Dưỡng Nữ Thành Phi - Quyển 2 - Chương 14

Cập nhật lúc: 2024-12-12 09:10:16
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vì hôm qua mở tiệc chiêu đãi tân khách nên sáng nay nô tỳ cao thấp trong Vương Phủ đều dậy sớm để lau dọn, sợ chỗ nào dọn dẹp sạch sẽ thì tội, ngay cả sàn nhà dọn một tối qua hôm nay quét tước thêm một nữa. Ai nấy đều Vương gia ghét bẩn nghiêm trọng, phàm thấy bàn chút xíu bụi bặm nào thì chỉ cần ánh mắt lạnh như băng cũng đủ khiếp đảm.

“Nhanh tay lẹ chân lên.”

Từ xa, Mạn Duẫn tiếng Chu Phi đang thét to với đám hạ nhân, Chu Dương bên cạnh ngáp một cái, xoa xoa mắt buồn ngủ.

Bước thẳng tới, Mạn Duẫn hỏi: “Phụ Vương ?”

“Cửu vương gia đang trong đại sảnh chờ tiểu Quận chúa đến cùng ăn điểm tâm.” Chu Phi hạ mắt hành lễ với Mạn Duẫn, đuôi mắt thấy vẻ mặt ngờ nghệch ngái ngủ của Chu Dương thì lắc đầu bất đắc dĩ. Lớn già đầu mà còn lười nhác đến ...

May mà Chu gia chỉ một hậu nhân là Chu Dương, chứ nếu tổ tiên trong phần mộ chắc chọc tức đến sống .

Mạn Duẫn gật đầu, lướt qua .

Chu Dương thấy ánh mắt của đại ca nhà thì rụt cổ , nhủ bụng, hôm nay hề trêu chọc ngươi nha, lắc đuổi theo tiểu Quận chúa, rời xa vị đại ca luôn đè đầu cưỡi cổ .

Hai tỳ nữ ở bên cạnh, cúi đầu chờ chủ tử phân phó bất cứ lúc nào.

Mạn Duẫn tiến đại sảnh, Tịch Mân Sầm chủ tọa ngẩng đầu lên, khi quét mắt quan sát một lúc, ngoắc tay: “Duẫn nhi đây.”

đến mặt Tịch Mân Sầm, Mạn Duẫn phát hiện Duẫn Linh Chỉ còn đến.

“Ngủ ngon giấc ?” Tịch Mân Sầm kéo tay nữ hài qua, để nàng vị trí bên cạnh .

Vị trí Mạn Duẫn từ vài năm nên vô cùng quen thuộc nên tiếng nào . Các tỳ nữ bên thấy đều giật đánh thót. Trước tiểu Quận chúa vị trí bọn họ đương nhiên dám gì, nhưng hôm qua Duẫn Linh Chỉ cửa Vương phi, vị trí hẳn là chủ mẫu mới thể .

“Lời hẳn để Duẫn nhi hỏi Phụ Vương mới chứ.” Tinh tế quan sát mắt Tịch Mân Sầm thì phát hiện sắc mặt Phụ Vương hề một tia mỏi mệt nào.

“Năm xưa lúc hành quân đánh giặc, nhiều thời điểm mấy ngày liền đều chợp mắt. Bây giờ một đêm ngủ đối với bổn Vương chẳng là gì cả.” Tịch Mân Sầm cẩn thận giải thích, múc một muỗng tổ yến đưa miệng Mạn Duẫn.

Mạn Duẫn há mồm uống ngay.

Nuốt mấy muỗng, ngoài cửa truyền đến một loạt tiếng bước chân, vài tỳ nữ vây quanh Duẫn Linh Chỉ tiến , trong đó một tỳ nữ gương mặt nộn trắng, hẳn là nha của hồi môn mới tiến phủ. Mạn Duẫn ngẩng đầu Duẫn Linh Chỉ.

Duẫn Linh Chỉ run lên, chằm chằm vị trí mà Mạn Duẫn đang , các ngón tay giấu trong tay áo bào dần dần siết chặt với .

Dường như thấy ánh mắt ghê gớm , Tịch Mân Sầm múc một muỗng cháo tổ yến đưa lên miệng thổi thổi mới đưa đến miệng Mạn Duẫn.

