Em Gái Nữ Phụ Độc Ác Trở Thành Đoàn Sủng Hào Môn ( Dịch Full ) - Chương 170: Tự Tin
Cập nhật lúc: 2025-09-30 04:08:31
Lượt xem: 27
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bà đ.á.n.h đến sợ hãi, dám phản kháng Thẩm Dũng, càng dám nảy sinh ý định ly hôn, rời khỏi thôn Ninh Thủy.
Cho đến khi Châu Nhi do nhà họ Bạch cử đến xuất hiện trong cuộc đời bà, kéo bà khỏi địa ngục.
Cho nên khi đến Kinh Đô, bà từng khao khát gặp bố đến nhường nào. Dù ở tỉnh Nam nhận điều gì đó , bà vẫn cố gắng lờ , một lòng chỉ nghĩ đến việc nhận Bạch Khải Trí và những khác.
Khi rời khỏi tiệc mừng thọ nhà họ Bạch, trong lòng Tú Phân vài phần oán hận.
đó nỗi oán hận cũng dần tan biến.
Nhà họ Bạch nhiều điều , nhưng cuối cùng cũng cho bà sinh mệnh, đưa bà khỏi thôn Ninh Thủy.
Sau bà và nhà họ Bạch sẽ bất kỳ liên hệ nào nữa. Nhà họ Bạch thiếu một con gái như bà, bà cần ơn nhà họ Bạch, cũng cần thiết tốn công tốn sức để hận thù họ.
"Sau khi rời thôn Ninh Thủy, vẫn luôn dám về, chỉ sợ đến sẽ bao giờ nữa. về, phát hiện hề sợ hãi nơi như tưởng tượng." Tú Phân .
Người nhà họ Diêu phát hiện tài năng của bà, Kỷ Thư Hoa khen ngợi tài hoa của bà, chính phủ công nhận thực lực của bà.
Thẩm Ninh Tuệ và Thịnh Vân Tế là nhà luôn ở bên cạnh bà, cho bà sự ấm áp và dũng khí vô tận.
Sau khi thấy thế giới rộng lớn bên ngoài, những trận đòn roi và lời c.h.ử.i mắng của Thẩm Dũng còn giam cầm bà nữa.
"Phu nhân, dừng xe ở thôn làng phía ngã rẽ ạ?" Tài xế con đường phía , hỏi.
Tú Phân gật đầu: " , cứ dừng ở đó ."
Nhà thôn trưởng là căn nhà lớn nhất trong thôn, thường ngày đồ đạc gì cũng đều để ở nhà thôn trưởng. Không chỉ vì chỗ rộng rãi dễ để đồ, mà còn vì đều tin tưởng nhân phẩm của thôn trưởng, để đồ ở nhà thôn trưởng mới thấy yên tâm.
Lần Tú Phân và Thẩm Ninh Tuệ về, ngoài một chiếc xe thì trong xe còn chất đầy ắp hàng hóa. Đỗ xe ở cửa nhà thôn trưởng dỡ hàng xuống ngay là hợp lý nhất.
Hai chiếc xe dừng , một phụ nữ trung niên bước tới. Khi thấy từ trong xe bước , phụ nữ trung niên dụi dụi mắt, quả thực tưởng hoa mắt.
"Tú Phân? Tuệ Tuệ?" Thím Chu chắc chắn cất tiếng.
So với năm xưa, cả Tú Phân và Thẩm Ninh Tuệ đều đổi một trời một vực.
Nếu chỉ thấy một trong hai , chắc chắn thím Chu sẽ dám nhận họ. hai con cạnh , vài phần giống với hình ảnh trong ký ức của bà , bởi lúc thím Chu mới dám gọi thử một tiếng.
Khi thấy Tú Phân và Thẩm Ninh Tuệ đều đáp , thậm chí Thẩm Ninh Tuệ còn tươi bước lên, chủ động và lễ phép cất tiếng gọi "thím Chu", lúc thím Chu mới dám chắc hề hoa mắt, càng đang mơ, Tú Phân đưa Thẩm Ninh Tuệ về !
"Hai từ Kinh Đô về đấy ? Sao đột nhiên về , còn xe sang trọng thế , mà chỉ một chiếc nữa chứ..." Thím Chu kinh ngạc lẩm bẩm.
Đang là mùa hè, Tú Phân mặc một chiếc áo sơ mi trắng cắt may vặn, bên là chiếc váy màu xanh than chiết eo dài qua gối. Kiểu dáng đơn giản mà thanh lịch, kết hợp với gương mặt trắng trẻo, sang trọng của bà trông như minh tinh điện ảnh rạng rỡ trong tranh ảnh .
