Dưỡng Nữ Thành Phi - Quyển 4 - Chương 14
Cập nhật lúc: 2024-12-12 09:30:45
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mọi việc dù tính toán xa thế nào cũng cản nổi biến hóa của nó. Chiều ngày thứ hai, bọn họ nhận thư do Chu Phi truyền tới. Chu Phi sớm xử lý xong chuyện ở Tê Thành, về tới kinh thành. Phong thư , từ lúc tới kinh thành liền roi thúc ngựa đưa tới.
thư : Hoàng đế Nam Trụ Quốc Sử Minh Phi tự tới, hòa .
Mà đối tượng Sử Minh Phi nhắm tới, chính là Cửu Vương gia của Phong Yến Quốc – Tịch Mân Sầm. Sử Minh Phi lên đường mười ngày, đang đường tới Phong Yến quốc. Nghe vì nhanh chóng củng cố quan hệ hữu hảo giữa hai nước, Sử Minh Phi trực tiếp mang công chúa hòa cùng tới.
Hoàng đế Tịch Khánh Lân việc , liền phái thông tri cho Tịch Mân Sầm.
Nhận phong thư , vui mừng của cũng giảm chút ít.
Chu Dương vì Mạn Duẫn cảm thấy đáng giá: “Việc là chứ, Sử Minh Phi là cố ý tìm vương gia gây phiền toái ?”
Cả Hoàng thượng cũng , nào hòa cũng đẩy cho Cửu Vương gia? Những thì thôi , chẳng lẽ còn thêm một tên Sử Minh Phi ? Tiểu quận chúa đang mang thai, lúc thể khiến nàng thêm phiền lòng chứ?
“Tiểu quận chúa, đừng nóng giận. Cùng lắm thì g.i.ế.c công chúa hòa là , xem nàng tiến đại môn Sầm vương phủ”. Chu Dương gió là gió, mưa là mưa, xong đầu ngoài.
Chân còn tới cửa, cổ áo Tề Hồng giữ , kéo trở về.
“Giết công chúa? Ngươi cho hai nước trở mặt thành thù ? Ngay cả trong giang hồ như còn hiểu đạo lý , Chu Dương sống trong cung đình, hiểu thấu quan hệ đó chứ?
Mạn Duẫn hướng Chu Dương lắc đầu: “Chuyện thể lỗ mãng. Phụ vương, thấy thế nào?”
Ánh mắt chuyển qua Tịch Mân Sầm, hai ngày ngay phụ vương đều ghế, trong đầu đang nghĩ cái gì, cả ngày cũng mấy câu.
Tịch Mân Sầm nâng mắt: “Chỉ hai khả năng. một là, Sử Minh Phi chúng ở cùng một chỗ. Hai là, chúng sống với . Theo tình huống mắt, khả năng hai điều đều đúng”.
Quan hệ giữa Tịch Mân Sầm và Sử Minh Phi vốn dĩ cứng ngắc. Trước là cừu hận quốc gia, Tịch Mân Sầm cướp Mạn Duẫn. Ngay từ đầu, Sử Minh Phi phản đối hai ở chung một chỗ, tới Phong Yến chắc chắn là liên quan tới Mạn Duẫn, là mang Mạn Duẫn trở về?
Mạn Duẫn vốn ở bên cạnh Tịch Mân Sầm, tên thể đánh chủ ý lên nàng. Muốn chia cách bọn họ, mơ cũng đừng nghĩ tới.
Tám năm chờ đợi, Tịch Mân Sầm chờ tới bây giờ, để xem ai còn thể ngăn cản bọn họ?
“Hôm nay liền chào từ biệt Bách Lý Vân Dịch, sớm ngày trở về, cũng thể sớm tìm kế sách đối phó”. tin hoàng cũng đang sứt đầu mẻ trán, phiền toái kéo dài như , cũng nên giải quyết.
Bách Lý Vân Dịch còn đang bận rộn chỉnh đốn chuyện trong Thiên Kiểm trang, bên ngoài truyền lời, lập tức nghênh đón Cửu Vương gia và tiểu quận chúa tiến .
Tịch Mân Sầm thẳng vấn đề, : “Bổn vương chuyện cần trở về kinh thành, mấy ngày nay quấy rầy Bách Lý trang chủ”.
“Cửu Vương gia cần khách khí, nếu ngài tới Thiên Kiểm trang, luôn sẵn sàng tiếp đón”. Bách Lý Vân Dịch ngừng bút lông trong tay, từ án thư . “Bất quá, còn một chuyện rõ, thỉnh Cửu Vương gia chỉ giáo”.
Lời của Bách Lý Vân Dịch là ý gì? Trong nháy mắt, Mạn Duẫn đoán việc thiên liên nhụy đoạt , hơn nữa còn nghi ngờ bọn họ.
