17
Mọi thứ  quá muộn, nhưng cũng  trở nên hợp lý.
 cầm ảnh  Hạ Thành đến trung tâm phục hồi chức năng trẻ em, cho Chu Hy xem.
Không ngoài dự đoán, khoảnh khắc Chu Hy  thấy  Hạ Thành, em bé lập tức điên cuồng  thét lên.
 cảm thấy  hổ thẹn khi kích động Chu Hy, nhưng đây thật sự là cách xác minh nhanh nhất.
Tối ngày 15 tháng 8, huyện Diên Vân cũng  bước tiến lớn.
Hiệu trưởng tiểu học Diên Vân Lưu Kỳ nửa đêm  ngoài, dẫn mấy  cầm xẻng  đào hố trong thung lũng. Hành động liều lĩnh  quá hấp tấp,  khó  gây chú ý cho cảnh sát của tổ điều tra huyện Diên Vân.
Cái c.h.ế.t của Hạ Thành giống như  kích hoạt một bánh răng then chốt, tất cả những công việc đình trệ đều  tiến triển.
Khi cuộc điều tra tiếp tục  triển khai, một câu chuyện quanh co và đau buồn dần  tái hiện .
18
Có một điều  nghĩ  sai.
Vụ án ở huyện Diên Vân thật sự là vụ án buôn . Thi thể trẻ em  gốc cây là em trai của Tiểu Ngọc, chúng đều là những đứa trẻ  bắt cóc.
Còn  một  đứa trẻ khác ở nơi mà   thể  thấy. Đó là một nơi tồn tại  quy mô gần bằng tiểu học Diên Vân.
Cứ như thể  hai trường tiểu học Diên Vân, một cái ở nơi sáng, một cái ở nơi tối.
Đưa thời gian trở  điểm khởi đầu.
Một  phụ nữ sống bằng nghề buôn bán trẻ em trong nhiều năm, trong cuộc đời sẽ xuất hiện bước ngoặt như thế nào?
Mùa đông năm 1985, Hạ Dung Anh nhận một bé trai sơ sinh, vốn định đem  bán, nhưng bỗng nhiên lương tâm trỗi dậy, sinh lòng thương xót.
Bà  thích đứa bé đó nên  nhận nuôi nó, đặt tên là Hạ Thành.
Bà  quyết tâm vì đứa con, từ đó cải tà quy chính,  phạm tội nữa, vì    tìm công việc đàng hoàng. Sau nhiều  đổi việc, cuối cùng bà   phòng kế hoạch hóa gia đình,  định cuộc sống.
Đáng tiếc, thời gian  định  kéo dài.
Mặc dù công việc ở phòng kế hoạch hóa gia đình  định, nhưng lương lậu  ít ỏi. Muốn cho con  cuộc sống  hơn, giáo dục  hơn thì cần nhiều tiền hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dung-cat-dut-soi-to-nhen/chuong-10.html.]
Mà cái nghề từng  quen thuộc  là cách kiếm tiền nhanh nhất. Quả nhiên lòng  nhất thời năm đó chỉ là nhất thời,  giúp bà  thoát khỏi vũng lầy. Giờ đây, khi bà   chút quyền hạn ở phòng kế hoạch hóa gia đình, ngược  càng thuận lợi cho việc phạm tội.
Năm 1992, Hạ Dung Anh   nghề cũ, cấu kết với Lưu Kỳ, thiết lập một địa điểm bí mật ở huyện miền núi hẻo lánh Diên Vân  trạm trung chuyển trẻ em  bắt cóc. Người dân địa phương ở huyện Diên Vân nhờ  ngành công nghiệp đen  nên cũng cùng  bảo vệ bí mật .
Hạ Dung Anh dựa  việc buôn  mà kiếm   nhiều tiền, dùng một đôi bàn tay đen tối nâng một đứa trẻ trong sạch  khỏi vũng lầy.
Dưới sự che chở của  , từ nhỏ, đứa trẻ   sống sung túc, vô lo vô nghĩ.
Từ khi sinh ,   mang trong  một luồng chính khí, một lòng phò chính nghĩa, tạo phúc cho bách tính,  dựa  thành tích xuất sắc mà thi đỗ học viện cảnh sát.
Anh cởi mở, vui vẻ, chính trực, lương thiện, từng l..m t.ì.n.h nguyện viên ở viện phúc lợi, từng  dạy tình nguyện ở vùng núi. Những trải nghiệm  khiến  vô cùng căm ghét việc bỏ rơi và buôn .
Ngày 5 tháng 7 năm 2008, Hạ Thành truy lùng một tên buôn ,  theo dấu vết mà đến huyện Diên Vân.
 chính tại thị trấn miền núi hẻo lánh và biệt lập , hai  con  bất ngờ gặp .
Hạ Dung Anh  hề phản đối việc con trai  cảnh sát, bà  cho rằng  cảnh sát  nội ứng sẽ càng thuận lợi hơn cho việc triển khai công việc của .
Bà   định  một thời điểm thích hợp sẽ  hết  chuyện với Hạ Thành. Giờ  bất ngờ gặp ,  thì nhân cơ hội  .
 viên cảnh sát trẻ chính trực ,  mà trong mắt  dung  một hạt cát, thế giới quan của   sụp đổ.
Anh luôn theo đuổi chính nghĩa, nhưng  bàng hoàng phát hiện chính nghĩa của  là dơ bẩn.
Hơn hai mươi năm qua, tất cả những gì   đều  nuôi dưỡng bằng tiền bẩn từ việc buôn bán trẻ em.
Anh  dẫm đạp lên  bao giọt nước mắt và m.á.u tươi của những đứa trẻ  bắt cóc để leo lên, nhờ đó mới  thể thực hiện  lý tưởng hoài bão tươi sáng của , trở thành cảnh sát nhân dân. Một  trưởng thành như , công việc  chính xác là điều tra các vụ án buôn bán trẻ em. Cuộc đời  quả thực quá hoang đường và nực .
Ngày 9 tháng 7 năm 2008, Hạ Thành tận mắt chứng kiến quá trình Hạ Dung Anh sát hại và phi tang thi thể.
Một bé trai năm tuổi trốn thoát khỏi trạm trung chuyển,  may  gãy chân, cho dù bắt về cũng  bán  giá . Hạ Dung Anh nổi giận đùng đùng  vặn gãy cổ  bé,  đó chôn ngay tại chỗ.
Quá trình  cũng  Triệu Ngọc, lúc đó mới bảy tuổi,  thấy.
Hạ Thành  thể chấp nhận  hiện thực . Anh khuyên    tự thú.
Người  mắng con trai  là đồ vô lương tâm, vì nuôi nó mà bản  bà  nhuốm đen   ,  mà con trai   bà chết.
Bà   bảo Lưu Kỳ ép buộc hai đứa trẻ địa phương, học thuộc lời thoại tố cáo Hạ Thành, vu khống Hạ Thành  hành vi quấy rối t.ì.n.h d.ụ.c trẻ em, trực tiếp báo cáo lên đơn vị của , lấy đó  lời đe dọa và cảnh cáo.