Chương 21
Thành Dương vô tội : “ em quên mang theo, chị  rửa mặt  em  mang bữa sáng cho chị”
 
Cô cũng  thể  gì khác  lưng   rửa mặt, Thành Dương tranh lúc cô  ở đây thì cũng  rảnh tay, mang đồ ăn mua ở siêu thị bỏ  tủ lạnh giúp cô  xong thì cô cũng  .
 
Hai  ăn sáng xong cũng thảo luận bản thảo tháng , mỗi ngày một việc, cô định  lấy đồ ăn vặt thì  cô gọi đến.
 
“con  ”
 
“...’
 
“  con chuẩn  về liền, dì chăm sóc  giúp con”
 
Cúp máy xong, mặt trắng bệch  Thành Dương : “ em đặt vé máy bay sớm nhất cho chị, chị  về nhà một chuyến”
 
Thành Dương cũng  hỏi nhiều cầm lấy điện thoại đặt vé sớm nhất giúp cô. 
 
Tại sân bay thành phố H, cô  sân bay  bắt xe đến bệnh viện ngay lập tức.
 
Bệnh viện.
 Mẹ Giang tay  bó bột treo  n.g.ự.c cau mày : “em   mà, chị gọi cho con bé  gì”
 
Người phụ nữ trung niên   , thản nhiên lấy trái táo lên gọt vỏ: “ chẳng  chị lo em   ai chăm sóc ”
 
“    thành   ai , chẳng   chị , còn  y tá ở đây mà'
 
“ bang'
 
 Cửa phòng  một lực mạnh đẩy  xíu chút nữa cánh cửa  rớt xuống, mang theo  đẩy vali gấp gáp chạy bước nhỏ .
 
Cô lao  giường bệnh lo lắng hỏi: “     ?”
 
“Không  chỉ  gãy tay thôi,   nghiêm trọng như dì con  ”
 
Cô thở phào nhẹ nhõm   phụ nữ trung niên bên cạnh  khác là chị ruột  Giang-Thẩm Huyên.
 
Thẩm Huyên đưa táo gọt sẵn cho cô: “ quả thật chỉ  gãy tay với suy nhược cơ thể thôi   gì đáng ngại”
 
Suy nhược cơ thể?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/duyen-phan/chuong-21.html.]
 
Cảm mơn các bạn đã đọc truyện của bé Ú rất nhiều ạ, bấm theo dõi mình để được đọc truyện mới nhất ạ 🥰🥰🥰
“    suy nhược,   nghĩ ngơi đúng giờ ?’
 
‘ chỉ dạo gần đây  suy nghĩ lung tung thôi, qua mấy ngày nữa  mà'
 
‘ Tiểu My , con cũng tới  thì về nhà nấu cơm cho dượng con chuẩn  tan  , ngày mai dì  đến”
 
‘  dì vất vả '
 
Trong phòng chỉ còn hai  con, cô mới  xung quanh phòng  cô ở phòng đôi, bên cạnh còn  thêm một giường trống   ai, cô  dậy dọn dẹp gọn gàng đồ đạc dùng hàng ngày mấy ngày tới của .
 
Mẹ Giang  cô  tới  lui từ lúc  tới giờ vẫn  nghỉ ngơi, bà đau lòng : “Tiểu My, con  xuống máy bay thì  nghỉ một lát , một lát  hả  tiếp'
 
‘   , con sắp  xong , lát nữa con xuống căn tin mua bữa tối cho hai  con ”
 
Mẹ Giang  cô nhấp môi mà vẫn  thể phát  tiếng, bà  đứa con gái của bà  lớn  còn là đứa nhỏ tối ngày nũng nịu với  nữa,   chăm sóc  khác .
 
Bà cũng  vui vì điều  nhưng bà vẫn hy vọng con gái bà  thể tìm    tâm  ý chăm sóc con gái nhỏ của bà cả quãng đường tương lai, bà   con bé cứ đăm đầu  tường  tự  hối hận.
 
Hơn một tháng  bà tình cờ  thấy gia đình họ Thịnh xuất hiện thêm một  phụ nữ trẻ xinh  với  con trai kháu khỉnh tầm 4-5 tuổi, cùng   ăn, đó cũng   gì để  nhưng  bước xuống xe  cùng  là  con gái bà đợi ròng rã mấy năm  là cha của đứa nhỏ và là chồng của  khác.
 
Cũng vì chuyện đó bà    thế nào  với cô, mấy ngày liên tục ăn  ngon ngủ  yên, đến ngày hôm nay trong lúc  đường  cẩn thẩn  do tránh xe máy nên mới  cảnh .
 
Hiện tại bà vẫn   nên  thế nào với cô
 
 
Cô từ nhà vệ sinh   thấy  đang thất thần nghĩ bà mệt, nhẹ nhàng : “   xuống nghĩ một lát , con xuống  mua đồ ăn một lát”
 
‘  con  ,  cần lo cho ”
 
Sau khi ăn xong cô trò chuyện với  một lát,  hơn 9 giờ cô mới kêu bà  ngủ sớm một chút, còn  lấy máy tính   việc.
 
Cô  ngoài hành lang uống xuống mấy cái ghế  phòng,tránh  ồn đến giờ nghỉ ngơi của bà.
 
Đến bây giờ cô mới  thời gianh xem điện thoại,  đó xuống sân bay cô  báo bình an với Thành Dương thì cũng  cầm điện thoại thêm một  nào nữa, đến giờ mới phát hiện điện thoại  sập nguồn từ đời nào.
 
Cô cũng lười  phòng lấy sạc pin dù gì cũng   ai liên lạc, cô để điện thoại qua một bên  bắt tay   việc.
 
 cô   vì  thể liên lạc với cô  nào đó gấp gáp xách hành lý lái xe mất mấy 5 tiếng , chỉ vì  thể liên lạc.