Dưỡng Nữ Thành Phi - Quyển 3 - Chương 24
Cập nhật lúc: 2024-12-12 09:26:05
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Câu đó của phụ vương, như là thổ lộ, nhưng mà còn đến mức gọi là thổ lộ.
Bất quá tình ý trong lời , Mạn Duẫn ngay cả ngủ khóe môi cũng loan loán …. Ngày thứ hai, trời còn sáng, tỳ nữ, nha đinh trong phủ bắt đầu thu xếp cho hỉ sự. Mạn Duẫn trong ổ chăn cũng thể thấy âm thanh huyên náo bên ngoài. Đôi mắt đen láy chậm rãi mở .
Phụ vương đang bên cạnh nàng, trong lúc ngủ Tịch Mân Sầm mất vẻ lãnh liệt bình thường, khuôn mặt cũng trở nên nhu hòa hơn nhiều. Mạn Duẫn dung mạo của phụ vương, hình dáng phiêu dật, ngũ quan cương nghị. Cho dù ở bất kỳ điểm nào, cũng thể tìm chút tỳ vết.
Càng càng nghiện, Mạn Duẫn khẽ động, xích gần, khuôn mặt tuấn tú khiến khác chỉ thật gần để ngắm.
“Duẫn nhi thật thích khuôn mặt của bổn vương ?” Tịch Mân Sầm mở mắt, ánh mắt thanh tỉnh, nửa điểm m.ô.n.g lung của mới tỉnh.
Bị phụ vương hỏi như , hai má Mạn Duẫn nóng lên. Hành động của nàng, đều phụ vương thấy hết?
Xấu hổ nghiêng đầu qua một bên, Mạn Duẫn khẽ : “Vừa lòng.”
Có thể hài lòng ? Người đều tình nhân trong mắt hóa Tây Thi, cho dù bộ dáng của phụ vương xuất sắc thì đối với nàng cũng , còn cần nàng giải thích ?
Vẻ mặt ngượng ngùng của Mạn Duẫn Tịch Mân Sầm kìm lòng khẽ , kéo Mạn Duẫn dậy, cũng tiếp tục .
Phủ nha từ sáng sớm náo nhiệt, chờ đến hừng đông, chừng còn náo nhiệt hơn thế. Bọn họ im lặng ngủ, là chuyện thể.
“Phụ vương, lễ vật chuẩn ?” Mạn Duẫn cầm trong tay bộ quần áo màu trắng, mặc hỏi.
“ chuẩn , tối qua Duẫn nhi tận mắt thấy ?” Tịch Mân Sầm đang sửa ngọc quan, tùy ý đáp.
Cái gì? Nàng thấy? Là chuyện khi nào? Mạn Duẫn chút hiểu, đêm qua bọn họ ngoại trừ kiểm tra sổ sách cùng tín hàm của Tô Hữu Kỳ thì gì nữa cả. Cái mà phụ vương gọi là đại lễ, lẽ chính là thứ ?
Mạn Duẫn âm thầm nghĩ, phần lễ , quả thật đủ lớn. Cũng Ngô Lệnh Bằng thể nhận nổi .
Tịch Mân Sầm chải búi tóc, phía ngọc quan cắm một cây ngọc trâm, đầu với Mạn Duẫn:
“Chúng ở Tê Thành cũng lâu . Mau chóng giải quyết xong vụ , chúng còn nhanh chóng chạy Thanh Châu?”
là trực tiếp về kinh ? Mạn Duẫn điểm rõ phụ vương, hỏi: “Phụ vương, chúng Thanh Châu? lẽ Hoàng bá bá còn giao cho nhiệm vụ khác?”
lý do , cũng hợp lý. Hoàng bá bá còn ước gì phụ vương về kinh giúp ông xử lý chính vụ. Làm thể giao việc cho phụ vương, bắt chứ.
Tịch Mân Sầm cũng nhiều, trầm mặc nửa ngày mới : “Đợi thêm thời gian nữa, Duẫn nhi liền rõ. Hôm nay, còn giải quyết việc mắt.”
Nhìn phụ vương cố ý giấu nàng, trong lòng Mạn Duẫn chút thoải mái. Xưa nay cái gì, phụ vương đều rõ cho nàng; vì hôm nay nàng hỏi, trả lời.
Mạn Duẫn mất hứng, tất cả đều biểu lộ mặt.
Tịch Mân Sầm thấy, cũng d.a.o động; ôn nhu xoa mái tóc của nàng: “Nghe lời, đừng hỏi.”
Bốn chữ biểu lộ rõ, cho dù Mạn Duẫn hỏi thế nào, cũng sẽ lộ một chút tin tức.
