Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
  dứt lời là  liền đưa tay lên bịt miệng  , bà khẽ suỵt một tiếng  nhỏ giọng mắng 
-Con im ngay,  thấy thằng Thành đang ngủ ?
 gỡ tay  , thở phù một cái trong lòng thật sự  hề dễ chịu khi thấy bà nên câu trả lời cũng  chút   lòng 
-  vợ chồng con đang ngủ mà , con thắc mắc là tại     đây đó?
-Thì   đây ngủ chung?
 há hốc mồm khi  câu trả lời ? Khuôn miệng  kìm  mà lắp bắp hỏi 
-Mẹ? Ngủ….chung .. ủa là  ?
 lúc  thì Thành dụi mắt thức giấc,    sang  với   khó chịu buông lời
-Khuya   với em  ồn gì thế?
-Là vợ con đó, nó cứ bép xép cái miệng oan oan lên. Đã bảo nhỏ tiếng cho thằng Thành nó ngủ  mà cô  ?
Lần   còn  sang trách ngược  , ở trong  cảnh  thật sự   thể nào chấp nhận  nên lập tức  Thành hỏi 
-Anh? Mẹ    đây ngủ đó?
 cứ nghĩ     sẽ lập tức phản đối và bảo   ngoài, thế nhưng   ngờ rằng mặt  vẫn tỉnh bơ đáp   như thể hiển nhiên điều đó là đúng
-Thì   . Xưa giờ  với  vẫn ngủ chung thế thôi?
-Anh ..?
 cạn lời, chẳng hiểu cái tình cảm giữa  con Thành là như nào nữa,    lớn thế mà  con vẫn ngủ chung? Một cảm giác ghê tởm bổng xuất hiện trong đầu  dù cho đó là mối quan hệ  con của họ nhưng vẫn  thể   chấp nhận .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/duyen-no/chuong-24.html.]
Mẹ  bên  vẫn cứ  cạnh  thản nhiên  với giọng thật đắc ý
-Thôi thôi khuya , hai đứa  xuống ngủ .
-Vậy còn ?
-Thì  vẫn  giữa hai đứa.
 hỏi và  bà trả lời xong là giờ phút   cảm thấy  thể  cạnh họ  nữa nên đưa tay kéo chiếc gối về phía   ôm  tới chiếc sopha bên cạnh gốc tường   xuống đó.
Thành thấy   bên    lên tiếng hỏi 
-Em  ? Sao    giường?
 thở dài bực bội trả lời cho qua
-Em  ngủ ở đây cho thoải mái. Anh với  cứ ngủ .
Nghe     Thành cũng im,  chẳng hề  một động thái nào là quan tâm đến  nữa cả, hai  con họ bắt đầu nhắm mắt ngủ, mặc kệ  cũng đang hiện diện trong phòng như một  thừa thãi,  còn riêng , trong bóng tối   co ro một góc với những suy nghĩ tiêu cực trong đầu.
Hành động  của  khiến   buồn nhưng  cũng  tự bật ,  cứ nghĩ   yêu  lắm nên mới mặc kệ  đang yêu  khác nhất quyết bất chấp cưới  về  vợ, ai  ngờ  mới bước  cửa nhà  thì   phát hiện    đích thị là một công tử bột,    gì nhất định   cho bằng , và đằng  cuộc sống của  là một   quyền lực thương con đến mức quái đản  thể chấp nhận . 
Nằm lăn qua lộn  mãi vẫn chẳng thể nào nhắm mắt  , bất giác   nhớ đến Tùng, nhớ đến hình ảnh  ôm lấy Dung  những lời yêu thương tha thiết, nhớ đến những câu phũ phàng mà  dành cho , thế nhưng dù   đối xử tàn nhẫn với  đến thế nào thì  vẫn  thể quên  , bất giác tim  se thắt , nước mắt vô thức cứ tung hoành rơi xuống mà  kiềm chế .
Tùng ơi…em nhớ !
….
Qua ngày  đó,  sống trong nhà Thành tựa như một cái bóng  hồn. Buổi sáng thức giấc   chuẩn  bước xuống nhà thì  thấy    phòng , bỏ qua sự  mặt của ,     chồng  gọi Thành dậy  xuống nhà ăn sáng, nhưng đến khi Thành hỏi   mua luôn phần cho  luôn  thì bà  giả vờ lắc đầu bảo bà   mua vì bà chẳng   thích ăn món gì, câu trả lời  với Thành giống như bà chẳng cố tình  nhưng khi    mắt bà, cố lắng  câu trả lời thì   nhận  đó là bà   mua cho phần  …Mà thôi như thế cũng ,  cũng chẳng cần ai lo cho  cả, chỉ cần bà đối xử dễ dãi với  là   mừng lắm .
…