Khi xe cảnh sát đến,   ngất lịm. Hóa  tự đ.â.m d.a.o    đau đến thế. Lúc đó    đau đến mức tuyệt vọng  nhỉ? Nghĩ đến điều đó,   nở nụ  mãn nguyện.  để  dòng chữ m.á.u  sàn: "Hắn    về nhà."
Pháp y Trương  gọt táo cho   : "Khi bắt   ,  đang xem... video cũ của hai đứa  máy tính. Hóa    còn  bản . Lúc đầu,   còn chối bay chối biến, bây giờ thì hết đường chối cãi ."
   gì, cố gắng rụt   trong chăn. Không  gì lúc  thì trông sẽ đau khổ hơn.
"Em yên tâm , những thứ đó... đều   tiêu hủy, sẽ  còn nữa ." Chị  xoa đầu , an ủi.
Tiêu hủy ư?  bản gốc vẫn còn ở chỗ  mà.
11.
Ngày thứ ba  viện, Cảnh sát Tống mang đến một tin tức : "Có lẽ cha dượng của cháu   g.i.ế.c hại. Bọn chú  tìm thấy t.h.i t.h.ể của ông  trong hố rác."
Vừa mới phát hiện thôi ? Chậm quá.
 vội vàng  dậy, vết thương ở chân đau đến mức toát mồ hôi lạnh: "Các chú  chắc đó là cha dượng của cháu  ạ? Sao ông   c.h.ế.t , các chú  chắc ?"
"Tụi chú đang đối chiếu ADN. Mối quan hệ giữa Lưu Giai và cha dượng cháu thế nào?"
"Rất  ạ, cha dượng  thương  . Tại  chú  hỏi  ạ?"  hỏi  với vẻ khó hiểu.
"Không  gì, cháu cứ nghỉ ngơi cho khỏe . Có lẽ vài ngày nữa sẽ cần cháu đến lấy lời khai." Cảnh sát Tống nhíu mày rời khỏi phòng bệnh, Pháp y Trương cũng vội vã trở về đồn cảnh sát.
 tựa  giường bệnh,  những hàng cây sắp đ.â.m chồi nảy lộc bên ngoài,  chìm  hồi ức.
Năm mà   tái hôn với cha dượng,  chỉ mới bảy tuổi. Lần đầu tiên gặp  đàn ông đó, ông   xoa đầu , nhoẻn miệng  : "Tuệ Tuệ,   chú sẽ là cha của con, đây là  trai con, tên là Lưu Giai." 
Ông  túm lấy Lưu Giai -  lớn hơn  sáu tuổi, đang chơi game - giới thiệu với .
Lưu Giai nhíu mày  : "Tao   là  của mày, đừng  mà bắt chuyện, hai  con mày cút  ngoài ."
Cha dượng kéo    phòng, tiếng bàn ghế đổ rầm rầm vang lên. Chưa đến vài phút , Lưu Giai ngoan ngoãn   ngoài, gọi một tiếng: "Mẹ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/duoi-cai-bong-tinh-than/chuong-5.html.]
Từ ngày hôm đó, mỗi khi Lưu Giai  ngoài thì luôn dẫn theo , ở nhà hoặc cố tình hoặc vô ý bảo vệ . Mẹ   vui mừng khi thấy chúng    thiết với .
 bà     rằng ngay trong đêm của hôm đầu tiên, Lưu Giai  lén lút lẻn  phòng , bịt miệng    nhỏ giọng : "Dẫn  của em  , cha của ... ông    là con ."
12.
Cha dượng đối xử   với  con  nên  cũng bỏ ngoài tai những lời mà Lưu Giai . Thậm chí, ông  còn giúp  chuyển đến trường cấp ba  nhất thành phố. Đó là là trường nội trú, mỗi tuần về nhà một .
Mãi đến    mới  rằng ông  cố ý  cho  về nhà.
Tối cuối tuần,  nằng nặc đòi ngủ cùng , nhưng  phát hiện   bà    nhiều vết thương. Dù   gặng hỏi thế nào, bà  cũng  chịu  . Lúc đó  mới hiểu hàm ý trong câu   của Lưu Giai: cha dượng là  thích đánh .
Nghé mới sinh  sợ hổ,  xông  phòng ngủ của ông  để tranh luận  trái. Ông    với vẻ mặt khó hiểu, cuối cùng  trịnh trọng xin  và hứa sẽ     nữa.
 cứ nghĩ cuộc sống sẽ   hơn, nào ngờ chính hành động  của   đẩy   vực sâu. 
Khi đến kỳ nghỉ hè,   lời  dặn mà về quê thăm ông bà, ngày nào  cũng gọi video cho . Nụ   mặt bà  ngày càng ít , cho đến khi  nhận  tin  qua đời.
Khi  đến nơi thì t.h.i t.h.ể của    hỏa táng. Nghe cha dượng kể lạị thì là do bà lái xe máy điện  ngoài  xảy  va chạm với xe lớn.
 chấp nhận sự thật . Sau một thôi một hồi  nức nở,  tiếp tục cuộc sống của .
Chỉ là  những thứ  thể giấu .
Chẳng hạn như  ngày xảy  tai nạn,  gửi tin nhắn WeChat cho : “Nhà  sắp  ăn thịt nướng , nếu con ở đây, chắc chắn sẽ ăn  nhiều đấy."
Hừ, thật nực , cưới bà  về,  mà  để bà  chết.
13.
"Cạch."
Tiếng mở cửa  kéo mạch suy nghĩ của   trở . Là Cảnh sát Tống. Ông  cầm một xấp báo cáo  tay,  xuống bên cạnh .
"Thi thể mà tụi chú tìm thấy là của cha dượng cháu. Vì  phân hủy nghiêm trọng trong hố rác nên  thể suy đoán chính xác thời gian tử vong."