Sắc mặt Tịch Mân Sầm vẫn bình thường, hoặc là , cho dù xảy chuyện gì, cũng luôn hé bộ mặt băng lãnh. Cho dù ý tưởng gì thì cũng sẽ biểu lộ nét mặt.
“” Chỉ một chữ, Tịch Mân Sầm tiếp tục ngậm miệng .
Bách Lý Vân Dịch đến mặt hai , hỏi: “ trùng hợp , ngày hai gã thị vệ của vương gia dạo trong viện một vòng, bỗng nhiên thuốc nổ trong trang còn nhạy nữa? Hay là hai gã thị vệ đều chỗ hơn , chỉ cần qua chỗ nào, thuốc nổ chỗ đó liền ẩm?”
rõ ràng là chỉ trích thuộc hạ Cửu Vương gia phá hư chuyện của bọn họ, Bách Lý Vân Dịch thành thỉnh giáo. Thử hỏi, đây là thỉnh giáo gì chứ?
Tịch Mân Sầm gõ gõ bàn gỗ, hề thấy bối rối: “Nguyên lai ngươi cũng , Bách Lý trang chủ thẳng là , vòng vèo gì”.
“Cửu Vương gia dám dám chịu a.” Bách Lý Vân Dịch cũng phân định rõ ràng, rốt cuộc là nên nhắm mắt đối với ngơ việc Tịch Mân Sầm là tổn hại Tịch Mân Sầm nữa.
nơi ai so đó chuyện đó, Tịch Mân Sầm liền hỏi: ‘sự kiện là bổn vương phái , nếu việc náo nhiệt để xem chứ? Vừa đúng lúc bổn vương thích xem náo nhiệt. Nếu ngươi chỉ dùng một bao thuốc nổ giải quyết hết chuyện, còn ai để diễn cho xem chứ? mà Bách Lý trang chủ, chúng là sáng tiếng lóng, ngươi dám … Ngươi lợi ích gì từ việc ?”
Phụ vương quả thật là để thiệt a, vài câu liền đem quyền chủ chuyển sang .
Bách Lý Vân Dịch ha ha to, hổ là Cửu Vương gia, cho dù là tâm kế thủ đoạn đều là cao thủ hàng đầu.
“Phải, Cửu Vương gia đúng. Trận hỗn loạn thật sự giúp bỏ ít nội gian, cũng là nhờ Cửu Vương gia giúp đỡ ít nhiều”. Bách Lý Vân Dịch , kiêu ngạo cũng siểm nịnh.
Đừng vây trong thế động, đôi khi, cũng mục đích ám của .
Cuối cùng Mạn Duẫn cũng rõ ràng vì đêm đó phụ vương những lời . Hóa hai tuy bàn bạc với , nhưng vì liên quan tới lợi ích, vẫn cam nguyện cho loại chuyện phát sinh. Mạn Duẫn đánh giá Bách Lý Vân Dịch cao, thật sự là tuổi trẻ đầy hứa hẹn, so với phụ vương cũng kém chút nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/duong-nu-thanh-phi/quyen-4-chuong-14.html.]
“Cửu Vương gia, ngài , đương nhiên vui vẻ tiễn ngài . một yêu cầu nho nhỏ, chỉ cần ngài đáp ứng, liền tận tâm đưa tiễn, cố ý gây khó dễ cho ngài nữa.” Trong đó bao gồm cả việc các lấy thiên liên nhụy, đừng tưởng rằng giấu diếm Bách Lý Vân Dịch .
ở Thiên Kiểm trang dùng thiên liên nhụy hầm dược, mùi nồng nặc như , thể che giấu ? Bất quá cũng bội phục Tịch Mân Sầm, công lực như dễ gì , nhưng bỏ liền bỏ, một chút cũng do dự.
Mặc kệ vì lí do gì, Tịch Mân Sầm đều đạo lý để cự tuyệt, nhẹ nhàng gật đầu: “yêu cầu cái gì?”
Đừng quên Bách Lý Vân Dịch là phần tử hiếu chiến, : “Quyết đấu… chân chính quyết đấu”.
Từng câu từng chữ cho khác chỗ cự tuyệt.
Tịch Mân Sầm nhíu mày, nếu yêu cầu thể khiến hai giải tỏa hết ân oán, vì cự tuyệt?
“Bổn vương đáp ứng, bất quả gần đây việc, chúng về , chuyện để , như thế nào?” Cao thủ so chiêu, thể tùy tiện kết thúc, đôi khi đấu cả một ngày một đêm cũng là chuyện bình thường.
Bách Lý Vân Dịch vốn trông cậy lập tức thực hiện hứa hẹn, vẻ mặt cũng lạnh nhạt: “Ta thấy công lực Cửu Vương gia gần đây cũng tổn thương ít, cũng nhân lúc gặp khó khăn mà lợi dụng, ngày năm năm gặp ở tại đây, thế nào?”