Từ gặp hạn trong tay Mạn Duẫn một , Duẫn Linh Chỉ thông minh , hiện tại nên phát sinh xung đột với nàng ngay mặt Cửu vương gia, nên đành quyết tâm nhẫn nhịn nuốt ngụm oán khí bụng, vị trí bên gần nhất : “Để Vương gia và tiểu Quận chúa đợi lâu, chỉ vì hôm qua quá mức mỏi mệt nên Chỉ nhi mới rời giường trễ một chút.”

Nhìn thì giống như Duẫn Linh Chỉ câu là thừa nhận sai lầm, nhưng kỳ thật đang diễu võ dương oai với Mạn Duẫn. Cho dù Mạn Duẫn là tâm can nữ nhi của Cửu vương gia thì chứ? Cửu vương gia còn trẻ như , về còn nhiều cơ hội nữ nhi mà, chỉ là mỗi Mạn Duẫn. Tục ngữ , hiếm mới quý. Cửu vương gia nay chỉ Mạn Duẫn là nữ nhi nên mới sủng con bé như , nhưng chỉ cần chờ nàng hoài thượng đứa nhỏ của Cửu vương gia, cũng chính là lúc nàng thể xoay trả đòn.

“Doãn tỷ tỷ, xuống ăn cơm .” Duẫn Linh Chỉ giả vờ, Mạn Duẫn càng diễn trò hơn.

một tiếng ‘Doãn tỷ tỷ’ thành công khuôn mặt tươi của nàng cương cứng .

cho dù trong cơn giận dữ, Duẫn Linh Chỉ vẫn nhịn xuống phát tác tính tình, : “Tiểu Quận chúa, xưng hô thế về thể dùng nữa. Ta gả cho Cửu vương gia, xem như là nửa trưởng bối của ngươi, xưng hô như nhỡ khác sẽ chê đó.”

Tính về bối phận, Duẫn Linh Chỉ là kế của Mạn Duẫn, cách gọi ‘tỷ tỷ’ thế đúng là thể kêu nữa. Mạn Duẫn khi nào là... sẽ thừa nhận nữ nhân là nữ nhân của Phụ Vương ?

Đôi mắt long lanh ánh nước chớp chớp, “ mà bản Quận chúa gọi quen như , nghĩ sửa miệng .” Giật giật ống tay áo của Tịch Mân Sầm như đang nũng.

“Duẫn nhi gọi là gì thì cứ gọi như thế . Dù chỉ là một cách xưng hô mà thôi, đổi sự thật.” Tịch Mân Sầm vỗ vỗ đầu Mạn Duẫn.

Lời bao hàm nhiều hàm nghĩa. Đối với Mạn Duẫn, câu nghĩa Duẫn Linh Chỉ trừ bỏ cái danh là Cửu vương phi thì cái gì cũng , đây chẳng chỉ là một cách xưng hô thôi đó ?

Sắc mặt Duẫn Linh Chỉ trở nên khó coi, nhưng dù gì cũng đang ngay mặt Tịch Mân Sầm, nàng mất mặt nên đành nhường nhịn. , chỉ là một cái xưng hô mà thôi, cho dù tiểu Quận chúa đổi cách xưng hô, nàng vẫn là nữ chủ nhân của Sầm Vương phủ như , quả thật tất yếu so đo gì với một đứa nhỏ choai choai.

“Tiểu Quận chúa cứ tùy ý kêu .” Nếu Vương gia cũng mở miệng khuyên giải, Duẫn Linh Chỉ cũng hiểu nên xuống theo bậc thang đưa .

Nha hồi môn tên Quyên Nhi hầu hạ Duẫn Linh Chỉ hơn mười năm thấy chủ tử cứ thỉnh thoảng thẳng vị trí tiểu Quận chúa đang thì trong lòng rằng chủ tử nhất định đang ghen tị đố kỵ, hận thể ngay lập tức lôi vị tiểu Quận chúa khỏi chỗ.

Duẫn Linh Chỉ lớn tuổi hơn nhiều so với Ngũ công chúa, nên xét về tâm cơ đúng là Ngũ công chúa thể nào bằng . Mạn Duẫn nhíu nhíu mày, nghĩ bụng rằng sẽ sớm chiều ở chung với nữ nhân nhất định phòng . Tựa như bên thêm một con sói lòng ác độc, ngươi thời thời khắc khắc mà đề phòng . nay, vì lôi kéo cái con hồ ly phía Duẫn Thái úy , bọn họ chỉ thể nhẫn nhịn chịu đựng mà tay, cho đến khi con hồ ly chịu hết nổi mà lòi cái đuôi .