Đối mặt với gương mặt tuấn tú của phụ vương, Mạn Duẫn cũng tiếp tục tức giận nổi nữa. Trong lòng thầm nghĩ, cho hỏi, hỏi Chu Dương là . Nghĩ đến Chu Dương là đến miệng thể ngậm , nếu từ tìm hiểu tin tức, liền dễ hơn nhiều. Tính nết của Mạn Duẫn, Tịch Mân Sầm rõ như lòng bàn tay; thấy nàng vặn hỏi, ngược thất thần; trong lòng nàng định gì: “Chu Dương gì , nếu con từ miệng moi tin tức, cũng sẽ gì.”
Mạn Duẫn kinh ngạc đầu, phụ vương nàng đang suy nghĩ cái gì. Mạn Duẫn trừ một lát, : “Chu Dương , Chu Phi cũng ?”
Chu Phi là trợ thủ đắc lực của phụ vương, vô luận là việc trọng yếu là vặt vãnh, phụ vương đều cử nha.
“Chuyện , bổn vương với ai, cho nên ai thể cho con .” Kỳ thật, còn một . Bất quá, cũng gan .
Phụ vương như , rõ ràng là cho nàng tìm hiểu. Bị phụ vương đề phòng như , Mạn Duẫn phẫn nộ, bất quá trong lòng càng thêm tò mò.
Rốt cuộc là vì , phụ vương Thanh Châu mà về kinh.
Bọn họ náo loạn một lúc, mặt trời nhô lên từ phía đằng đông. Từng đợt, từng đợt ánh sáng chiếm từng góc nhỏ bầu trời, khiến cả thế gian sáng bừng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/duong-nu-thanh-phi/quyen-3-chuong-24.html.]
Mạn Duẫn tức giận phụ vương việc gạt nàng, đó cũng mở miệng chuyện.
Ngoài phòng truyền đến tiếng đập cửa, Chu Phi và Chu Dương ngoài cửa : “Vương gia, tiểu quận chúa, Ngô tri phủ phái đến hỏi, bao giờ chúng mới tới đại sảnh?”
Mạn Duẫn , Tịch Mân Sầm vốn nhiều lời; , đứa nhỏ còn đang hờn dỗi, dù thế nào cũng dỗ cho nàng cao hứng mới .
Cho dù Mạn Duẫn từng liếc một cái, cũng hề gì. Vẫn là giải quyết vụ án , chờ tới Thanh Châu, Mạn Duẫn tự nhiên hiểu nỗi khổ tâm của .
Tịch Mân Sầm mở cửa, cho Chu Phi, Chu Dương, Tề Hồng tiến .
“Bổn vương dặn các ngươi chuẩn hòm đựng lễ vật, ?” Tịch Mân Sầm mặc hắc bào, khuôn mặt tuấn lấy một chút biểu tình, ngay cả chuyện, cũng lạnh như băng.
Bọn họ thầm than, tính tình của Vương gia, tái phát ? Thường những lúc ở bên cạnh tiểu quận chúa, vương gia sẽ thu liễm hàn khí . Ánh mắt bọn họ chuyển lên tiểu quận chúa, phát hiện sắc mặt Mạn Duẫn so với vương gia càng u ám hơn. Nhất thời hiểu , hai xích mích a.
Ba tâm tình Cửu Vương gia , tất cả đều nghiêm chỉnh vững, ngay cả Chu Dương cũng thu hồi bộ dáng cà lơ phất phơ thường ngày, quy củ rót thêm ly cho Cửu Vương gia.
“Bẩm vương gia, chuẩn .” Chu Phi cung kính bẩm báo.
Tịch Mân Sầm nâng tách , hớp một ngụm. Đây là Long Tĩnh thường dùng, nhưng miệng, hương vị nồng đậm như . Cùng một lá , hôm nay uống hương vị quen thuộc; xem , chính quen với Mạn Duẫn pha. Chỉ cần đứa nhỏ mất hứng, tâm tình của cũng sẽ chìm xuống thấp.
“Đem sổ sách cùng tín hàm hôm qua tra , bộ bỏ hòm; đợi lát nữa chúng đưa cho Ngô Lệnh Bằng.” Tịch Mân Sầm trầm ngâm, sắc mặt càng thêm băng hàn. “Đám ở Tô trạch áp giải tới đây ? Phân phó xuống, điều thị vệ vây quanh Tô gia, tuyệt đối để ai đào thoát.”
Sổ sách đều ghi việc tham dự bán muối tư nhân ở Tê thành mấy năm nay. Thừa dịp đại hôn của con gái Ngô Lệnh Bằng , đám thương hội nhất định tới đưa lễ vật. Vừa vặn một bắt gọn, đỡ lưu hậu hoạn.
