Em Gái Nữ Phụ Độc Ác Trở Thành Đoàn Sủng Hào Môn ( Dịch Full ) - Chương 180: Trừng Phạt
Cập nhật lúc: 2025-09-30 04:56:15
Lượt xem: 25
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi một chính sách của Hoa Quốc theo kịp thời đại mới, khi những thứ thuộc về chúng lấy mất, cô tức đến điên , trong lòng đầy ắp sự thất vọng não nề.
Mãi cho đến kiếp , tự bắt tay thử, cô mới cảm nhận sự khó khăn của đất nước trong những năm qua.
Một đất nước lớn như , bên ngoài cường địch, bên trong lãnh thổ rộng lớn là dân đông đúc, dân sinh, văn hóa, chính trị, giáo dục, luật pháp…
Hiện giờ cô chỉ mới tìm mấy nắm giữ di sản phi vật thể mà sắp mệt lả , thật dám tưởng tượng những năm qua các cán bộ công chức ở cơ sở sống những ngày tháng như thế nào. Vì sự phát triển của cả đất nước mà họ dốc hết tâm huyết, cống hiến cả cuộc đời .
Chiếc xe chạy đường quốc lộ, những ngọn đèn đường ấm áp, sáng ngời. Nghĩ đến những tháng ngày ngày càng hơn, khóe môi Thẩm Ninh Tuệ khẽ nở một nụ .
Thấy cô mệt, Hoắc Đình khẽ điều chỉnh tư thế một chút để Thẩm Ninh Tuệ dựa thoải mái hơn, đó nắm lấy tay cô, nhẹ nhàng xoa bóp giúp cô giảm bớt mệt mỏi.
Thẩm Ninh Tuệ cảm nhận động tác của , đầu Hoắc Đình.
Ánh đèn màu cam chiếu lên mặt , như dát lên mặt một lớp ánh sáng vàng nhạt.
Ngũ quan Hoắc Đình sắc nét, cặp mắt sâu thẳm, bình thường khi nghiêm mặt trông chút nghiêm nghị, lạnh lùng. Ánh đèn màu cam khiến đôi mày mắt quá sắc sảo của dịu vài phần, vẻ mặt khi cúi xuống chăm sóc cô càng thêm dịu dàng.
Trong lòng Thẩm Ninh Tuệ xao động: "Hoắc Đình, quỹ Ninh Tuệ là gì ?"
"Đó là..." Hoắc Đình định trả lời, ngay đó lập tức phản ứng , kinh ngạc Thẩm Ninh Tuệ: "Sao em chuyện ?"
Đương nhiên là khi chuyện với Uông Á Nam .
Uông Á Nam chỉ nhắc đến một , Thẩm Ninh Tuệ lập tức ghi nhớ. Lúc đó nội dung cuộc chuyện của họ tập trung vấn đề , nên Thẩm Ninh Tuệ hỏi nhiều, chỉ ghi nhớ trong lòng để đợi lát sẽ hỏi Hoắc Đình.
Thẩm Ninh Tuệ ghé sát , nhẹ giọng hỏi: "Có liên quan đến em ?"
Hoắc Đình khuôn mặt gần trong gang tấc của cô gái, chần chừ một chút.
Thấy , Thẩm Ninh Tuệ lập tức giả vờ thất vọng cúi đầu: "Xem liên quan gì . Giống tên của em, em còn tưởng liên quan, hóa là em tưởng bở..."
"Có liên quan đến em." Thấy cô buồn, Hoắc Đình vội vàng : "Hoa Quốc vẫn là một nước đang phát triển, nhiều học sinh học giỏi nhưng vì nhiều lý do gia đình mà thể tiếp tục học. Năm đó em cũng suýt chút nữa học, nên lấy danh nghĩa của em, giúp đỡ những gặp khó khăn giống như em."
"Vậy tại cho em ." Thẩm Ninh Tuệ khẽ .
"Mới bắt đầu bao lâu, sợ mừng hụt nên đợi khi chút thành tích mới cho em ." Hoắc Đình Thẩm Ninh Tuệ : "Là tự ý quyết định, cố ý em vui."
Nói xong, Hoắc Đình thấy Thẩm Ninh Tuệ vẫn cúi đầu hồi lâu mà gì, vẻ mặt như vô cùng buồn bã thì vội vàng cúi đầu xuống dỗ dành cô.
