Tùng   thổ lộ xong bất chợt gương mặt  trầm xuống hẳn, ánh mắt như lưu luyến, nhưng cũng chợt thoáng buồn,   đánh sang chỗ khác,  cứ   chiếc ôtô đang đậu ở đó, chẳng hiểu  đang  cái quái gì  là  đang né tránh ánh  da diết của  dành cho .
Giọng  trầm ngâm
-Ý của Phương Trang  hiểu nhưng với    đủ dũng cảm để đón nhận tình cảm   Trang , vì cô như một cây non đang tràn đầy sức sống, còn   như bóng ngả về chiều,   còn cái lứa tuổi mơ mộng để hoà hợp  với cô !
-Chuyện tuổi tác của  em  quan trọng, em chỉ  là mấy tháng nay kể từ khi gặp  em  yêu  , chỉ  hỏi rằng   chấp nhận đồng ý  bạn trai của em  ?
Trái ngược với bản tính hiếu thắng cũng như một con tim trót đơn phương một  mong mỏi    đáp  mà chẳng cần quan tâm một định kiến nào thì với Tùng  thấy trong  cứ ngập ngừng do dự, dường như  đang đắn đo giữa việc  nên đồng ý yêu   là ?
-...nhưng.mà…
Anh   tròn câu    chờ  liền chen ngang
-...nhưng cái gì hả?  Hay là  đang chê Trang  ,  xinh  đúng ?
 phụng phịu thốt  lời  giận hờn khiến cho Tùng  đối diện cũng đành bối rối. Anh đưa tay lên  mặt  , định  điều gì đó nhưng khi    bàn tay  đang dính đầy dầu nhớt thì  liền rút tay . 
Anh giả vờ    nhẹ giọng 
-Trang   và bởi vì Trang  nên Trang xứng đáng  các  trai trẻ yêu thương. Chúng  quá khác biệt và  một  cách khá xa... nghĩ   hợp để  lên lời yêu  Trang ? Trang về …
Tùng  xong liền  chân định bước  luôn  tiệm,  thấy  nhanh chóng đưa tay níu lấy áo . Trong khoảnh khắc cả hai  ,  dùng cả tấm chân tình để  với 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/duyen-no/chuong-3.html.]
-Em  để ý cũng  quan trọng đến tuổi tác của , em chỉ  em yêu  vì  chân thành và tử tế nên   khiến em rung động . Bây giờ  suy nghĩ  trả lời cho em  ,  yêu em  là ? Nếu   yêu em là em  về ngay luôn đó.
  xong dứt khoát  chân   xe   lên, trong bụng cũng lo lắng là  cứ im lặng như thế thì lúc  chắc  sẽ rời  trong buồn bã và  bao giờ dám gặp   nữa, thế nhưng cũng may là khi  thất vọng định đề máy xe chạy  thì  cũng bước tới và đưa tay rút chìa khóa trong xe  …
Nhìn  hành động thế   đoán  cũng  tình cảm với  nên mới ngăn   đây mà, vô thức trong lòng  chợt len lỏi  những cảm xúc ngọt ngào, thế nhưng  gương mặt vẫn  hề để lộ cảm xúc gì cả mà  chỉ  nhíu mày   hỏi 
-Anh rút chìa khóa của em   chi  hả? Sao  để em  về?
Tùng nắm chặt chiếc chìa khóa xe  trong tay   thở dài  với 
-Thôi mà cô đừng  giận nữa, trưa nắng  cứ thích chạy ngoài đường thế? Thôi  trong   kêu nước cho cô uống cho giải khát. Một lúc mát trời  về.
Cứ nghĩ Tùng sẽ cho  một câu trả lời thỏa đáng, nhưng  câu  của  chẳng liên quan gì đến cái mà  đang chờ đợi để  . Thế nên   càng bực hơn  lớn tiếng với 
-Không? Không ăn  uống gì cả?  chẳng  tâm trạng ...Anh mau trả chìa khóa đây cho  về.
-Không trả…
-Anh…! Thế thì   bộ về luôn.Anh…  quá đáng lắm  đó.
 giận, thật sự  giận với thái độ của Tùng nên cả gương mặt cứ nóng phừng phừng, và  quyết tâm bỏ xe mà  về luôn,    thề với lòng chắc  bao giờ    tìm   nữa , thế nhưng khi   hằn học   khỏi tiệm mấy bước thì bất chợt từ  một vòng tay đưa   níu lấy   ...Trong khoảnh khắc gần gũi , bất chợt trái tim   đập mạnh mẽ, ánh mắt cứ  mãi   hiểu  đang định  gì? Còn Tùng     từ chối  nữa,  kéo      dang rộng vòng tay hơn  gắt gao ôm chầm lấy   lòng… 
 ở trong lòng , lắng tai  tim  đập  mạnh, cả tiếng  trầm ấm như đang cố bày tỏ cảm xúc đang dâng trào trong lồng n.g.ự.c ấm áp, giọng  phà  bên tai  những lời ngọt ngào 
-Thôi   em đừng  giận nữa, ... cũng yêu em ,   ? Hết giận  hả cô nương?