CHƯƠNG 14.
Mẹ Giang vui vẻ   phòng tiện tay đóng cửa   lên giường  cô hỏi:“ Tiểu My, con thấy Tiểu Trần thế nào?”
 
“ , đừng mai mối nữa,     thích ”
 
“ a,  cũng   ý gì”
 
“   cần quá lo lắng, con vẫn còn nhỏ mà”
 
“ nhỏ , Nhã Hân bằng tuổi con  lấy chồng  đấy, con còn dám   nhỏ”
 
Đó chẳng  Trần Nhã Hân  lấy chồng sớm , dù gì cũng mới 23 tuổi thôi cũng còn nhỏ mà.
 
“ con  , vài năm nữa lấy chồng cũng  muộn mà”
 
“  hiện tại con yêu đương   đến lúc đó kết hôn là ”
 
“...”
 
“ Tiểu My ,    hối con lấy chồng nhưng mà con cũng nên  về phía  đừng  về mãi phía  nữa, còn  nhiều   thích hợp với con mà”
 
“... Con  ”
 
Cốc cốc cốc
 
Tiếng gõ cửa  kèm theo giọng trầm thấp của  vang lên  cánh cửa:“ dì  ăn cơm ạ”
…………
“Tiểu My khi nào mày đến ?” 
 
“ đến  tầng , đang  lên”
 
Đã một tháng trôi qua kể từ khi xuất viện hôm nay là ngày đầu tiên cô   khỏi nhà  khi dưỡng bệnh, đúng lúc ngay dịp họp lớp nên cô cũng tham gia.
 
Cô đẩy cửa bước  phòng bao   nhiều  đang  xung quanh bàn tròn giữa phòng đều là những khuôn mặt quen thuộc. 
 
“ Giang Tiểu My đến , mau   ”  lên tiếng là lớp trưởng, cũng là  học giỏi nhất trong lớp,
 
“ Lớp trưởng   đến muộn chứ” cô kéo ghế  xuống.
 
“  trễ,  đúng lúc”
 
Lâm Hải cầm ly rượu  dậy :“ đông đủ hết  chúng  cùng  nâng ly nào”
 
“ đúng ”
 
Mọi  đều  cô  phẫu thuật nên  ai ép cô nước rượu nên cô chỉ uống nước lọc.
 
Sau mấy vòng rượu   đều   men trong  ai cũng nhớ  thời còn  ghế nhà trường.
 
“  còn nhớ lúc đó Tiểu My với  Thịnh hai  bọn họ đều lén lút yêu đương còn  chủ nhiệm bắt gặp  phạt chạy 10 vòng sân nữa”
 
“ đúng      thấy  Thịnh lén mua đồ ăn ngoài trường mang  cho Tiểu My   Tiểu My giận cả ngày vì mua sai nữa đó”
 
“ đúng đúng”
 
“ ai cũng đợi kẹo mừng của hai ...”
 
Không khí trong phòng đột nhiên yên tĩnh đến lạ thường, bao nhiêu cặp mắt đều  về phía cô, đều dùng ánh mắt tiếc nuối  cô.
 
Cô  gượng :“   , chuyện  qua ,   ”
 
“ đúng đúng,  qua ”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/duyen-phan/chuong-14.html.]
 
Trần Nhã Hân nắm c.h.ặ.t t.a.y  gầm bàn an ủi  cô nhỏ giọng :“    ngoài một lát ”
 
“ ”
 
Trần Nhã Hân  về hướng phòng vệ sinh hỏi:“  ?”
Cảm mơn các bạn đã đọc truyện của bé Ú rất nhiều ạ, bấm theo dõi mình để được đọc truyện mới nhất ạ 🥰🥰🥰
 
Cô lắc đầu :“  , tao đợi mày bên ngoài”
 
Cô  bên ngoài cúi đầu bấm điện thoại trong lúc đợi Trần Nhã Hân. 
 
“ các  chơi ,   việc  ” 
 
Giọng  quen thuộc truyền đến tai cô.
 
"   đến     ,   đều đợi  đấy”
 
“  chỉ tình cờ  ngang thôi, đợi hôm khác sẽ mời các ”
 
“ cô      về ”
 
Cô  ở đây  ai  ai khác  là Giang Tiểu My. 
 
“  ”   liền  lưng rời  như đang  quỷ đuổi phía   nhanh  biến mất  hành lang. 
 
Cô ngẩng đầu  về phía ngã rẽ  hai  đều là  quen, một  là lớp trưởng một  mà cô đến giờ vẫn  thể buông .
 
Là Thịnh Lâm,    về .
 
Cô  tiến lên ngăn cản mà chỉ im lặng   bóng lưng luôn xuất hiện trong giấc mơ mấy năm nay.
 
Anh    về , tại    đến tìm cô  là  ...quên cô .
 
Trần Nhã Hân     thất thần bên cạnh:“ ,  gì ”
 
Cô  bóng lưng biến mất khỏi hành lang, lắc đầu :“   gì”
 
Cô    về nhà bằng cách nào trong đầu luôn xuất hiện bóng lưng quen thuộc . 
 
Trên xe Trần Nhã Hân bỗng nhiên lên tiếng :“    về ”
 
Tần Hiểu đang lái xe  kịp phản ứng  cô hỏi:“ vợ em  ai”
 
“ Thịnh Lâm  về ”
 
“ em gặp    ?”
 
“ ừm khi nãy em  vệ sinh tình cờ gặp  , Tiểu My cũng  thấy”
 
“ Tiểu My   chứ'
 
“ em  ,   em  gọi cho chú nhỏ  mới ”
 
Trần Nhã Hân  nhiều lời trực tiếp cầm điện thoại gọi . 
 
Trần Minh Tuấn  tắm xong    thấy điện thoại nhấp nháy  bàn, nhíu mày khi thấy tên trẹn màn hình,  kiên nhẫn bắt máy:“  chuyện gì”
 
“ tình địch chú xuất hiện ”