Kết quả mới ghé sát , Thẩm Ninh Tuệ đột ngột ngẩng đầu lên, "moa" một cái khóe miệng Hoắc Đình.
Đôi môi của cô gái hồng hồng, mềm mại. Lúc khóe môi cong lên, thể hiện tâm trạng vui vẻ của chủ nhân.
Hoắc Đình sững : "Em giận ?"
"Ừm, , đang lừa thôi." Thẩm Ninh Tuệ .
Nhìn thấy những khó khăn trong quá khứ của cô, xót xa cho những gì cô từng trải qua, nhân danh cô thành lập quỹ từ thiện, thực sự giúp đỡ những cần giúp đỡ...
Thế giới nhiều Thẩm Ninh Tuệ, nhiều Uông Á Nam. Có lẽ họ thể giúp tất cả , nhưng giúp bao nhiêu bấy nhiêu.
Ít nhất lúc , tuy Uông Á Nam buồn bã, nhưng chắc chắn nội tâm của cô đang kiên định và tràn đầy hy vọng.
Hoắc Đình những việc thực sự, Thẩm Ninh Tuệ thể tức giận vì cho cô chuyện quỹ từ thiện .
Thẩm Ninh Tuệ dứt lời, thấy Hoắc Đình cứ chằm chằm, hồi lâu rời mắt. Cô loáng thoáng cảm thấy chút , bèn lùi về phía một chút: "Sao em như ..."
"Tuệ, em học cách dối ." Hoắc Đình trầm giọng .
"Em chỉ đùa với một chút thôi." Thẩm Ninh Tuệ giải thích.
Hoắc Đình như thấy, từ từ tiến gần cô, giọng khàn khàn: "Nói dối là cần trừng phạt."
Cùng với việc Hoắc Đình tiến gần, vị trí của hai từ từ đổi, Thẩm Ninh Tuệ Hoắc Đình đè ghế.
Thẩm Ninh Tuệ đàn ông gần trong gang tấc. Ánh mắt vẻ tối hơn thường ngày, sâu thẳm như ngọn lửa đang bùng cháy. Vì căng thẳng, cô bắt đầu năng lắp bắp: "Trừng, trừng phạt? Trừng phạt gì chứ, hôn ?"
"Ừm."
Hoắc Đình đưa tay lên, nhẹ nhàng vén những lọn tóc mai rơi má Thẩm Ninh Tuệ tai cô, lòng bàn tay đỡ lấy gáy cô, cúi đầu xuống nhẹ nhàng hôn cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/em-gai-nu-phu-doc-ac-tro-thanh-doan-sung-hao-mon-dich-full/chuong-180-trung-phat.html.]
Ban đầu, Thẩm Ninh Tuệ cứ ngỡ Hoắc Đình cũng chỉ định hôn lướt qua như cô, nào ngờ hôn từng chút một, càng hôn càng sâu.
Hơi thở hai quấn lấy , nhịp thở dần rối loạn. Thẩm Ninh Tuệ vội vàng chặn tay Hoắc Đình : "Chúng … vẫn đang ở xe… Tài xế sẽ thấy mất…"
nguyenhong
Hoắc Đình giữ chặt cổ tay cô, ép sang một bên tiếp tục hôn sâu hơn nữa.
Thẩm Ninh Tuệ chỉ cảm thấy cả tê dại, chút lý trí cuối cùng cũng nuốt chửng. Cô như sắp tan chảy trong vòng tay , đến cả xương cốt cũng mềm nhũn vì những nụ hôn …
Vài tiếng , xe về đến Kinh Đô. Hoắc Đình là xuống , mở cửa xe cho Thẩm Ninh Tuệ.
Thiếu nữ bước xuống với gò má ửng hồng, đuôi mắt và hai bên má đều phớt đỏ. Làn da trắng nõn mịn màng khiến sắc hồng càng thêm nổi bật, đầy mê hoặc.
Đôi mắt cô long lanh như xong, cô chạm chân xuống đất lảo đảo, suýt nữa vững. May mà Hoắc Đình kịp đỡ lấy, nửa đỡ nửa ôm vòng tay qua eo dìu cô bước trong.
Mở cửa, bật đèn, giúp Thẩm Ninh Tuệ giày, đỡ cô xuống ghế sô pha trong phòng khách. Từ đầu đến cuối, Hoắc Đình đều cẩn thận, kiên nhẫn. Thế nhưng Thẩm Ninh Tuệ tức giận, nhất quyết chịu , càng chịu chuyện với .
