Em Họ Xuyên Sách Thích Ganh Đua Với Tôi" - Chương 218:2)

Cập nhật lúc: 2025-10-10 00:14:22
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tô Nhuyễn tiếng tim đập của đối diện, cuối cùng cơ thể dần thả lỏng, nặng nề chìm giấc ngủ. Lộc Minh Sâm cúi đầu , đau lòng sờ lên khuôn mặt trắng bệch của cô.

 

Ngày hôm , Tô Nhuyễn mở mắt , phát hiện bản vẫn gọn trong lòng Lộc Minh Sâm như cũ. Dù cách một lớp áo sơ mi, ấm từ da thịt vẫn cứ thế xua tan sự lạnh lẽo trong lòng cô, khiến cô cảm thấy an lòng khôn xiết, cũng lười biếng chẳng cựa quậy chút nào.

 

Điện thoại đầu giường vang lên, Lộc Minh Sâm dựa lưng thành giường, định lên tiếng thì bắt gặp Tô Nhuyễn, giây còn đang tròn mắt trần nhà, giây nhắm tịt , hệt như đứa bé sợ bắt quả tang.

 

Lộc Minh Sâm bật , lẽ cô , thể rõ từng cử động nhỏ của cô.

 

Anh nhẹ nhàng buông cô , xoay điện thoại. Là cục Công an thành phố gọi tới, dặn lát nữa Tô Nhuyễn thời gian thì ghé qua đó để lấy lời khai.

 

Cũng đúng thôi, gần mười giờ .

 

Lộc Minh Sâm đầu , Tô Nhuyễn đang giả vờ ngủ một cái, dậy rửa mặt.

 

Đợi ngoài, quả nhiên Tô Nhuyễn cũng dậy. Chỉ là Lộc Minh Sâm cảm thấy hình như điểm nào đó đúng.

 

một lời, rửa mặt mặc quần áo, xuống lầu ăn cơm, đó lập tức tới đồn cảnh sát, coi như khí .

 

Hay là trở mặt nhận đây?

 

Nữ cảnh sát hôm qua lấy lời khai cho Tô Nhuyễn vẻ mặt nghiêm nghị, hiển nhiên là điều tra manh mối gì đó.

 

Sau buổi chuyện, Tô Nhuyễn mới tường tận rằng viên cảnh sát Văn Lượng béo ú bắt giam, vụ án cần điều tra cặn kẽ và tỉ mỉ. Tuy nhiên, qua lời khai của tên La Cẩu cô trói , vẻ như cô là nạn nhân duy nhất của bọn chúng.

 

Mèo con Kute

Tô Nhuyễn thành thật khai báo những gì , đó hỏi về tình hình của Tô Thanh Thanh và Hoắc Hướng Dương.

 

"Không gì đáng lo ngại. Bọn chúng thoát , nên dám gì quá đáng với hai đó, chỉ chút đòn roi. Hiện giờ tiền bạc và cổ phiếu đều lấy ."

 

"Đợi chiều nay ghi lời khai xong, họ cũng thể thả."

 

Tô Nhuyễn khẽ gật đầu.

 

Ra khỏi phòng thẩm vấn, cô bắt gặp Tô Thanh Thanh và Hoắc Hướng Dương công an dẫn từ bên ngoài. Hai gò má của họ sưng vù, hiển nhiên đó chính là "chút đau khổ" mà viên cảnh sát nhắc tới.

 

Trong lòng Tô Nhuyễn cảm thấy vui mừng khôn xiết, song thấy cô, hai chẳng hề vẻ gì là vui vẻ. Tô Thanh Thanh hùng hổ bước tới, dáng chất vấn.

 

Tô Nhuyễn chủ động gần Lộc Minh Sâm, đang bên bàn việc trò chuyện với công an, vươn tay khoác lấy cánh tay .

 

Lộc Minh Sâm kinh ngạc đầu liếc cô một cái, đoạn nghiêng để cô dễ dàng khoác tay hơn, tiếp tục câu chuyện dang dở.

 

Tô Thanh Thanh và Hoắc Hướng Dương tới mặt Tô Nhuyễn, thấy bóng dáng cao lớn cùng chiếc nạng đặc trưng của Lộc Minh Sâm, cả hai bất giác dừng bước.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/em-ho-xuyen-sach-thich-ganh-dua-voi-toi/chuong-2182.html.]

