Triệu Yên  nhẹ: "Em nhớ  rõ chứ. Trước đây từng đến vài  mà."
 
Câu  như thể  gai.  im lặng, cúi đầu uống nước.
 
Suốt bữa ăn,    mấy câu. Chủ yếu là Triệu Yên  chuyện, còn Tần Dịch Thâm thỉnh thoảng mới đáp  một hai câu xã giao.   cảm giác cô  đang cố gợi  mối liên hệ cũ bằng lời , ánh mắt, hoặc đơn giản là cách cô  cầm ly rượu nghiêng về phía  mỗi  cụng ly.
 
 cúi đầu gắp rau  bát , ăn như thể đang tham gia cuộc thi "ăn trong im lặng quốc tế".
 
Rồi đến khi   dậy định  vệ sinh, Triệu Yên đột ngột hỏi: "Duyệt , em   ? Năm đó,   mời đến Paris cùng Tần Dịch Thâm là chị,   chị gái em."
 
 khựng .
 
Cô  : "Chị   ý gì . Chỉ là định mệnh lạ lùng thật. Cuối cùng em  là  gả cho  ."
 
  đáp, chỉ  lưng bước , nhưng lồng n.g.ự.c  thắt .
 
Lúc   , hai  vẫn đang  chuyện. Không  ai  nhắc đến chuyện cũ,  chỉ  loáng thoáng: "Người như ...  thể yêu ai ?"
 
Và lúc đó,  thấy ánh mắt . Tần Dịch Thâm  đầu  . Rõ ràng, thẳng thắn, và đầy chủ đích.
 
Anh : "Có thể. Anh đang yêu."
 
 khựng , tim lỡ mất một nhịp.
 
Triệu Yên   vài giây  mới bật : "Thật  ngờ    như thế  mặt em."
 
Tần Dịch Thâm  đáp, chỉ  sang , giọng nhẹ hơn hẳn: "Ăn xong  ? Về cùng ."
 
Trên đường về, xe im ắng như bình thường.   thẳng lưng, mắt  thẳng nhưng trong lòng thì rối tung.   định hỏi, nhưng cuối cùng vẫn  nhịn : "Cô ... là  cũ của  ?"
 
Anh   sang, chỉ nhíu mày: "Cô  nghĩ ."
 
 gật đầu: "Anh từng thích cô  ?"
 
Anh dừng xe ngay bên vệ đường. Không đèn,  , chỉ  giọng  trầm thấp trong bóng tối: "Anh  thích  đem  so sánh."
 
 c.ắ.n môi: "Em xin ."
 
Anh vẫn   .  một lúc ,  thở , nghiêng mặt : "Em thấy  thua kém   ?"
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/em-chua-tung-la-nguoi-thay-the/chuong-7.html.]
  đáp.   thể  dối.
 
Anh nắm lấy tay . Ánh mắt     né tránh,  che giấu. "Tô Duyệt. Ngay từ đầu,   từng để ai khác ở vị trí đó cả. Nếu   một ai khác, em nghĩ em  thể  ở đây hôm nay ?"
 
 ngơ .
 
Anh tiếp lời: "Anh là  chọn lựa  kỹ. Không ai  thể  thế em, và cũng  ai so sánh  với em. Vì họ  bao giờ là tiêu chuẩn của ."
 
Tim  như tan chảy trong lồng ngực.   ,  hỏi thêm điều gì đó, nhưng   nắm tay  chặt hơn.
 
"Đừng để  khác  em nghi ngờ chính . Vì em là của ."
 
Tối hôm đó, khi về phòng,     gương một lúc  lâu.
 
Người con gái trong gương  rực rỡ,  giỏi giao tiếp,  tỏa sáng như Triệu Yên.
 
  một  đàn ông,  những  cô là ai, mà còn  từng  đổi lấy một ai khác.
 
 mỉm , nhẹ đến mức chỉ     thấy.
 
 mơ thấy một buổi chiều mùa hạ. Trong giấc mơ ,  chạy  cơn mưa tầm tã, đôi giày vải ướt sũng, tóc dính bết  trán.  lạc đường, tay run rẩy cầm tấm bản đồ  nhòe nước, hoảng loạn đến mức  bật .
 
Rồi một bàn tay chìa , cùng với một giọng   nhẹ: "Đừng . Anh đưa em về."
 
 giật  tỉnh dậy, tim vẫn đập nhanh. Trong lòng bàn tay là dấu vết móng tay bấm  da, một phản xạ quen thuộc mỗi khi  gặp ác mộng.  điều kỳ lạ là, giấc mơ ,   từng nhớ đến  đây.
 
Buổi sáng hôm ,  xuống nhà ăn, Tần Dịch Thâm   ở bàn từ sớm. Anh đang xem báo, tách cà phê vẫn  uống một ngụm.
 
 chần chừ  cạnh ghế,   xuống ngay. Anh ngẩng đầu  : "Sao ? Mắt sưng."
 
  xuống, lí nhí đáp: "Ngủ mơ linh tinh thôi."
 
"Về gì?"
 
"Không rõ lắm,"  lắc đầu. "Chỉ nhớ là  mưa, em  lạc... Có  đưa em về."
 
Anh   gì thêm, nhưng  thấy rõ ngón tay   khựng   cạnh tách cà phê.
 
Buổi trưa,  tìm đến thư phòng. Có một thứ   kiểm tra .
 
 
Độc đoán vạn cổ Liễu Như Yên. Đăng full trên youtube trước khi đăng truyện chữ trên đây nhé cả nhà. Youtube: https://www.youtube.com/@audiolieunhuyen