Dung   nghi hoặc mở lời, trong câu hỏi nữa phần tò mò nhưng  đó cũng  phần buồn bã lắm. Còn Tùng  chỉ     sang ,  đó  trả lời
-À quên giới thiệu với Dung đây là Trang, là…
Tùng   đến đây thôi thì   nhanh chóng  bật dậy, đưa tay choàng  tay của Tùng coi như đánh dấu chủ quyền,  sang Dung,  mạnh dạn 
- là Trang, là bạn gái cũng như vợ sắp cưới của  Tùng.
Dung   giới thiệu cũng như cái cách mà  đang thể hiện, nụ   gương mặt cô  bất chợt  trở nên cứng ngắt.   Dung cũng lịch sự nở một nụ  nhẹ đáp lời  
-À… chào Trang, chắc là  lớn tuổi hơn Trang đó, thôi hai   đây chơi . ...  trong nhà…
Nói xong là Dung   luôn, ánh mắt lộ rõ nỗi buồn, còn Tùng  khó xử nên định lên tiếng gọi Dung, nhưng mà   cho.
-Nè,  sợ cô  hiểu lầm đúng ?
Tùng  ,  trầm giọng
-Anh ?
-Vậy  tự dưng cô    mà  tỏ  khó xử?
-Em hiểu lầm ,   ?
 giận  bởi vì thái độ của  chẳng  chút nào thẳng thắn cả, trong khi      nhưng  còn ở chung với một  con gái khác nữa, điều    cực kỳ khó chịu dù   giữa họ  tình cảm gì  nên   nhanh chóng buông tay   luôn   thẳng  xe khiến cho Tùng  hốt hoảng đuổi theo.
-Nè...em   đó?
Tùng gọi với theo, nét mặt  lo lắng khi mà thấy  đang leo lên xe  và đeo cặp kính .
-Em  về?
-Ơ   về? Lại giận gì  nữa đúng ?
 bĩu môi  , trong lòng bực bội lắm, nhưng tự nhiên thấy  đang    cũng sợ  giận thế nên   đành lòng  những câu khó  nữa. 
-Em về  việc. Anh nhớ những gì em   nha, tuần  theo em về  mắt ba  em đó?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/duyen-no/chuong-8.html.]
-Em…
-Cấm cãi…
 phì  với   đó nổ máy xe chạy mất, bỏ   đang  đó mãi  theo  mặc dù chẳng    dự tính   nhưng  tin  sẽ    thất vọng …
…
Tuần …
Hai ngày cuối tuần   nghỉ,  cũng   với Tùng  nên ngày mai  sẽ về quê  mắt ba   để ba  định ngày cho chúng  tiến đến hôn nhân. Và hôm nay  về quê  Tùng một ngày để lo sắp xếp và phụ  ...  trong mắt  khi  đầu tiên gặp gỡ  sẽ cảm nhận gia đình  là một gia đình  hảo và  cũng sẽ dễ dàng hoà nhập cùng với chúng  để trở thành  một nhà…
…...
Sáng sớm  chạy xe  chợ mua một bó hoa hồng trở về,   trang trí phòng khách trở nên  đẽ hơn, nhưng khi  hí hững bước chân  nhà thì   tiếng của  và ba  cãi vã. 
Haiii... thở dài, ba   là , bao nhiêu năm  vẫn  thể nhường nhịn đối phương, ba  thì  quán xuyến việc nhà, còn  ngoại giao bên ngoài, thế nên tính tình cũng khác   nhiều,   thì nghiêm khắc và khó tính trong  chuyện, còn ba   xuề xoà chẳng để tâm tới vấn đề nhiều nên ông dễ chịu vô cùng… cũng bởi vì hai tính cách đối lập mà ba với  cứ gây  như cơm bữa, và   cái việc  thông báo Tùng sẽ về nhà  mắt, cũng như Tùng lớn hơn  20 mấy tuổi đầu cũng  gây  cho ba   nhiều luồng ý kiến, nhất là ,  phản đối vô cùng.
Xoảng
Tiếng đổ vỡ bên trong phát  khiến cho  giật nảy   im lặng bỏ qua những suy nghĩ trong đầu   nép  một gốc khi   lớn tiếng với ba.
-Ông cứ chiều riết con Trang nó  hư,      đồng ý cho nó quen ai cả,  thấy thằng Thành nó , gia đình cũng giàu , khi mà con Trang học xong  sẽ cho tụi nó tiến tới hôn nhân.
Ba  hắng giọng cãi 
- mà bà  thấy thằng Thành nó là cái thứ vô công rỗi nghề ? Nhà nó giàu chứ   nó giàu, gả con Trang cho nó khác nào giao trứng cho ác?
-Thế thì ngày xưa gia đình ông cũng giàu chứ ông  giàu , tại  cứ bắt ép   lấy ông hả? Chẳng khác nào  cũng giao trứng cho ác đấy?
-Bà, hơn 20 năm  đến bây giờ bà vẫn còn gim chuyện xưa mà  xoá bỏ  ?  dù ép bà nhưng  cũng yêu bà đấy thôi… bây giờ bà lấy cái quá khứ  bà  thế thì  hỏi bà, bà ép gả nó cho thằng Thành chẳng khác nào bà   lập  bi kịch ngày xưa của bà cho con Trang chịu đựng nữa hả? Con nó yêu ai thì cứ để nó quyết định, tại  cứ cấm cản mãi  gì cho nó khổ?
-Ông đừng  nữa, là  ép gả nhưng   điều tra kỹ , nhà thằng Thành giàu, và nó là đứa cũng  chí lắm chứ  nhu nhược như ông,  tin con Trang về đó sẽ sung sướng cuộc đời…
-Bà…
-Ông nín , còn   nọ nhiều lời là  tát vỡ mồm ông  đấy.
Mẹ trừng mắt, quát tháo ba chẳng chút kiêng nể, còn ba   cuộc  chuyện chỉ  lắc đầu ngao ngán im lặng chịu đựng những lời cay nghiệt của , bao nhiêu  , cuối cùng  vẫn là  chiến thắng trong những cuộc tranh cãi, còn ba,  những  như thế ông  trầm ngâm và ít  hơn…