Em Gái Nữ Phụ Độc Ác Trở Thành Đoàn Sủng Hào Môn ( Dịch Full ) - Chương 183: Bị Thời Đại Bỏ Rơi
Cập nhật lúc: 2025-09-30 05:05:01
Lượt xem: 25
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trước khi về, Diêu Tinh còn chủ động đưa cho Thẩm Ninh Tuệ một quả táo rửa sạch, bảo cô mang theo ăn dọc đường.
Chỉ tiếc là vết thương tay Diêu Tinh vẫn bình phục, quả táo với kích thước như đối với bà vẫn quá nặng. Chưa kịp đưa quả táo đến mặt Thẩm Ninh Tuệ, tay bà yếu ớt buông thõng xuống, quả táo rơi xuống đất dập, tự nhiên là ăn nữa.
Trên đường về, tâm trạng của Tú Phân vẫn khá , bà cảm thấy hôm nay Diêu Tinh chuyện nhiều hơn bình thường, cả ngày đều tươi , cho rằng việc Thẩm Ninh Tuệ đến bệnh viện thăm Diêu Tinh hiệu quả, thể để cô thường xuyên đến thăm hỏi bà .
Thẩm Ninh Tuệ trầm ngâm một lát, đó quả quyết từ chối đề nghị của Tú Phân.
Bạch Họa mắc bệnh tâm thần, trạng thái tinh thần giống bình thường, lúc giống lớn mà giống trẻ con hơn. Cô đầy ắp những nỗi sợ hãi và bất an tên, cần một bước thế giới của cô , mang cho cô cảm giác an , vỗ về cô để trạng thái tinh thần của cô định.
Còn tình hình của Diêu Tinh thì trái ngược với Bạch Họa.
Bao nhiêu năm qua, Diêu Tinh vẫn luôn giữ sự tỉnh táo. Bà là một trưởng thành thần trí bình thường. Vào lúc khốn cùng, t.h.ả.m hại nhất, sự quan tâm và an ủi quá mức thể sẽ phản tác dụng, mang cho bà thêm nhiều áp lực và gánh nặng.
Thẩm Ninh Tuệ tự hỏi lòng . Nếu hôm nay đổi là cô ở trong cảnh của Diêu Tinh, tuy cô sẽ vui vẻ nhận lấy ý của , nhưng sâu thẳm trong lòng, thực cô hề hy vọng hết tốp đến tốp khác đến thăm .
Điều đó sẽ khiến cô cảm thấy giống một bình thường, mà giống như con khỉ trong vườn thú, mỗi một cử chỉ hành động đều soi mói, vây xem.
Vì Thẩm Ninh Tuệ cho rằng khi đối mặt với Diêu Tinh nên cố gắng áp dụng những biện pháp thận trọng hơn, tránh khả năng thể kích động đến cảm xúc của bà .
Tú Phân mà như vịt sấm, hiểu tại Diêu Tinh tươi cả ngày, vẻ mặt vui vẻ, rõ ràng là dấu hiệu cho thấy tình hình đang lên, mà Thẩm Ninh Tuệ đưa kết luận như .
Tuy nhiên, bà tin tưởng năng lực của con gái . Nếu Thẩm Ninh Tuệ như , Tú Phân bao giờ đưa cô đến bệnh viện thăm Diêu Tinh nữa.
Ngay cả bản bà cũng theo lời dặn của Thẩm Ninh Tuệ, cố gắng đến bệnh viện lúc Diêu Tinh đang tập phục hồi chức năng, mà tranh thủ những ngày nghỉ thì mới đến thăm bà nhiều hơn.
Sau khi gặp mặt, Tú Phân cũng ít hỏi han tình hình của Diêu Tinh, mà chủ yếu kể chuyện của , cố gắng để Diêu Tinh trở thành một lắng .
Hai năm qua, tuy đến gặp Diêu Tinh nữa, nhưng Thẩm Ninh Tuệ vẫn nắm đôi chút về tình hình của Diêu Tinh.
Ít nhất cho đến năm ngoái, Diêu Tinh vẫn đang từ từ hồi phục, tay thể miễn cưỡng cầm nắm đồ vật, chân vẫn thể bình thường, tiến triển của việc phục hồi chức năng vô cùng chậm chạp.
Không ngờ mới chỉ một năm trôi qua, hiện giờ Diêu Tinh thể trực tiếp quản lý cả một nhà họ Diêu lớn như !
"Dì Diêu Tinh bình phục ?" Thẩm Ninh Tuệ nhịn tò mò hỏi.
