Có lẽ  dự định chỉ im lặng   một lúc nữa   sẽ âm thầm  xe  về, đó cất gọn hình ảnh   sâu trong lòng  nhưng bất ngờ khi  định rời  thì   thấy  một đôi nam nữ đang đèo  bước xuống từ chiếc taxi…Người nữ xuống xe hình như còn đang say nữa, cô  cáu bẩn gạt tay  đàn ông bên cạnh ,  cho   đụng    còn lớn tiếng  gì đó do  ở xa nên   rõ, chỉ khi  thấy Tùng bỏ hẳn công việc đang   phủi tay bước  ,   do vô tình    ảo giác mà   thấy  cũng  sang bên quán  đang , trong mấy giây   sững  , nhưng  nhanh  đó   trở về trạng thái bình thường nhất   tới vội vàng ôm lấy eo của cô gái đó và dìu  trong.
  cũng kịp nhận  hình như  đó là Dung cô gái ở chung nhà với  mà      dịp gặp mặt.
Nhìn thấy cảnh  ôm Dung, bất giác trong lòng   cảm giác hờn ghen dâng lên tận cổ, dù   và  chắc chắn chẳng đến  với , thế nhưng  hiểu    khó chịu vô cùng vô thức đôi chân   bật dậy  vội vàng  theo hai  họ từ đằng .
Cho đến khi thấy Tùng dìu Dung  xuống chiếc xích đu,   vội   ngoài, khoảnh khắc   với   chạm mặt,  bối rối định mấp máy đôi môi định lên tiếng chào  thì bất chợt Dung  chìa tay  nắm lấy tay Tùng kéo , trong nháy mắt Tùng  cẩn thận nên ngã luôn xuống chiếc xích đu cùng cô .
Nhìn cảnh   như  điên tiết định chạy tới để lôi Tùng  khỏi cô , nhưng  ngờ khi chân   kịp nhất lên thì bất ngờ  hành động lúc  của chính Tùng  khiến cho   sửng   , khi mà  chẳng  động thái nào là tránh né Dung cả, ngược  trong cơn say Dung đang mơ màng hỏi Tùng  yêu cô  ? Thì Tùng  từ từ cúi xuống gần khuôn mặt Dung  ngọt ngào lên tiếng.
-Anh yêu em!
  từ miệng  thốt  câu  đó  thì biểu cảm trong ánh mắt  tràn đầy là nỗi thất vọng, còn Dung bên cạnh , cô  giờ đây dường như đang sung sướng tột độ,  cứ ôm chầm lấy  say đắm   những lời tha thiết
-Anh   gì   Tùng. Anh yêu em ?
- ,  yêu em nhiều lắm, ngoài em   chẳng hề yêu ai nữa cả?
-Anh Tùng…
Họ âu yếm trao  ánh mắt tình tứ, nhưng khi Tùng định cúi xuống hôn lên môi thì   thể nhẫn nhịn  cơn bão đang bùng nổ trong lòng nữa.  xông tới đưa tay lôi mạnh Tùng , đối diện với , đôi mắt  thật lạnh
_Anh Tùng,    gì thế hả? 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/duyen-no/chuong-21.html.]
Tùng dửng dưng    đó hờ hững trả lời 
-Phương Trang ? Em lên lúc nào thế?
Gạt bỏ sự giả vờ ngó lơ của Tùng,  cố chấp hỏi   một  nữa 
-Em hỏi      yêu Dung? Vậy thì còn em? Em là cái gì của  hả?
-Em   hết  thì   chối nữa?  ? Anh yêu Dung.
-Thế còn em? Anh   em  cãi ba  em để bảo vệ tình yêu của chúng    hả? Thế mà bây giờ nhận   sự phũ phàng của  …Tùng   ? Anh  là   gạt em .
    níu lấy tay Tùng, những dòng cảm xúc  thể ngăn  cứ thế   mặt  mà chảy dài. Từng ký ức lật , những khoảnh khắc ngọt ngào, những cái ôm âu yếm, những lời  yêu thương mà Tùng từng dành cho    để  chấp nhận  cái sự thật đang phũ phàng bày   mắt.   tin  đối xử giả dối với  như thế,  nghi ngờ  đang  chuyện gì đó khó xử nên mới đang  gạt  thôi…
 Thế nhưng  càng hy vọng thì  càng khiến cho  thất vọng khi mà giờ đây trong  chẳng hề thể hiện nỗi một tia xót xa nào dành cho ,  đành lòng dứt khoát hất tay  ,  nghiêm giọng 
-Anh  hề yêu em? Chỉ là ngày  thấy em cứ mãi luẩn quẩn theo  nên  tội nghiệp mới  thế cho em yên tâm để mà ở    học nghề thôi. Bây giờ thì Dung  dành tình cảm cho  ,    Dung thấy  với em gần gũi nữa. Phương Trang em là cô gái , tương lai em ở phía , đừng ngu ngốc bám theo  nữa.
  im lặng, cắn chặt môi khi  từng lời  phũ phàng mà Tùng dành cho ,   đó  bật  cay đắng khi   đang bên cạnh Dung, vòng tay ấm áp từng là của  bây giờ  dành cho một  khác.
Gạt  nước mắt,   với Tùng
 -Thì  là , thì  bấy lâu nay cũng chỉ   ngộ nhận, ngộ nhận đến mức cãi cha cãi  để ngu ngốc ôm cái tình yêu giả dối . Chúc  hạnh phúc…Tạm biệt.