Ba   xong liền mở tròn mắt,  lẽ ba cũng nhận  ba lỡ lời nên cứ đưa tay lên gãy đầu, mấy giây  mới bắt chuyện  
-Ờ...ờ ha... quên...À mà nãy giờ cứ xưng hô thế   thấy ngượng miệng quá. Hay là  với  xưng hô bình thường  ha, chứ cứ   hoài mệt quá  .
-Dạ, bác cứ xưng hô thế nào cũng .
Lúc  thấy  khí gia đình cũng   nên  liền bưng nước  mời ba và Tùng uống, sẵn  mặt  nên ba cũng mở lời  luôn
-Nhà  thì chỉ   con Trang là con nên vợ chồng  cũng  nó  một hạnh phúc trọn vẹn nhất. Hôm nay  đến đây chắc là cũng  tiến tới hôn nhân với con gái của  đúng ?
Nghe câu hỏi của ba xong  đỏ cả mặt, e thẹn  sang Tùng chờ đợi. Còn Tùng thì trầm ngâm    đó  mới  sang ba  thẳng thắn trả lời
-Dạ con chỉ e ngại tuổi tác giữa hai đứa quá chênh lệch sẽ tạo   cách với  thôi ạ, chứ Phương Trang xinh   ngoan hiền ai lấy em  là may mắn lắm .
-Ôi tuổi tác    , miễn hai đứa hợp  là…
Ba  đang  thì bất ngờ bên ngoài tiếng của   vang lên 
-Ai  với ông tuổi tác  quan trọng hả, lấy   hợp  mới  hạnh phúc  chứ?
 giật    khi thấy  đang  ,   lập tức  lên  nhanh tới chỗ  vì sợ  sẽ  lỡ lời  cho Tùng buồn. 
Níu lấy tay ,  lên tiếng cắt  lời   
-Mẹ    về đó,  đây là  Tùng, bạn của con đó .
Nhìn sang Tùng,  nheo mắt với 
-Anh, đây là  của em nè.! Anh chào  .
_ Dạ con chào bác gái.
Tùng   giới thiệu về ,  cũng vội  lên và cúi đầu chào   một tiếng, nhưng khi cái khoảnh khắc  ngước lên   , và    thấy , bất ngờ cả hai  tự nhiên tái cả mặt, còn   bà chẳng còn giữ  bình tĩnh nữa chỉ kịp thốt  tiếng "Trời"  ngất  luôn trong vòng tay cùng sự hốt hoảng của  và ba…
 nhanh tay cùng ba đỡ   phòng  nghỉ,  khi ba  ,  sốt sắng thoa dầu cho  một lúc may   cũng tỉnh , nhưng    cứ    buồn hiu,    rằng cứ tuôn trào  mắt từng dòng lệ nóng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/duyen-no/chuong-11.html.]
Nắm lấy tay ,  quan tâm hỏi 
-Mẹ    ?
Mẹ   giường  , hai tay xoa xoa  trán  thều thào
-Mẹ   chỉ  chóng mặt một xíu thôi.
-Con thấy mặt  xanh quá,  là con chạy  mua thuốc cho  uống nha.
Mẹ    xong liền gàn tay  và bảo
-Thôi con, Trang nè    chuyện với con một chút.
-Dạ  cứ   ạ. Con  đây.
 cẩn thận kéo chiếc ghế  cho âm thanh vang lên nhỏ nhất nhích  gần ,   cạnh, chăm chú lắng   .
Mẹ  cũng gượng  dậy, bà tựa lưng  tường, giọng  buồn so
-Trang nè, bạn con tên gì? Ở   con?
-Dạ ảnh tên Tùng, chủ gara sửa xe   lớn ở thành phố  ạ!
 kể với  về nghề nghiệp của  với giọng  tự hào, và cũng  hy vọng khi   xong  sẽ  vì tuổi tác của chúng  mà  sức ngăn cấm nữa, bởi vì  nghĩ với một   nghề nghiệp  định như  thì dư sức để nuôi vợ nuôi con.
 nghĩ như  đó, nhưng  ngờ rằng,   chỉ thở dài, trong ánh mắt bà  chẳng tìm  một tia hài lòng
-Mẹ thì  hề quen  gì  đó, nhưng lúc nãy    sơ qua, hình như ông   lớn tuổi đúng  Trang.
 ái ngại  , nhẹ giọng gật đầu
-Dạ,   bốn mươi thôi ... mà con yêu   con  để ý đến tuổi tác của  .Với   đàn ông càng lớn tuổi hơn vợ thì   sẽ  cưng chiều vợ hơn  ?
Mẹ  chau mày thốt  lời nghiêm khắc
-Mẹ   ý cấm cản con, nhưng con nghĩ  ông    hết gần một đời  , bằng tuổi ba và  đó con...Trong nửa đời  của ông  khi   sự xuất hiện của con, con  nghĩ ông   đời sống  , và  trải qua những mối tình thế nào  con.? Phương Trang, con  lời , ông  và con thật sự   hợp  Trang ?