Tuy rằng vạch trần tại công lực Tịch Mân Sầm hao tổn, nhưng Tịch Mân Sầm và Mạn Duẫn đều hiểu, sợ là Bách Lý Vân Dịch hết việc.
Xem , đối phương cũng tính truy cứu…
“một lời định, năm năm gặp ”. Tịch Mân Sầm lên, cáo biệt Bách Lý Vân Dịch, mang theo Mạn Duẫn cửa.
Mạn Duẫn giơ tay lên, hướng Bách Lý Vân Dịch vẫy vẫy, ý bảo tái kiến.
Bách Lý Vân Dịch đáp , thiên liên nhụy đưa cho họ cũng . Dọn dẹp sạch sẽ đám lão già cổ hủ , rốt cuộc cũng thể cải cách Thiên Kiểm trang một , bỏ mấy quy củ đây. Cửu Vương gia đến đây mang cho một thanh lý môn hộ, cho nên cũng lý do gì bắt lấy.
Những ngày kế tiếp chắc hẳn sẽ bận rộn đây, cuộc cải cách cũng mất ba đến năm năm.
Chu Dương và Tề Hồng chuẩn xe ngựa, Tịch Mân Sầm và tiểu quận chúa khỏi Thiên Kiểm trang bốn liền lên xe ngựa rời .
Từ từ khỏi Thanh Châu, Mạn Duẫn : “Bách Lý Vân Dịch tính tình cũng lắm, con cùng bằng hữu”.
Tịch Mân Sầm phản đối, vỗ vỗ đầu vai nàng. phụ họa: “thật sự ”.
“Phụ vương, quyết đấu năm năm …”
Mạn Duẫn hết câu Tịch Mân Sầm đánh gãy: “Bổn vương đáp ứng chúng quyết đấu cũng chừng mực, là quyết đấu sinh tử, tự hiểu điểm dừng. Duẫn nhi, đừng tiếp tục gọi bổn vương là phụ vương”.
Tịch Mân Sầm đột nhiên những lời tim Mạn Duẫn suýt nữa đập liên hồi. Nếu là , bởi vì quan hệ huyết thống, Mạn Duẫn nhất định nghĩ rằng phụ vương nàng. Bây giờ, phụ vương những lời là ý gì?
Trong lòng chờ mong, sợ sẽ thất vọng.
“Về kêu tên bổn vương, dù cũng thể để đứa nhỏ xuất thế xưng hô giống nàng, nàng kêu bổn vương là “Phụ vương” đứa nhỏ gọi là gì?” So với hai tiếng “Phụ vương”, Tịch Mân Sầm càng Mạn Duẫn gọi thẳng tục danh của .
Cho dù dưỡng nàng tám năm, nhưng bao giờ xem nàng như nữ nhi mà đối đãi. Cho tới cuối cùng, Tịch Mân Sầm vẫn ôm tâm tư . phụ vương của Mạn Duẫn, mà nàng cùng cả một đời.
Giống như bỗng nhiên thông báo với , Mạn Duẫn còn kịp chuẩn , sửng sốt hai giây, mới hồn : “Phụ… Sầm”.
Nhìn thấy Tịch Mân Sầm cau mày, Mạn Duẫn đúng lúc sửa . thành thói quen, nàng nhất thời sửa miệng . Kêu tục danh của như , Mạn Duẫn cũng cảm thấy tự nhiên. Thử kêu thêm vài tiếng thì sẽ quen dần thôi.
Đem xe ngựa nhường cho hai đang khanh khanh (ý : tình ý ), Chu Dương và Tề Hồng ở bên ngoài đánh xe.
“Ta cũng sinh đứa nhỏ” Tề Hồng phong cảnh hai bên đang ngừng lùi phía , đánh xe ngựa cảm khái .
Phong lưu thành tánh, đối với cuộc sống như chán ghét. Nếu gặp thích hợp, Tề Hồng thật sự cuộc sống yên .
Chu Dương nể mặt tiếng: “Ha ha… ngươi sinh đứa nhỏ, đợi ngươi biến thành nữ nhân ! Nam nhân lấy gì sinh đứa nhỏ, đừng với , ngươi chán chơi nữ nhân chuyển qua chơi nam nhân”.
Chu Dương thuần túy là nghĩ sai lệch, khóe miệng đến vỡ , vung roi quất lưng ngựa.
Tề Hồng những lời thật lòng như , mà Chu Dương chê , Tề Hồng tức đến mặt biến sắc: “, đánh một trận”.
Chu Dương thoáng qua : “Ta rảnh, ngươi phát hiện đang đánh xe ?”
Cảm thấy vô lực, Tề Hồng khẽ cắn môi. chuyện với Chu Dương đúng là ông gà bà vịt, ai cũng hiểu đối phương đang gì.
p/s: tuần là chương cuối . nhanh thật, mới đây mà bộ cũng sắp