"Giữa hàng ghế và hàng ghế vách ngăn, thể che chắn tầm , cũng thể cách âm ." Hoắc Đình xổm xuống, giúp Thẩm Ninh Tuệ cởi tất, giày trong nhà nhẹ giọng dỗ dành.
Thẩm Ninh Tuệ giống Tú Phân, da trắng như tuyết, đôi chân tựa ngó sen, đầu ngón tay hồng phớt.
Đây chính là thành quả mà mấy gia tộc lớn nỗ lực bao nhiêu năm mới thể dưỡng cơ thể .
Tức giận hại , Hoắc Đình sợ cô tức giận tổn hại sức khỏe.
"Thật ?" Thẩm Ninh Tuệ .
"Không chỉ , mà nào ngoài cũng đều như . Tài xế là cũ của nhà họ Hoắc, việc cẩn thận, nhiều, nhiều, đây là quy củ."
Chiếc xe họ hôm nay là chiếc Rolls-Royce mà Hoắc Đình mang từ nước ngoài về. Giữa khoang và khoang một tấm vách ngăn riêng tư, chỉ thể che chắn tầm của hàng ghế , mà ngay cả âm thanh cũng thể cách ly , biến hàng ghế thành một khu vực riêng tư tuyệt đối.
Thiết kế là để ở hàng ghế thể yên tâm trao đổi những dự án bí mật, gian yên tĩnh đảm bảo bên ngoài phiền.
"Tài xế sẽ chúng đang gì ." Hoắc Đình .
Nói đến đây, Thẩm Ninh Tuệ càng tức hơn: "Chúng cũng gì !"
Mặc dù cô sớm đồng ý ở bên Hoắc Đình, nhưng vì lý do sức khỏe nên bác sĩ đặc biệt dặn dò, quan hệ mật, càng mang thai, nhất định đợi khi dưỡng sức khỏe mới cân nhắc những chuyện .
Những năm qua, Thẩm Ninh Tuệ vẫn luôn cố gắng điều dưỡng cơ thể. Vì phối hợp với cô, Hoắc Đình cũng vẫn luôn kìm nén.
Bình thường hai đa phần chỉ nắm tay, hôn nhẹ một chút. Xét đến vấn đề sức khỏe của Thẩm Ninh Tuệ, Hoắc Đình vẫn luôn dám tiến tới. Mãi cho đến hôm nay Thẩm Ninh Tuệ chủ động, nhất thời kiểm soát mới…
Không ngờ Thẩm Ninh Tuệ nhạy cảm đến . Chỉ hôn sâu thôi mà cô tê dại khắp , suýt chút nữa ăn h.i.ế.p đến .
"Anh đang trộm." Thẩm Ninh Tuệ chằm chằm Hoắc Đình .
"Không ." Hoắc Đình vội vàng lắc đầu.
"Em thấy !" Thẩm Ninh Tuệ tức đến phồng cả má: "Sau hôn em như nữa!"
"Được."
"Không hôn cổ em."
"Được."
"Không đè em xuống ghế mà hôn."
"Được."
Thấy Hoắc Đình dễ chuyện như , Thẩm Ninh Tuệ lập tức đằng chân lân đằng đầu: "Lần đổi là em lên , em ở đè xuống mà hôn."
Hoắc Đình , chút chần chừ.
"Sao, đồng ý?" Thẩm Ninh Tuệ khẽ nheo mắt, mang ý uy hiếp.
"Được." Hoắc Đình đôi mắt long lanh của cô, nghĩ đến điều gì mà yết hầu khẽ chuyển động một chút. Anh gật đầu, trầm giọng đáp ứng.
Thẩm Ninh Tuệ lập tức hài lòng. Trong đầu tưởng tượng đến hôn tiếp theo, cô đè Hoắc Đình xuống ghế hôn đến c.h.ế.t sống , mà Hoắc Đình thể phản kháng.
Tốt nhất là hôn Hoắc Đình đến mức mềm nhũn giống như cô , nếu thì chỉ một cô hôn đến . Thật quá mất mặt!
Càng tưởng tượng tâm trạng càng , Thẩm Ninh Tuệ nhịn thành tiếng.
Mãi cho đến đêm tân hôn lâu đó, Thẩm Ninh Tuệ đến khóe mắt đỏ hoe, giọng cũng khản đặc. Cuối cùng cô mới hiểu , tại Hoắc Đình đồng ý như ...