô thể tìm cơ hội bán nó .

Nghĩ đến để đồ vật trong gian còn thể hưởng “Lợi tức”, cô cũng đem chỗ vải mang ngoài.

Hiện tại xem như tới thời gian nông nhàn, mấy em nhà họ Triệu trừ bỏ Triệu Chính Nam thường xuyên ở nhà, thì mấy ông khác của Triệu Đào Hoa đều ngốc tại trong nhà, chỗ nào cũng .

Chờ khi Triệu Đào Hoa từ trong phòng tới, liền gặp Triệu Chính Đông hì hì về phía .

Tục ngữ , vô sự hiến ân cần phi gian tức đạo, cô tràn đầy đề phòng về phía hỏi: “Làm gì? Anh đến quá gian trá a ~”

Làm cả của mấy em, nhưng Triệu Chính Đông nay đều tự giác của một ông cả. Hắn vẫn ha hả như cũ, cọ cọ về phía , hai tay xoa xoa lên giọng nịnh nọt hỏi, “Em gái, em chờ thu hoạch vụ thu kết thúc sẽ khen thưởng cho một chén thịt kho tàu ? Em tính toán khi nào ?”

Nếu nhắc nhở, Triệu Đào Hoa đều mau quên chuyện , cô mờ mịt một cái chớp mắt trả lên tiếng trả lời: “Hôm nay em nhận chìa khóa, thể ngay ngày đầu tiên khoe khoang lãng phí. Anh yên tâm , em hứa thì nhất định . Anh để cho em mấy ngày chuẩn nguyên liệu nấu ăn .”

Nếu là đổi từ , Triệu Chính Đông nhất định sẽ cho rằng em gái đang chỉ cho lệ với , nhưng trong thời gian ở chúng, đối với Triệu Đào Hoa chút nhút nhát, đồng thời vô cùng tín nhiệm cô. Cho nên, khi em gái cần thời gian chuẩn nguyên liệu, hưng phấn chà xát hai tay, đưa một yêu cầu khác, “Em gái, chờ đến khi em thể cho ở bên cạnh ? Anh chỉ xem thôi, tuyệt đối gây thêm phiền cho em.”

“?”Triệu Đào Hoa nhăn mày nhỏ, tâm tư xoay chuyển, cô nghĩ đến một ý kiến , liền , “Đương nhiên thể a, cũng thể học món đó như thế nào, vấn đề gì. Cũng đối với việc nấu ăn hứng thú ?”

Ông của cô nhất là cảm thấy hứng thú, như từ nay về cũng coi như cô nhiều thêm một giúp đỡ.

Đàn ông nhà họ Triệu một ai nấu cơm, Triệu Chính Đông từng nghĩ lấy lương thực nhà thử một , Chu Minh Lan lấy lý do lãng phí lương thực từ chối, hơn nữa còn dùng chổi lông gà hung hăng đánh một trận. Từ đó về cũng dám động đồ vật trong phòng bếp nữa.

Hiện giờ nguyện ý dạy nấu cơm? Hắn dám tin tưởng hỏi: “Anh thể học ? Nếu đồng ý thì ?”

Thấy thật sự học, Triệu Đào Hoa cũng thực kinh ngạc, bất quá b·iểu t·ình của cô thực bình tĩnh, thoạt cực kỳ sực thuyết phục, “Phía để em chuyện, chỉ cần chịu học là .”

“Anh học! Đào Hoa, em thật , hổ là em gái ruột của !” Nghĩ đến về thể học cách các loại mỹ thực, khóe miệng Triệu Chính Đông nhịn điên cuồng giơ lên, hận thể lập tức về phòng cho vợ tin tức .

Bộ dáng quá mức phấn khởi của ông cả cho Triệu Đào Hoa chút , sợ quấn lấy chính hỏi đông hỏi tây, cô tìm lý do chuẩn chạy lấy .

“Em tìm tư hỏi chút việc, yên tâm, chờ lúc em thịt kho tàu sẽ cho đầu tiên.”

Triệu Chính Đông nghi ngờ lời em gái, ha hả em gái rời , cả còn đắm chìm trong vui sướng vì sắp học nấu ăn…

Vòng qua vườn rau, cô đến phòng Triệu Chính Bắc. Triệu Đào Hoa lễ phép nhấc tay gõ nhẹ hai cái, qua một lúc lâu , cô mới thấy một câu “ Vào ”.

Kỳ thật quan hệ của cô cùng Triệu Chính Bắc cũng bình thường mà thôi, nếu vụ thu hoạch cô nhận của một lọ kem bảo vệ da thì lúc cô cũng chủ động đến tìm .

Triệu Đào Hoa nhẹ nhàng đẩy cửa , chỉ thấy “thanh niên văn nghệ” đang đưa lưng về phía cô, ở bàn việc đang mân mê cái gì.

Đối phương đầu , cô chỉ thể tiếp tục bước bên trong, thẳng đến khi thấy rõ đồ vật bàn của , cô mới nhịn kinh ngạc tiếng, “Thì hoa cài đầu hôm đưa cho em là do a?”

Loading...