Sao Lộc Minh Sâm ở đây?

 

Có vẻ Lộc Minh Sâm cũng nhận , khi đầu thấy hai , đôi mắt phượng sắc lạnh của lập tức trở nên lạnh lẽo, khiến Tô Thanh Thanh vội vàng trốn lưng Hoắc Hướng Dương.

 

Lộc Minh Sâm nhanh chóng kết thúc cuộc chuyện với công an, khẽ bảo Tô Nhuyễn: "Đi thôi."

 

Thấy dậy, Tô Thanh Thanh và Hoắc Hướng Dương vô thức lui sang một bên, tự giác nhường đường.

 

Lộc Minh Sâm dừng chân, liếc hai , lạnh lùng : " ghi nhớ món nợ . Lần mà còn lởn vởn mặt Tô Nhuyễn, đừng trách tính cả gốc lẫn lãi."

 

Hoắc Hướng Dương cố gồng tỏ cứng cỏi: "Chúng ... chúng chỉ chạy báo công an thôi."

 

Lộc Minh Sâm lạnh lùng quét mắt một cái, lưng thẳng.

 

Tô Nhuyễn đầu hai kẻ , nhếch mép cợt, khiến Tô Thanh Thanh tức giận giậm chân bành bạch.

 

Ra khỏi đồn công an, thấy bầu khí khá thoải mái, Lộc Minh Sâm chủ động tìm đề tài: "Em thể giao mấy tập cổ phiếu đó cho . Anh sẽ tìm lo liệu giúp em việc bán chúng, hoặc là sẽ cùng em qua đây một chuyến."

 

Tô Nhuyễn rụt tay về, lạnh nhạt đáp: "Phần của thì em đưa , tự bán phần của . Em cần quan tâm , dù hai cũng chẳng thiết gì."

 

Lộc Minh Sâm: ...

 

Người đời thường bảo phụ nữ trở mặt như lật sách, giờ thì quả là thấm thía .

 

Mặc dù với Lộc Minh Sâm rằng hai chẳng thiết gì, nhưng Tô Nhuyễn khi nhờ vả thì chẳng chút khách sáo. Trên đường về nhà, cô còn yêu cầu rẽ qua Nghĩa Ô một chuyến, bỏ mấy trăm đồng để mua vài túi vật phẩm văn phòng phẩm đủ màu sắc. Như , đến kỳ nghỉ hè cô sẽ tất tả xuôi Nam thêm một chuyến nữa .

 

Sau khi trải qua chuyện , Tô Nhuyễn thầm nghĩ mấy năm tới cô sẽ xa nhà chút nào.

 

Ngày mười ba tháng Giêng, cuối cùng bọn họ cũng về tới tỉnh Đông Lâm. Vừa tới lầu khu nhà tập thể Bình An, Tô Nhuyễn nhiệt tình mời Bùi Trí Minh lên nhà chơi: "Quãng đường vất vả nhất chính là đó, khuôn mặt thư sinh cũng gầy sọp trông thấy, nhưng mà vẫn còn khôi ngô."

 

Bùi Trí Minh cô chọc , định cất lời thì Lộc Minh Sâm chắn mặt, ngắt ngang: "Cậu còn nhiệm vụ, về đơn vị ngay. Không tiện lên nhà lúc ."

 

Tô Nhuyễn gật gật đầu vẻ hiểu, đoạn vẫy tay tiễn cả hai: “Vậy hai cứ đường cẩn thận, tạm biệt nhé.” Dứt lời, cô lưng lên lầu.

 

Lộc Minh Sâm chỉ câm nín.

 

Bùi Trí Minh thận trọng hỏi: “Lão đại, về đơn vị cùng em ?”

 

Lộc Minh Sâm thoáng liếc bằng ánh mắt lạnh lùng, nhấc chân bước theo Tô Nhuyễn về phía nhà .

 

Bùi Trí Minh bật thành tiếng: “Lão đại, nếu xuôi thì cứ gọi điện cho Hoàng Hải Uy nhé.”

 

Loading...