Tình huống hiện tại, ai thể nhẫn nhịn lâu nhất đó chính là thắng cuộc.

Duẫn Linh Chỉ đặt đôi đũa bằng bạch ngọc xuống, : “Nghe từ lúc sinh , tiểu Quận chúa mất mẫu , e rằng trong lòng mong thể hưởng thụ tình thương mẫu tử. Hay là Cửu vương gia cho Mạn Duẫn con thừa tự của Chỉ nhi , Chỉ nhi nhất định sẽ đối đãi với nàng như sinh.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/duong-nu-thanh-phi/quyen-2-chuong-14.html.]

Chính vì câu mà cái thìa trong tay Mạn Duẫn rơi loảng xoảng xuống bàn. thể , Thẩm Đậu ở trong lòng Mạn Duẫn thật sự là một khu cấm địa. Người khác lẽ nhớ Vương phủ từng nữ nhân tên là Thẩm Đậu, nhưng Mạn Duẫn nhớ thương nàng mười mấy năm qua. Địa vị của nàng trong lòng Mạn Duẫn ai thể thế. Lời của Duẫn Linh Chỉ quả thực là một loại vũ nhục đối với nàng!

“Bản Quận chúa mẫu của chính .” một nữa cầm lên chiếc thìa mới, độ ấm trong con ngươi Mạn Duẫn xuống thấp.

Tịch Mân Sầm cũng phát hiện thái độ khác thường của con bé, miết ánh mắt lạnh lùng về hướng Duẫn Linh Chỉ.

“Mạn Duẫn là do bổn Vương nuôi lớn, bổn Vương sẽ đem nàng cho bất cứ ai con thừa tự.” Ngữ khí cực kỳ lạnh băng.

Duẫn Linh Chỉ thấy thần sắc hai giống , dám nhắc nữa.

Đồ ăn sáng hôm nay Mạn Duẫn khó thể tiếp tục nuốt xuống. Bàn ăn vốn chỉ hai , giờ thêm một chen ngang xương, tâm tình kiểu chẳng thích chút nào.

Ăn qua loa thêm vài món, Phụ Vương liền tiến cung thương nghị cùng Hoàng bá bá. Mạn Duẫn mặt Duẫn Linh Chỉ nên mang theo Chu Dương tìm một chỗ yên tĩnh ở hậu viện, bóng râm tàng cây hóng gió.

“Nữ nhân cửa, cuộc sống của tiểu Quận chúa lập tức dễ chịu .” Chu Dương lên tiếng bênh vực kẻ yếu là Mạn Duẫn. một màn giao tranh trong bữa sáng thấy bộ.

Cái còn cần ?

“Trong Vương phủ, mà Duẫn Linh Chỉ đối phó nhất chính là .” Mạn Duẫn gối đầu lên hai tay, mắt khép hờ dưỡng thần, Chu Dương mở miệng liền phụ họa vài câu.

“Bất quá Vương gia ở đây, nữ nhân cũng dám minh mục trương đảm mà bắt nạt ngươi.” Trái tim của Vương gia hướng về ai, bọn họ đều thấy rõ ràng.

Sau khi thấy hai hôn môi hôm qua, Chu Dương càng thêm hiểu địa vị của tiểu Quận chúa ở trong lòng Vương gia.

Phỏng chừng ngay cả sống c.h.ế.t của Phong Yến quốc so cũng kém an nguy của tiểu Quận chúa?

“Bắt nạt ? Chu Dương, bộ bản Quận chúa là quả hồng mềm ai cũng bóp nát ?” Nghe thấy một chuỗi tiếng bước chân dần dần tới gần, Mạn Duẫn lập tức mở hai mắt .

Chu Dương nhảy lên cành cao thăm dò, hóa là Duẫn Linh Chỉ mang theo mấy tỳ nữ đang về hướng .

“Nóng, nóng quá, hôm nay gặp thời tiết quỷ quái thế chứ. Các ngươi quạt nhanh chút nữa !” Tiếng quát của nữ tử mang theo ý phẫn nộ.

một đoàn tỳ nữ đầu trần nắng ngừng cầm quạt lông chim lớn quạt gió cho Duẫn Linh Chỉ, đầu ai nấy đều đầm đìa mồ hôi mồ hôi con.

Duẫn Linh Chỉ bước chậm rãi lên phía , dường như thấy tàng cây liền đầu tới.