Thẩm Ninh Tuệ cũng đổi nhiều.
Sau một thời gian điều dưỡng nghỉ ngơi, sức khỏe của cô hồi phục ít, đổi rõ rệt nhất là làn da phục hồi màu sắc vốn , trắng trẻo, mịn màng như búp bê sứ .
Vì thường xuyên uống t.h.u.ố.c điều dưỡng cơ thể, chú trọng vận động và giấc ngủ, nên thậm chí khí sắc của Thẩm Ninh Tuệ bây giờ còn hơn bình thường vài phần.
Gương mặt bầu bĩnh, trắng hồng, đôi mắt to tròn long lanh như dòng suối trong, đôi môi hồng nhạt, tựa như đóa hoa tươi nhất của mùa xuân, long lanh ngậm sương.
Cô mặc chiếc đầm màu vàng nhạt, n.g.ự.c còn cài một chiếc trâm cài áo hình thỏ con hoa hồng tinh xảo và cổ điển, trông như một cô búp bê thật.
Thím Chu họ, chỉ cảm thấy đủ mắt để nữa , chỗ nào cũng ngắm, chi tiết nào cũng bỏ qua.
"Sao đột nhiên về , cũng báo một tiếng, còn lái cả hai chiếc xe về, to hơn cả chiếc xe chở cô về năm đó nữa..." Thím Chu tỏ vẻ ngưỡng mộ, mạnh dạn đoán:
"Tú Phân, chẳng lẽ hai chiếc xe đều là của cô, cô lái về cho mở mang tầm mắt ?"
"Vốn định báo cho một tiếng, nhưng tìm ai ở thị trấn." Tú Phân giải thích.
Trong thôn Ninh Thủy điện thoại, Tú Phân, Thẩm Ninh Tuệ và những khác một vòng quanh thị trấn cũng thấy ai trong thôn Ninh Thủy, đành trực tiếp đến nhà.
"Còn hai chiếc xe đều của . Chiếc xe van phía là của ông chủ cửa hàng xe, ông bụng cử đưa chúng đến thôn Ninh Thủy. Tuy chiếc xe tải nhỏ phía là chúng mua, nhưng chúng định tặng cho trong thôn để chở hàng, sẽ là của ."
"Cái gì? Tặng, tặng cho ư???" Thím Chu đến nửa câu , suy nghĩ vẩn vơ đều bay lên chín tầng mây. Bà trợn tròn đôi mắt to như chuông đồng, một lúc lâu vẫn hồn, Tú Phân lắp bắp: ", đang mơ đúng . Có nhầm , một chiếc xe như , tận mấy chục nghìn. Sao thể chứ, nhất định là đang mơ, đang mơ giữa ban ngày!"
"Là thật đó." Tú Phân thím Chu : "Những năm qua, trong thôn vẫn luôn chăm sóc chúng , đặc biệt là thím. Lần Tuệ Tuệ về, may mà thím ở đó. cũng báo đáp các vị thế nào, cho nên mới tự ý mua chiếc xe , nghĩ rằng sẽ cần dùng đến."
Tú Phân xong thì xung quanh thấy vắng tanh, ngoài thím Chu một bóng . Bà nhịn ngạc nhiên hỏi: "Sao chỉ một thím ở đây, trong thôn cả , đều hết ?"
"Lại là thật, đang mơ..." Thím Chu chiếc xe tải nhỏ mới tinh, sang trọng. Nghĩ đến việc chiếc xe sẽ là của cả thôn, thím Chu vui đến mức như bay lên.
"Mọi đều ở trong đó cả. gọi họ , báo tin cho , Tú Phân về !"
Thím Chu hào hứng , chạy hét lớn: "Tú Phân về ! Lái mấy chiếc xe sang trọng, về thôn Ninh Thủy !"
Giọng bà oang oang, hét mấy câu thì tiếng vang vọng khắp cả thôn.
Ngô Phương Phương, Thẩm Dũng và những khác đang cãi đều sững sờ, thể nào ngờ thời điểm quan trọng như mà Tú Phân về?
Thấy thím Chu hào hứng chạy đến và kéo ngoài, Ngô Phương Phương : "Thật giả , trùng hợp đến thế, đúng lúc về. Đừng là đang lừa nhé?"
"Lừa cô gì. Tú Phân chỉ về, mà còn mang đến cho một tin tức vô cùng !" Thím Chu .