Ba Chu Phi liếc , đám Ngô Lệnh Bằng xui xẻo, chịu tội lúc tâm trạng vương gia !
hai bước, Tịch Mân Sầm dừng cước bộ, : “Chu Phi, xong việc khởi hành Thanh Châu, ngươi chuẩn một chút .”
Ba kinh ngạc ngẩng đầu, Chu Dương hỏi: “Vương gia, chúng Thanh Châu gì? về kinh thành ?”
Xem biểu tình của bọn họ, Mạn Duẫn , phụ vương quả thật lừa nàng. Cả Chu Phi và Chu Dương cũng việc … xem nét mặt của phụ vương, đây cũng lúc nhất thời cao hứng quyết định. Phải lý do nào đó, mới khiến phụ vương nhất quyết Thanh Châu?
Tịch Mân Sầm mắt lạnh Chu Dương, khiến sợ run cả mà rụt cổ . Mấy ngày gần đây thật bình an, khiến quên mất, vương gia là chủ, là nô. Nào việc chủ nhân giải thích cho nô tài chứ?
“Chu Dương hiểu lễ nghĩa, thỉnh vương gia thứ tội.” Chu Dương quỳ một gối, thái độ nửa điểm lòng vòng.
“Làm bổn phận của các ngươi, chuyện khác, tới phiên các ngươi quản, thì đừng lo nhiều.” Tịch Mân Sầm phất nhẹ vạt áo, liền bước nhanh cửa.
Chu Dương xoa xoa mồ hôi lạnh. May mắn vương gia truy cứu, nếu mạng nhỏ của cũng kham nổi.
“Sao thông minh một chút? Vương gia cái gì, còn giải thích với chúng ?” Ngón tay Chu Phi ấn lên đầu Chu Dương, chỉ tiếc rèn sắt thành thép .
“Ca, ca đừng ấn. Ta ngốc như do ca suốt ngày ấn đầu ?” Chu Dương mặt dày tươi . Cho dù Vương gia tức giận g.i.ế.c , lấy quan hệ thiết của cùng tiểu quận chúa, nàng thể thờ ơ ? Chỉ cần tiểu quận chúa ở đây, mạng nhỏ của chắc chắn vẫn giữ .
Tề Hồng như đoán suy nghĩ của , xuy xuy hai tiếng: “Đừng tưởng tiểu quận chúa ở đây, Cửu Vương gia dám g.i.ế.c ngươi. Sau lưng cho ngươi nhiệm vụ, xảy việc gì ngoài ý , cũng là chuyện bình thường.” Được Tề Hồng nhắc nhở, Chu Dương sững sờ tại chỗ.
“Người khác ngốc, thừa nhận thì đừng đem nguyên nhân sự ngu ngốc của quăng cho ; ca ca, đảm đương nổi.” Chu Phi ấn ấn đầu Chu Dương hai cái, với trình độ cứng rắn của não, ấn 2 cái thì thể trở nên ngốc nghếch ? , ai tin chứ?
Mạn Duẫn cùng Tịch Mân Sầm sóng vai ở phía , đoạn đối thoại truyền tới, nhịn mà tiếng.
Đại sảnh xôn xao náo nhiệt, khí vui mừng hòa lẫn thanh âm của các loại nhạc cụ vang lên. Ngô Lệnh Bằng dù gì cũng là tri phủ Tê thành, gả nữ nhi cho một tên nha dịch, thật sự là chút tình nguyện. Cũng bọn họ thương lượng thế nào, thể khiến Dư Lâm đồng ý ở rể Ngô gia.
Lấy phận của Dư Lâm, cưới Ngô Y Y quả thật là trèo cao. Bất quá vẫn đến mức ở rễ. Dư Lâm mấy ngày còn cao hứng phấn chấn, mặc hỉ bào đỏ thấm ở đó, gương mặt hiện tại tìm chút vui mừng.
Ở rễ… đối với tôn nghiêm của một nam nhân, thật chút tổn thương.
Mạn Duẫn và Tịch Mân Sầm qua tuần tra tình huống ở đại sảnh. Ngô Lệnh Bằng bố trí đại sảnh tràn ngập khí hoan hỉ, mỗi một món đồ đều là cố ý sai mua. Nghĩ đến việc hài lòng với hôn sự ; nhưng suy cho cùng cũng là nữ nhi xuất giá, ít nhất cũng long trọng một chút. Huống hồ, nếu kém, uy danh của ở Tê thành, liền mất hết.
“Cừu Vĩ Kỳ, Cừu lão gia đến. một đôi mặc ngọc bích như ý”. Nô bộc cửa tiếp nhận quà tặng, ngân giọng hô to. Ở bên cạnh, một cái bàn vuông, quản sự phủ nha đang đề bút ghi .