"Sức khỏe của Diêu Tinh vẫn hồi phục, cần điều dưỡng thêm. tinh thần của chị thì hơn nhiều , so với như hai khác , vài nét giống với chị trong ký ức tuổi thơ của ." Tú Phân .
Thẩm Ninh Tuệ : "Xem dì nghĩ thông suốt . Có ai đó gì với dì , khiến dì phấn chấn tinh thần trở … Chẳng lẽ là Diêu lão phu nhân?"
Lần đến lượt Tú Phân ngạc nhiên: "Cái mà con cũng đoán , Ninh Tuệ của chúng thật là thông minh lanh lợi, liệu sự như thần."
Với tình trạng của Diêu Tinh, bình thường khó thể thấu hiểu nội tâm của bà , chỉ quan trọng nhất trong lòng bà khuyên bảo mới tác dụng.
Nếu trong nhà họ Diêu ai đó đặc biệt quan trọng đối với Diêu Tinh, chắc chắn chỉ của bà là Diêu lão phu nhân.
Thẩm Ninh Tuệ Tú Phân khen đến ngượng ngùng. Cô vội vàng bỏ qua đoạn , nũng bảo Tú Phân mau kể cho cô rốt cuộc là chuyện gì.
Tú Phân chải tóc cho Thẩm Ninh Tuệ, từ từ kể .
Mùa hè năm ngoái, thềm tiệc mừng thọ của Diêu lão phu nhân. Có một hôm, Tú Phân đang chuyện với Diêu Tinh, bỗng nhiên tin Diêu lão phu nhân đến.
Tuy hồi phục chậm chạp, nhưng dù Diêu Tinh vẫn đang dần dần lên. Diêu lão phu nhân cao tuổi, sinh mệnh đang từ từ trôi , tình hình còn tệ hơn Diêu Tinh vài phần.
Người già thích yên tĩnh, vô cùng nhạy cảm với âm thanh. Bác sĩ cũng dặn dò để bất kỳ chuyện phiền lòng nào phiền bà , càng suy nghĩ, càng lao tâm lao lực thì càng dễ khiến bệnh tình của Diêu lão phu nhân trở nặng.
Vì trong thời gian , đừng là ngoài, cả nhà họ Diêu cũng mấy ai gặp Diêu lão phu nhân.
Trong tình huống đó, việc Diêu lão phu nhân đột nhiên đến bệnh viện gặp Diêu Tinh khiến vô cùng kinh ngạc.
Rõ ràng Diêu lão phu nhân chuyện với Diêu Tinh. Các hộ lý xung quanh đều lui ngoài, chỉ để một Tú Phân ở đỡ đần.
Dù thì cả Diêu lão phu nhân và Diêu Tinh đều là bệnh nhân cần chăm sóc, lỡ như chuyện gì bất trắc, Tú Phân ở đó thì còn thể kịp thời phản ứng, chăm sóc một vài.
Những phận sự đều rời , trong phòng bệnh chỉ còn ba là Diêu lão phu nhân, Diêu Tinh và Tú Phân. Diêu lão phu nhân chống gậy, con gái đang liệt giường, thể xuống đất , buông một câu thẳng thừng:
"Diêu Tinh, thật hối hận, năm đó sinh con là một thằng đàn ông."
Lời của Diêu lão phu nhân, đừng là Tú Phân và Diêu Tinh mặt tại hiện trường lúc đó, ngay cả Thẩm Ninh Tuệ Tú Phân kể cũng kinh ngạc đến ngây .
"Đây... chắc chắn là nguyên văn lời của Diêu lão phu nhân ?" Thẩm Ninh Tuệ kinh ngạc hỏi.
Tuy nhà họ Diêu là một gia tộc hào môn kiểu cũ, nhưng vì Diêu lão phu nhân tầm xa trông rộng, minh sáng suốt nên những thói hư tật đáng ghê tởm, phiền phức đó.
Ở nhà họ Diêu, đàn ông và phụ nữ đều như , việc đều lấy năng lực đầu.
Nghe năm đó Diêu Tinh còn là đứa con Diêu lão phu nhân yêu chiều nhất. Nhà họ Diêu từng ý định giao cho Diêu Tinh quản lý gia tộc, bao giờ nhà họ Diêu tư tưởng trọng nam khinh nữ.
Kết quả gặp mặt, Diêu lão phu nhân hận thể biến Diêu Tinh thành đàn ông ?
"Chính xác trăm phần trăm." Tú Phân gật đầu .
Thẩm Ninh Tuệ những lời cũng cảm thấy hợp thời, huống chi trực tiếp đối mặt với Diêu lão phu nhân lúc đó là Diêu Tinh.
