Sau kỳ tập quân sự, trường học chính thức bắt đầu khai giảng.
Thế nhưng, chương trình học đại học dày đặc như cấp ba. Tranh thủ buổi chiều tiết học, Tô Nhuyễn thăm Hoàng Tiểu Thảo, ai dè từ thăm nom biến thành dẫn xuất viện.
Đưa về , Tô Nhuyễn vẫn yên tâm. Trùng hợp sáng nay chỉ một tiết học, cô tranh thủ về nhà xem tình hình, tiện thể chợ bán dây buộc tóc dì Phúc xong.
Cô sắp xếp thời gian như cũng là vì tránh mặt Lộc Minh Sâm cuối tuần.
Không ngờ vẫn tóm gọn.
Ngẫm nghĩ mãi, Tô Nhuyễn vẫn hiểu vì cuối tuần mà thể tùy ý rời khỏi trường. Cô đoán mò: “Anh trái kỷ luật đấy ? Hay là nhiệm vụ gì chăng?”
Lộc Minh Sâm vươn tay cầm cuốn sổ nhỏ của cô lên, xem : “Đoán trúng phóc ! là nhiệm vụ thật.”
Sau đó cô tươi: “Nhiệm vụ theo đuổi vợ !”
Tô Nhuyễn nhịn lườm một cái cháy mặt.
Lúc , Lộc Minh Sâm mới ôn tồn giải thích: “Quy định sinh viên đại học quốc phòng tùy ý rời khỏi trường chỉ áp dụng cho sinh viên chính quy thôi. Bọn là nghiên cứu sinh, hạn chế .”
Tô Nhuyễn tròn xoe mắt, chẳng chỉ cần Lộc Minh Sâm thì lúc nào cũng ?
Nhìn nét mặt cô, Lộc Minh Sâm đắc ý nhếch mày: “Uổng công tính toán .”
“Cho nên mới câu, tính bằng trời tính, chuyện mai ai mà lường , em học cách mà đón nhận thôi.”
Tô Nhuyễn khẽ hừ một tiếng, tỏ ý khinh thường: “Cái cứ khăng khăng tu, suốt ngày chỉ nghĩ đến chuyện sẽ hy sinh , tư cách mà em !”
Lộc Minh Sâm nghẹn họng.
Tô Nhuyễn lấy quyển vở, cúi đầu cặm cụi ghi chép, vẽ vời.
Lộc Minh Sâm chống cằm lên mặt bàn, cô làu bàu: “Thế thì lời em chẳng đúng quá ? Chính em là giúp sửa đổi đó chứ, bây giờ em ' tục' theo lời em , mà còn tiếp tục 'hòa thượng' nữa. Em đúng là bắt nạt mà!” Câu cuối cùng với giọng điệu đầy vẻ oan ức.
Lần đến phiên Tô Nhuyễn nghẹn họng.
Lộc Minh Sâm thấy tình hình lên liền thu vẻ mặt, ánh mắt thăm dò Tô Nhuyễn cứ xóa quyển sổ, chuyển sang chuyện công việc: “Cần ?”
Mèo con Kute
Tô Nhuyễn gật đầu, ban đầu cô định nhờ Triệu Lôi, nhưng cô thật sự sợ Lộc Minh Sâm giở giọng ấm ức với , cô thẳng thắn : “Anh chiến hữu nào đáng tin cậy ? Người đầu óc nhanh nhẹn, ăn lưu loát; và cả những bà quả phụ của chiến sĩ nữa, chỉ cần khéo léo, tháo vát là , thì giới thiệu cho em. Người đầu tiên chỉ cần một là đủ, còn thì cần một hoặc hai cũng .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/em-ho-xuyen-sach-thich-ganh-dua-voi-toi/chuong-328.html.]
Cô qua với thời gian việc và chế độ đãi ngộ: “Chỉ cần việc nghiêm túc, một tháng thu về hai ba trăm đồng thì chẳng thành vấn đề gì, nếu , còn thể kiếm nhiều hơn.”