"Tin gì ?"
"Chẳng lẽ mang đồ ăn ngon cho chúng ?"
Thím Chu úp mở: " , qua đó xem một cái là ngay, đảm bảo sẽ vui đến mức tối nay ngủ !"
Mọi vốn tò mò về việc Tú Phân đột ngột về, thím Chu còn ở đây úp mở, càng khơi gợi sự tò mò của . Ai nấy đều về phía đầu thôn.
Ngô Phương Phương đầu Triệu Đại Đức và Triệu Hiểu Bân: "Tú Phân đột nhiên về , bây giờ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/em-gai-nu-phu-doc-ac-tro-thanh-doan-sung-hao-mon-dich-full/chuong-170-tu-tin.html.]
Triệu Đại Đức và Triệu Hiểu Bân định chơi trò tiền trảm hậu tấu, tiên lừa gạt dân thôn Ninh Thủy, đó tạo dư luận để lôi kéo quan hệ với Tú Phân và Thẩm Ninh Tuệ.
Phụ nữ coi trọng danh tiếng nhất, đặc biệt là hai phụ nữ xinh . Một khi đàn ông đeo bám, cho dù vốn quan hệ gì, tin đồn tình ái lan truyền nhiều thì cũng sẽ trở thành quan hệ.
Kết quả mới chỉ tiến hành đến bước đầu tiên, Tú Phân đột ngột về. Nếu bà chuyện xảy hôm nay mà đồng ý, chắc chắn dân thôn Ninh Thủy cũng dám tùy tiện đồng ý, chẳng kế hoạch của Triệu Đại Đức và Triệu Hiểu Bân sẽ đổ bể cả ?
Cho nên Ngô Phương Phương hai họ, xem họ kế hoạch gì.
Kết quả thấy Triệu Đại Đức tự tin nở nụ :
"Về đúng lúc lắm, và con trai chỉ mới thấy hai con họ ti vi, gặp thật bao giờ. Vừa bây giờ gặp một , ở bên càng danh chính ngôn thuận hơn ."
Không chỉ Triệu Đại Đức tự tin, mà Triệu Hiểu Bân cũng tự tin.
Chủ yếu là vì hôm nay họ gặp Thẩm Dũng.
Một đàn ông như bùn nhão là chồng của Tú Phân, là bố của Thẩm Ninh Tuệ.
Họ tự cho rằng vẫn còn hơn Thẩm Dũng nhiều. Tú Phân và Thẩm Ninh Tuệ ngày ngày sống chung với một đàn ông như Thẩm Dũng mà còn chịu đựng , dựa mà thể từ chối hai họ chứ!
Nhìn vẻ mặt nắm chắc thắng lợi của hai , Ngô Phương Phương điều dội gáo nước lạnh mà dẫn về phía đầu thôn.
Dù bất kể cuối cùng thành công , bà cũng thể xem kịch vui của Tú Phân. Bị những kẻ như Triệu Đại Đức và Triệu Hiểu Bân đeo bám, hai con cả đời đừng mong sống yên . Nghĩ đến đây, Ngô Phương Phương thầm trong bụng.
Trong thôn Ninh Thủy vẫn là đường đất, đường ở đầu thôn lớn nên hai chiếc xe đậu ở đó trông bắt mắt.
Khi Ngô Phương Phương và những khác đến nơi, dân trong thôn vây quanh Tú Phân và Thẩm Ninh Tuệ chuyện rôm rả.
Từ xa, Ngô Phương Phương thấy tiếng chuyện hào hứng của những dân:
"Thật sự cho chúng chiếc xe tải nhỏ ?"
"Xe to quá, to hơn cả xe nữa, thể chở nhiều đồ lắm đây!"
"Giống hệt xe quảng cáo ti vi, oách thật!"
"Đây là cả một chiếc xe đấy, nguyên một chiếc xe!"
"Trước nay trong thôn chỉ máy kéo, sớm đổi xe . xe đắt quá, cho dù cả thôn góp tiền cũng mua nổi, ngờ..."
" thể lái thử ?"
nguyenhong
"Anh lái bao giờ mà đòi lái, lái thì đừng lái bừa, lỡ hỏng xe thì !"
" lái máy kéo còn sợ, thử chiếc xe thì ?"
"Máy kéo với cái giống , bằng lái xe cũng khác . Muốn lái xe tải nhỏ thì còn thi, thi đỗ mới lái xe đường đấy!"
"Thi thì thi, đến lúc đó cùng thi, cùng thi đỗ, về lái xe!"