Diêu Tinh mới vui vẻ với Tú Phân, sắc mặt lập tức đổi. Thấy Diêu lão phu nhân bằng ánh mắt lạnh lùng, sâu trong ánh mắt đầy vẻ bất mãn vì hận sắt thành thép, Diêu Tinh im lặng hồi lâu lạnh lùng :
"Có đang nghĩ nếu từ nhỏ con là đàn ông, lẽ năm đó con bán đến thôn Nhai Tử..."
Thôn Nhai Tử chỉ coi phụ nữ như hàng hóa, trong thôn thiếu đàn ông, nếu Diêu Tinh là đàn ông thì sẽ lưu lạc đến thôn Nhai Tử.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/em-gai-nu-phu-doc-ac-tro-thanh-doan-sung-hao-mon-dich-full/chuong-183-bi-thoi-dai-bo-roi.html.]
"." Diêu lão phu nhân trầm giọng :
"Lúc con sinh chính là thời kỳ nhà họ Diêu hỗn loạn nhất. Nếu con là một bé trai sơ sinh, năm đó lẽ con sớm cướp , lớn lên ở nhà khác từ nhỏ. Dù lớn lên con tự nguyện một kẻ bất tài vô dụng, cũng sẽ bỏ tiền nuôi, để con thối rữa ở nhà họ Diêu, thối rữa cho đến chết. Không do chính tay nuôi nấng thành tài, từng thấy dáng vẻ tài năng xuất chúng của con đây thì trong lòng sẽ hối tiếc, càng đau lòng như bây giờ."
Vì thương nên Diêu Tinh mới liệt giường cử động , mà qua lời bà cụ biến thành một kẻ bất tài vô dụng.
Nếu là khác như thì Diêu Tinh chắc để tâm. những lời lúc chính là ruột của bà!
Diêu Tinh Diêu lão phu nhân với vẻ phục:
"Mẹ từng trải qua những gì con trải qua, thể hiểu tâm trạng của con, nỗi đau của con..."
"Ai từng trải qua những chuyện tương tự?" Diêu lão phu nhân lạnh lùng .
Diêu lão phu nhân sinh thời Dân Quốc, đó là thời kỳ chiến tranh loạn lạc, dân chúng lầm than. Tuy nhà họ Diêu giàu , nhưng chiến tranh thì nhà họ cũng chỉ như một con cừu béo lột da lộ thịt, ai cũng thể xông c.ắ.n một miếng.
Thời đại đó, đàn ông còn như con kiến, huống chi những sống còn khổ cực hơn cả đàn ông là phụ nữ?
Người trải qua những năm tháng gian khổ đó là Diêu lão phu nhân chỉ sống sót, mà còn gánh vác cả một nhà họ Diêu. Một phụ nữ như bà trở thành Diêu lão phu nhân ở Kinh Đô kính trọng, chỉ dựa trí tuệ và bản lĩnh mà còn cần một ý chí kiên cường, bất khuất.
"Thành phá, sống sờ sờ trong cả thành đều biến thành xác chết, khắp nơi đều là m.á.u thịt, tay chân cụt lìa. Mẹ bò từ trong đống xác chết, lẽ nào nhẹ nhàng hơn con ?"
Diêu lão phu nhân chống gậy, thất vọng Diêu Tinh :
"Diêu Tinh, con trải qua những gì. Đôi khi nhịn mà nghĩ, giá như con là một thằng đàn ông thì . Xưa nay đàn ông coi trọng trinh tiết. Ngay cả dung mạo, thể, đàn ông giàu quyền thế nào tự ti vì những thứ bề ngoài ? Khó khăn lắm mới trở về nhà họ Diêu, một gia sản lớn như bày mắt, tin mấy thằng đàn ông nào động lòng."
"Thế nhưng con gái của , đặt tiền bạc và quyền lực mặt nó, nó chút hứng thú. Điều dưỡng bao lâu nay mà chút tiến triển nào, ngay cả giường cũng xuống , cả ngày chỉ hồi tưởng quá khứ, buồn rầu sướt mướt, còn chí tiến thủ nữa?"
nguyenhong
Nghe lời Diêu lão phu nhân, Diêu Tinh phản bác, lời đến đầu môi .
Bà chìm đắm trong quá khứ thoát là vì chút trinh tiết đó ?
, nhưng cũng là .
Diêu Tinh lớn lên sự bao bọc của Diêu lão phu nhân từ nhỏ, là đứa con Diêu lão phu nhân yêu thương nhất, là nhân tài xuất sắc nhất trong thế hệ trẻ.
