Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

ĐỪNG CHỌC VÀO GOÁ PHỤ - CHƯƠNG 2

Cập nhật lúc: 2025-07-02 00:01:28
Lượt xem: 1,366

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

2

 

Giang Minh hành động rất nhanh, chỉ vài ngày sau, Giang mẫu cùng Giang Đệ, Giang Muội đã được đón tới lão trạch.

 

“Tẩu tử, đây là gỗ hoàng hoa lê phải không?” Giang Đệ vừa bước vào đại sảnh đã mắt sáng rỡ, không ngừng dùng tay vuốt ve bàn ghế trong sảnh.

 

Ánh mắt đố kỵ ngưỡng mộ của Giang Muội cũng không thể che giấu: “Đúng rồi đúng rồi, lần trước Mã lão gia gả con gái, muội từng thấy hòm áo của nhà ông ta, chính là làm từ gỗ hoàng hoa lê, cả một bộ hồi môn chỉ có chiếc hòm đó là đáng giá nhất, suýt chút nữa đã được cúng bái rồi. Cả một sảnh đường toàn là đồ gỗ hoàng hoa lê thế này, chậc chậc chậc, phải tốn bao nhiêu tiền đây!”

 

Giang mẫu tầm tuổi tứ tuần, do quanh năm lao động vất vả, trên mặt đã hằn lên những nếp nhăn sâu, dáng vẻ nghiêm nghị không cười khiến người ta trông có chút đáng sợ.

 

Mái tóc hoa râm của bà được búi gọn bằng một chiếc trâm gỗ, bộ y phục vải màu tro trên người đã bạc phếch vì giặt nhiều.

 

Nghe những lời Giang Đệ Giang Muội nói, Giang mẫu không khỏi nhíu mày: “Thứ này ăn được hay uống được?”

 

Chỉ thiếu chút nữa là thốt ra hai chữ “phá của”.

 

Ta cùng Giang Minh mời Giang mẫu lên ghế trên, dâng trà thỉnh an bà.

 

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!

Giang mẫu thần sắc nghiêm nghị, lạnh lùng đánh giá ta một lượt, rồi mới nhận lấy chén trà trong tay ta.

 

“Dù Minh ca nhi đã nhập vào gia phả nhà ngươi, nhưng đó cũng là vì thấy cha con ngươi nhân khẩu đơn bạc không người chăm sóc, lại thêm hắn không chê ngươi là góa phụ tái giá, mới gánh vác trách nhiệm này. Ngươi phải biết ơn, phải khắc ghi rằng sống ngươi là người nhà họ Giang, c.h.ế.t ngươi là hồn ma nhà họ Giang, phải giữ gìn tam tòng tứ đức, lấy chồng làm trời, lấy người nhà họ Giang làm đầu.”

 

“Hiện giờ ngươi không cha không mẹ, cũng chẳng có huynh đệ tỷ muội mà nương tựa, sau này nhất định phải trông cậy vào người nhà họ Giang mà chống đỡ, ngươi cứ yên tâm, nhà họ Giang ta không phải hạng bạc tình bạc nghĩa, tự nhiên sẽ xem ngươi như người một nhà, ngươi cũng phải giữ đúng bổn phận của một phụ nhân nhà họ Giang.”

 

Đây chính là cái sự dễ tính mà Giang Minh vẫn nói ư?

 

Giang Minh thấy ta khẽ nhíu mày, vội vàng nắm lấy tay ta, trấn an, ý bảo ta không cần để tâm.

 

“Nương, Vãn Vãn xuất thân là tiểu thư quan lại, tri thư thức lễ tự nhiên sẽ hiểu những điều này, người cứ yên tâm.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dung-choc-vao-goa-phu/chuong-2.html.]

Chắc là sợ ta chấp nhặt, Giang Minh dùng ánh mắt khẩn cầu nhìn ta, khẽ lắc đầu.

 

Ta tự nhiên sẽ không chấp nhặt với bà ta, bà ta là mẫu thân của Giang Minh, cũng là trưởng bối của ta, nói vài câu cũng là lẽ thường tình, huống hồ những gì bà ta nói cũng là sự thật.

 

Ta quả thực xem như một cô nữ, một mình trông giữ cơ nghiệp khổng lồ này, nếu không có một nam nhân bên cạnh quản lý, cũng sẽ khó lòng mà xoay sở.

 

Dù sao lão trạch rất rộng lớn, người nhà họ Giang đến cũng chẳng gây trở ngại gì cho ta, bọn họ ở Tây viện, ta cùng Giang Minh ở Đông viện.

 

Ngày nọ, sau khi thỉnh an Giang mẫu, bà ta gọi ta lại.

 

“Trạch viện này tổng cộng cũng chỉ có năm người chúng ta là chủ nhân, hạ nhân lại hơn hai mươi tên, nuôi hạ nhân phải tốn bao nhiêu bạc chứ?”

 

Ta khẽ sững sờ, buột miệng đáp: “Nha hoàn và ma ma thô sử cùng với người gác cổng, sai vặt thì nguyệt bổng là tám tiền, nha hoàn nội viện một lạng, nha hoàn thân cận hai lạng, quản sự ba lạng…”

 

Ta lần lượt đọc từng con số, Giang Đệ Giang Muội nghe xong đều trố mắt cứng họng, Giang mẫu càng nhíu chặt mày.

 

“Đâu ra mà quý giá đến thế, cần nhiều người hầu hạ vậy? Cứ giữ lại vài kẻ chuyên làm việc thô sử quét dọn là được rồi, nếu ta nói, thì ngay cả người làm việc thô sử cũng chẳng cần giữ lại, đâu phải không có tay chân, tự mình không làm được việc ư?”

 

“Tám tiền? Đủ cho gia đình ở trang viên của chúng ta sinh sống cả năm rồi.”

 

“Ta thấy ta với Nhị Nha và Thạch Đầu giữ lại một nha đầu sai vặt, ngươi với Minh ca nhi giữ lại một nha đầu sai vặt, thêm một mama nấu cơm giặt giũ và một người gác cổng, còn lại cứ cho tất cả đi là được.”

Cả tòa viện lớn như vậy mà chỉ giữ lại bốn hạ nhân ư?

 

Ta lộ vẻ khó xử: “Mẫu thân không cần lo lắng về tiền bạc, con vẫn đủ khả năng chi trả tiền công cho hạ nhân.”

 

Giang mẫu lập tức nổi giận: “Có bạc cũng không phải tiêu xài kiểu này! Sau này Minh ca nhi còn nhiều chỗ cần dùng tiền, lại còn Thạch Đầu cưới vợ, Nhị Nha có của hồi môn, không phải đều cần tiền sao?!”

 

Giang Đệ Giang Muội đứng một bên nghe mà gật đầu lia lịa, vẻ mặt đầy xót xa, cứ như thể bị khoét thịt từ trên người họ vậy.

 

“Tùy các người vậy.” Ta không muốn tranh cãi nhiều với bọn họ.

 

Loading...