Nghe  giải thích, thế nhưng  vẫn  thể chấp nhận  chuyện , càng   vì bất cứ lý do gì bạn trai   ở cùng với một ai đó cho dù  nghĩ  ích kỷ cũng , bởi vì từ nhỏ bản tính chiếm hữu trong  cực kỳ cao,   gì  cũng  cho bằng , và nhất định  là thứ của   thì   ai khác sờ đến nữa, với  hoặc là duy nhất, hoặc là  là gì cả, chứ    khái niệm nửa vời. Tình cảm cũng ,  thương  nhưng vẫn lén lút qua  với  khác thì chắc chắn  sẽ  đồng ý...Đưa cánh tay thẳng thừng đẩy    liếc mắt 
-Cái gì? Anh.. Anh và cô  ở chung nhà? Ở chung, ăn chung và ngủ chung luôn đúng ?
Lần  Tùng quát   ngay  khi  trả lời,  thể  đang cho rằng  quá đáng
-Em thôi ngay , đừng suy diễn lung tung nữa, chúng  ở chung nhà, nhưng  trong sạch thì cũng     em? Em nên nhớ  lớn hơn em nhiều tuổi, và  khắc  chuyện  nên .
 lườm 
-Không  ? Nam nữ ở chung nhà mà   hổng ? Ai tin hả? Mà nè? Cô  ở đây, thế... nuôi luôn ?
 ngờ vực hỏi  liên tục, trong lòng cũng  khỏi dâng lên những cảm giác hờn ghen. Còn ,  chỉ tiếp tục thở dài khi   gạn hỏi. Anh lắc đầu bảo
-Không? Anh chỉ cho Dung ở cùng để chia sớt tiền phòng, còn Dung cô  vẫn  công việc riêng mà? Em đừng  nghi ngờ    ?
-Làm  em  nghi ngờ cho  khi mà  em yêu đang ở cùng một  con gái lạ. Mà nè   cô   công việc riêng? Thế cô   nghề gì?
-Cô   ở quán bar gần đây?
-Hả? Anh…
-Em yên tâm nhà  ngăn vách hết cả, em đừng lo nghĩ nhiều mà.
Tùng   đang nghi ngờ  nên  cũng cố hết sức giải thích thật nhiều để cho  đừng hiểu lầm,  cứ thế   đưa tay vòng sang kéo   lòng , thế nhưng trong lòng  lúc   chẳng  một chút an tâm nào,  trong lòng  mà  cứ vùng vằng tỏ  khó chịu vô cùng
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/duyen-no/chuong-7.html.]
-Anh  thế chứ tới lúc mà hai   tình cảm thì 10 cái vách ngăn cũng  ngăn nổi hai .
-Em…
Tùng  trả lời nổi với cái lý luận của  nên  chỉ  lắc đầu bất lực  đưa tay lên véo lấy má  mà trêu chọc. Thấy  thế  nên   nỡ giận nữa nên cũng đành hé môi   với  để  hoà,  định bụng sẽ chào  để về phòng trọ do cũng trưa quá .
 Thế nhưng khi   định lên tiếng thì từ bên trong cô gái tên Dung đó   , cánh tay  định buông  giờ phút  cứ thế  nắm chặt  hơn nữa...
Cô gái  mặt với  hình cực bốc lửa, mái tóc cắt ngắn  ngang vai tô điểm thêm cho gương mặt càng thêm xinh  và trắng trẻo, nhất là trong lúc . Giọng  mềm mỏng của cô Dung đó đột ngột phá vỡ giây phút yêu thương của chúng , càng khiến cho  thêm lo lắng bất an về mối quan hệ giữa cô  và  Tùng
-Nè  Tùng, gà em rửa sạch ,    ăn liền  ? Nếu  ăn liền thì để em nấu giúp  luôn nha.
Cô   xong thì Tùng cũng liền lịch sự mà trả lời 
-Em cứ   ăn ,  cần  để dành phần cho  , em cứ mua đồ ăn cho  hoài  nhận  ngại lắm.
Dung liền tỏ  e thẹn, đôi mắt cứ chớp chớp  Tùng   ứa cả gan
-Anh Tùng mà  nhận là Dung buồn lắm đấy, bao lâu nay  Tùng  giúp cho Dung nhiều  nếu    Tùng   bây giờ Dung  lưu lạc nơi ...Ơn của  kiếp  Dung trả hoài chắc cũng chẳng hết.
-Thôi thôi  nhận, em  cứ nhắc mãi chuyện ngày xưa   khó xử quá. 
-Dạ  em để bên phòng  nha, khi nào   ăn thì  nấu nhé…  mà…?
Vừa  xong là Dung  lia mắt  sang , gương mặt cô   cụp  chẳng còn vui vẻ gì nữa.
-À...Đây là ai  hả  Tùng?