Cái gọi là oan gia ngõ hẹp ? Mạn Duẫn cố ý trốn chỗ hóng mát mà nàng buông tha.

Chu Dương nhảy xuống phía Mạn Duẫn, vẻ mặt cà lơ phất phơ thường trực lúc cũng trở nên nghiêm túc. Lần tiểu Quận chúa chơi ác Duẫn Linh Chỉ, đóng cửa nhốt nàng trong phòng bếp, chắc chắc chọc cho Duẫn Linh Chỉ tức sôi lên. kiểu gì cũng tin Duẫn Linh Chỉ là một nữ nhân găm thù trong bụng.

“Tiểu Quận chúa đang hóng mát ?” Duẫn Linh Chỉ tới gần hỏi.

Mạn Duẫn gật đầu, vẫn mặt đất mà dậy, : “ . Bất quá nơi trong Vương phủ vẻ là nơi hẻo lánh, Doãn tỷ tỷ tới nơi ?”

Chỗ gần tiểu viện của Mạn Duẫn tám năm , đường qua chỗ cũng ít gặp hầu nào.

“Ta gả Vương phủ nên khắp nơi một chút để quen với cảnh trong Vương phủ.” Duẫn Linh Chỉ mỉm . Thấy Mạn Duẫn lớn nhỏ, thấy nàng cũng chào đón một tiếng, liên tưởng đến vị trí con bé lúc ăn sáng thì trong bụng nổi lên một trận căm tức. “Tiểu Quận chúa đừng nên đất, ngươi là Quận chúa Sầm Vương phủ, nếu ngoài thấy một màn , bọn họ sẽ Vương gia quản giáo nghiêm.”

Câu xem như là để ý quan tâm, suy nghĩ cho Phụ Vương chu đáo việc. Mạn Duẫn , lòng của nàng tuyệt đối hề đơn giản. sự kiện trong phòng bếp thuần túy là vì nàng khinh thị Mạn Duẫn nên mới rơi kết cục chiến bại đó thôi.

lúc , Duẫn Linh Chỉ ngoắc nha bên của nàng tiến đến, cũng chính là nha hồi môn mới gặp lúc sáng , : “Quyên Nhi, ngươi đến nâng tiểu Quận chúa dậy, trăm ngàn ‘cẩn thận’ đấy.”

Mí mắt Mạn Duẫn run lên.

Quyên Nhi theo chủ tử nhiều năm, thấy Duẫn Linh Chỉ liếc bằng một ánh mắt âm hiểm thì lập tức hiểu ngay, liền sải chân tới. Bộ dạng bên ngoài nha khỏe mạnh, mặt mũi cũng ôn nhu yếu nhược như những tỳ nữ trong Vương phủ .

Khi còn cách Mạn Duẫn vài bước, Quyên Nhi đột nhiên ‘bất cẩn’ vấp chân, bước chân lảo đảo, thẳng tắp té về hướng Mạn Duẫn.

Hình thể Quyên Nhi khỏe mạnh hơn so với Mạn Duẫn, một cú nện xuống đương nhiên sẽ đau. Mạn Duẫn là kẻ chỉ chờ chết, thấy tình huống đột biến liền lập tức cảnh giác lăn qua bên cạnh, né tránh .

Chu Dương tiểu Quận chúa thủ nhanh nhẹn nên hề lo lắng chút nào.

“Oành”. một tiếng nện xuống đất thật lớn. Quyên Nhi lưng đưa lên trời té thẳng mặt đất, lúc nhấc đầu lên thì trong miệng còn ngậm mấy cọng cỏ xanh, ôm cánh tay kêu đau toáng lên. Nàng dùng sức cực kỳ lớn quăng thẳng xuống, vốn dĩ nghĩ là dù cũng đệm thịt, đau sẽ là nàng . ngờ ngay tại lúc chỉ mành treo chuông, đất thể né tránh!

“Chẳng bảo ngươi cẩn thận đó ? Nhỡ đụng tiểu Quận chúa thì bây giờ?” Thấy Quyên Nhi thực hiện gian kế, sắc mặt Duẫn Linh Chỉ trở nên cứng đờ, lập tức lên giọng trách mắng ngay đó. Bởi nàng sợ khác sẽ nghĩ rằng việc là do nàng sai khiến.

Mạn Duẫn lên, Quyên Nhi đất, lạnh một tiếng.

Loading...