Nhà giàu, xinh , tài năng xuất chúng, đó đều là những nhãn mác thuộc về riêng bà. Nhắc đến Diêu Tinh nhà họ Diêu, ai mà ngưỡng mộ, ai mà ghen tị?
Một Diêu Tinh như đầy hai mươi tuổi lưu lạc đến thôn Nhai Tử, mãi cho đến gần sáu mươi tuổi mới cứu .
Bà ở cái nơi địa ngục đó gần bốn mươi năm...
Bốn mươi năm!
Đời mấy cái bốn mươi năm?
Hai phần ba cuộc đời bà giày vò ở thôn Nhai Tử!
Từ lúc đầu phản kháng đến sống lay lắt, Diêu Tinh của ngày xưa sớm dần dần c.h.ế.t trong những năm tháng dài đằng đẵng. Điều duy nhất níu kéo bà sống sót là trở về nơi lớn lên từ nhỏ.
Bây giờ, bà trở về nhưng thứ đều đổi.
Cô gái xinh ngày xưa biến thành một bà lão đầy thương tích, tàn tật.
Mặc dù nhà họ Diêu vẫn luôn che giấu những gì Diêu Tinh trải qua trong những năm đó, nhưng chuyện Diêu Linh dẫn đến thôn Nhai Tử sớm còn là bí mật nữa.
Gây động tĩnh lớn như , tâm chỉ cần dò hỏi một chút là thể đoán bà trải qua những gì.
Những từng ngưỡng mộ bà ăn mặc tươm tất, chải chuốt đến từng sợi tóc lượt đến bệnh viện thăm bà, bà bằng ánh mắt đầy vẻ thương hại và xót xa.
Diêu Tinh thấy hết, trong lòng bà cũng rõ những đang nghĩ gì. Ban đầu, bà mấy để tâm, bà vực dậy tinh thần để trở nhà họ Diêu.
khi từ từ tiếp xúc với thế giới bên ngoài thôn Nhai Tử, Diêu Tinh kinh hoàng phát hiện thế giới đổi.
Thôn Nhai Tử hẻo lánh, lạc hậu, cách biệt với thế giới bên ngoài. Dân trong thôn những chuyện thất đức, ngày thường chỉ trốn trong thôn Nhai Tử. Đàn ông trong thôn cũng ít khi xuống núi, huống chi là một phụ nữ giam cầm như Diêu Tinh.
Bốn mươi năm trôi qua, cả thế giới phát triển với tốc độ chóng mặt, Hoa Quốc nhanh chóng bắt kịp nhịp độ của thế giới. Chỉ Diêu Tinh mờ mịt xa lạ đối với thế giới .
Bà máy tính là gì, giáo d.ụ.c bắt buộc chín năm là gì, ngay cả tiền tệ do chính phủ phát hành cũng nhận .
Bà vẫn còn dừng ở thời kỳ bao cấp bốn mươi năm về , xa giấy giới thiệu, mua đồ tem phiếu lương thực, tem phiếu thịt...
Rất nhiều thứ mà bình thường cho là quen thuộc, trong mắt Diêu Tinh xa lạ.
Bà cảm thấy chỉ tàn tật về thể xác, mà nhận thức của cũng trở nên khiếm khuyết.
Ban ngày ngủ , ban đêm dám ngủ.
Đôi khi tỉnh giấc nửa đêm, Diêu Tinh giật tỉnh từ trong mộng, nhất thời phân biệt rốt cuộc đang ở .
Bà thật sự trốn thoát khỏi thôn Nhai Tử , là tất cả những gì hiện tại đều là ảo ảnh, đều là một giấc mơ của bà...
Thôn Nhai Tử mang đến cho Diêu Tinh một đòn hủy diệt.
Không chỉ thể của bà tàn phá , mà linh hồn, ý thức của bà như cũng bao giờ thoát khỏi bóng ma mà thôn Nhai Tử gieo rắc, vĩnh viễn mắc kẹt ở nơi đó.
Diêu Tinh run rẩy , tự biện minh, với rằng bà là phụ nữ yếu đuối như . Không bà chịu buông bỏ quá khứ, mà là thời gian trôi qua quá lâu, quá lâu , bà thể nào thoát nữa.
Thế nhưng mấy mở miệng định , bà thể phát một chút âm thanh nào.
Diêu lão phu nhân Diêu Tinh gần như suy sụp. Bà chống gậy bước tới, giơ thứ vẫn luôn cầm tay lên đặt xuống mặt Diêu Tinh.
Đó là một chiếc máy phim dùng băng từ.