Nghe họ bàn tán sôi nổi, lúc Ngô Phương Phương mới hiểu , Tú Phân về mua một chiếc xe tặng cho dân thôn Ninh Thủy.
Cả một chiếc xe đấy... Đây là một tiền nhỏ, Tú Phân lấy nhiều tiền như , lẽ thật sự là do bố nhà giàu cho?
Thấy dân trong thôn vây quanh chiếc xe, chỉ hận thể khen Tú Phân và Thẩm Ninh Tuệ lên tận mây xanh, Ngô Phương Phương ngưỡng mộ Tú Phân nhiều tiền dư dả, nhịn thầm khinh bỉ trong lòng.
Chỉ là một chiếc xe tải nhỏ thôi mà, trong thành phố đầy rẫy. Cũng chỉ cái thôn quê hẻo lánh như thôn Ninh Thủy mới coi một chiếc xe là của quý, cả thôn cùng ăn mừng.
Tú Phân cũng thật là hư vinh.
Bao nhiêu năm về, về mua một chiếc xe, vẻ phô trương như , chẳng lẽ sợ khác bà tiền ?
Đáng đời Triệu Đại Đức và Triệu Hiểu Bân để ý!
Nghĩ , Ngô Phương Phương chen qua đám đông, đến mặt Tú Phân.
Trước mặt bao nhiêu như , đương nhiên Ngô Phương Phương sẽ những lời trong lòng. Bà trái với lương tâm mà khen ngợi vài câu cùng với , chỉ hận thể moi tiền trong thẻ ngân hàng của Tú Phân.
Tú Phân gương mặt vốn nên xuất hiện ở thôn Ninh Thủy .
Bà vẫn còn nhớ chuyện Ngô Phương Phương vu khống Thẩm Ninh Tuệ ở cổng trường, tự nhiên sẽ vì vài câu khen ngợi trái lòng của Ngô Phương Phương mà tỏ vui vẻ.
Bà trả lời câu hỏi của Ngô Phương Phương mà thẳng:
"Ngô Phương Phương, chẳng cô lấy chồng tỉnh thành , lúc xuất hiện ở thôn Ninh Thủy?"
Ngô Phương Phương ngờ Tú Phân thẳng thừng như . Bà đang vắt óc suy nghĩ xem nên trả lời thế nào, thì một dân làng bên cạnh nhanh miệng toạc mục đích đến đây của Ngô Phương Phương:
"Tú Phân, bà đến mai đấy, định giới thiệu đàn ông cho cô."
"Kìa, chính là hai gã trọc đầu lưng bà đó. Gã già định giới thiệu cho cô, gã trẻ định giới thiệu cho con gái cô."
"Con gái ?" Tú Phân tức đến bật : "Con gái vẫn còn là sinh viên, thế mà cũng để ý ?"
"Tú Phân , cô thế, còn tưởng tùy tiện giới thiệu hạng mèo ch.ó gì cho cô đấy! cho cô , hai giới thiệu cho cô đây giống đàn ông bình thường !" Ngô Phương Phương giả vờ thấy vẻ lạnh lùng và tức giận của Tú Phân, mặt dày :
"Vị là họ hàng nhà , Triệu Đại Đức, tới mấy căn nhà ở tỉnh thành. Con trai ông thì càng lợi hại hơn, trò giỏi hơn thầy..."
"Vị đồng chí , Tú Phân kết hôn với ." Giọng xa lạ của một đàn ông vang lên từ bên cạnh, cắt ngang lời Ngô Phương Phương:
" họ Thịnh, là chồng của Tú Phân. Lần và Tú Phân về thôn Ninh Thủy là mời đến dự đám cưới của chúng ."
Lời Thịnh Vân Tế dứt, cả đám đông xôn xao.
Ngô Phương Phương ngẩng đầu , chỉ thấy một đàn ông mặc chiếc áo sơ mi trắng giống hệt Tú Phân đang bên cạnh bà.
Người đàn ông cao hơn Tú Phân một cái đầu, dáng cao gầy, tuy thể tuổi tác lớn nhưng vẫn khó che giấu phong thái thời trẻ. Dù đến tuổi trung niên, cũng chút gì là bóng bẩy nhưng khí chất vô cùng nho nhã, giống loại thô lỗ, vô học.
"Anh... Anh từ đột nhiên xuất hiện , các ... kết hôn ư?" Ngô Phương Phương trợn tròn mắt, thể nào ngờ Tú Phân hành động nhanh đến thế.