…
Ngồi một góc trong căn phòng cho đến khi gần 11h thì Thành cũng bước , thấy  im lặng   gì thì   liền  nhanh tới, cởi bỏ chiếc áo chú rể   , bất chợt   hung hăng đưa tay chạm ngay  cằm   bóp chặt,  thở phảng phất   mùi bia rượu, ánh mắt đỏ ngầu dán chặt lấy    gằng lên từng lời  thật sự  khó 
-Tại  thấy   phòng cô  im lặng hả? Hay là cô  bằng lòng khi lấy ? Hay là đang nhớ về  tình già của cô  thành phố hả?
….
  Thành  cho đau nhưng một mực chịu đựng và vẫn im lặng   gì?   càng thái độ thì Thành dường như  thể nhẫn nhịn ,   dùng sức bóp mạnh cằm  thêm nữa  hét lên
-Sau   trả lời, cô coi thường   đúng ?
 
Lần  đau quá nên   nhịn nữa liền ngọ nguậy đẩy mạnh Thành  khỏi   và 
-Anh điên đủ ? Nếu đủ  thì nhắm mắt  và  ngủ . Khuya .
Thành ngã vật xuống tấm nệm, mắt   nhắm nghiền nhưng khoé miệng   khẩy phát  âm thanh
-Ngủ ? Đêm tân hôn mà cô kêu   ngủ,   cô coi thường  quá   hả Phương Trang?
Nghe câu  , bất chợt   sợ Thành nên liền thụt lùi chân  xa chiếc giường mấy bước. Hai tay vô thức  đưa lên ôm lấy n.g.ự.c   run run 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/duyen-no/chuong-23.html.]
-ý   gì hả?
-Muốn gì? Hừ    chồng cô!
Vừa  dứt lời Thành liền  bật dậy,   cởi phăng chiếc áo , lộ  khuôn n.g.ự.c trần  từ từ bước tới gần . Gương mặt đỏ bừng hằng lên đầy dục vọng  đó    rằng, cũng chẳng kịp để  phản ứng gì cả mà thẳng tay kéo mạnh     , hai tay túm chặt lấy  ,  nhân nhượng,  thương tiếc cũng chẳng  cử chỉ nào là nâng niu, tuyệt nhiên mạnh bạo nhấc cả   lên tay và quăng mạnh  ngã chúi bụi  luôn xuống chiếc giường.
Sau cú ngã,  lồm cồm bò dậy,  Thành đang  tới và chuẩn   điều đó,    sợ nên liền cố lựa lời lên tiếng ngăn   
-Anh định  gì  thế hả? Cho dù   là vợ  nhưng  cũng đừng lỗ mãng như  chứ?  xin  đó,   chúng  đến với  trong tự nguyện, đừng để   đánh giá thấp về  nha Thành.
Có lẽ lời         suy nghĩ thế nên  thấy Thành khựng chân  , đôi mắt  còn đỏ nữa mà chỉ trầm xuống  . Một lúc  Thành mới lên tiếng 
-Có thật sự em  đến với  bằng sự tự nguyện  ? Hay em đang cố  kéo dài cuộc hôn nhân   tìm cách thoát khỏi  hả?
Nhìn Thành  còn hung hăng như   nên  cũng thở phào nhẹ nhõm.   , cũng thấy tội nghiệp đôi chút nên liền gật đầu và nhẹ giọng  cho   hiểu 
-Em  chúng  cùng tự nguyện, bây giờ em  về đây,  là vợ  , em mong  thấu hiểu cho em, chuyện  đây em  còn nhớ gì đến nữa, nhưng em  chúng  sẽ từ từ  một bắt đầu  hảo chứ   kiểu ép buộc như thế . Thành  đồng ý   hả?
Khi  những lời  của     lẽ Thành  thông hiểu, tuy    gì nữa cả nhưng   gật đầu là  hiểu   ngầm đồng ý với  . Quay bước  nhanh  phòng tắm,   tiếng nước chảy một lúc  thấy Thành quấn độc mỗi chiếc khăn tắm  ,  đưa tay tắt đèn,  gian bây giờ chỉ còn mỗi ánh sáng màu vàng cam của chiếc đèn ngủ…
Thành  tới giường, ngả lưng xuống  bên đó  lưng về phía , còn  khi thấy Thành chịu  ngủ thì  cũng lập tức ngả lưng  nép qua bên , hai tấm lưng lạnh lùng đối diện, chẳng ai  với ai lời nào cả chỉ  tiếng thở nhè nhẹ vang lên nhưng đúng lúc khi   định chợp mắt, tự nhiên  cảm nhận chiếc giường khẽ cử động. Ban đầu  nghĩ là Thành đang trở  nên cũng lười biếng   mở mắt  ai ngờ tiếp theo mấy giây  mũi   ngửi  mùi nước hoa lạ, và khi  chắc   là Thành  liền lật đật vùng dậy ngay. Với tay bấm nhanh chiếc đèn,  tá hỏa khi bắt gặp  đang  giường  là  chồng bà còn đang cố tình  giữa  và Thành nữa. 
Hốt hoảng  sự việc  lập tức hét lên thật lớn?
-Mẹ? Sao    đây giờ ?