Ban đầu khi mở xưởng nhỏ, mục đích của Tô Nhuyễn là cho Hoàng Tiểu Thảo và Triệu Lôi một phần công việc định, an nhàn, cũng tìm bầu bạn với dì Phúc.
Có điều, mở thì duy trì để nó vận hành suôn sẻ. Hiện tại xem trong một năm tới dựa bán hàng ở các buổi chợ phiên chắc chắn sẽ vấn đề lớn nào .
chỉ chừng một năm nữa thôi, thị trường quanh đây sẽ dần bão hòa, các đối thủ khác cũng sẽ xuất hiện, đến lúc đó doanh tiêu thụ sẽ giảm, thu nhập của Hoàng Tiểu Thảo và Triệu Lôi tất nhiên cũng sẽ ảnh hưởng.
Hơn nữa, Hoàng Tiểu Thảo đang mang thai, thể việc thời gian, cho nên cần tăng thêm các mặt hàng trang sức, tăng sản lượng, và mở rộng kênh phân phối. Hiện tại thể tìm một hai công nhân khéo tay và một nhân viên bán hàng tài ăn , bắt đầu đào tạo.
lúc cô cũng đang chuẩn bắt tay hỗ trợ các chiến sĩ xuất ngũ, nên dứt khoát xem đây là hạng mục ưu tiên hàng đầu.
Dường như sực nhớ điều gì đó, Lộc Minh Sâm hỏi: “Em ai ?”
Tô Nhuyễn sửng sốt, rõ ý của .
Lộc Minh Sâm : “Ở kiếp , em từng những việc tương tự như ? Đã nào đáng tin cậy cả ?”
Thật thì , nhưng mà...
“Anh cứ tìm theo cách của , ở kiếp , khi em bắt đầu những việc là tận năm 1998 . Thời gian khác biệt sẽ dẫn đến nhiều biến , đây chuyện gì liên quan đến tính mạng, nên nhất là đừng tùy tiện đổi gì cả.”
Lộc Minh Sâm gật đầu: “Vậy khi nào em cần?”
Tô Nhuyễn : “Cứ tìm trong vòng ba tháng là , cứ từ từ mà tìm, nhưng nhất định là đáng tin cậy và năng lực.”
Dù tổ hợp sản xuất của cô hiện tại vẫn là một công ty chính thức, công nhân và cô cũng ràng buộc mối quan hệ thiết nào, nhân phẩm của lao động sẽ quyết định nhiều đến thành quả công việc.
Nghĩ như , nếu thật sự mở rộng tổ hợp sản xuất nhỏ bé còn thiếu thốn đủ thứ , những hạn chế còn lớn. Cô mau chóng lên kế hoạch thành lập công ty, xây dựng các quy định rõ ràng về lao động và chế độ thù lao cho nhân viên mới .
Đợi đến cuối năm, khi nhận tiền từ công trình bao thầu đó, hết cô đăng ký một công ty. Việc đăng ký công ty thời nào giống như , vốn thực, ít nhất cũng là hai vạn đồng.
Tô Nhuyễn nén nổi tiếng thở dài. Chợt nghĩ đó còn ấp ủ việc tích cóp tiền mua nhà, nay đăng ký công ty xong, e là còn thuê thêm xưởng, sắm sửa thiết nữa… Nào thể biến tứ hợp viện của thành xưởng sản xuất của riêng cơ chứ…
Cô thầm nghĩ, e rằng trong vòng hai ba năm nữa, cái chuyện mua nhà vẫn còn xa vời lắm.
Không đúng! Tô Nhuyễn khẽ liếc Lộc Minh Sâm một cái. Kể cả nhà riêng của chăng nữa, với tình trạng của cái gã hiện tại, e rằng cô cũng chẳng thể nào yên tĩnh như .
Tô Nhuyễn đau đầu day day huyệt thái dương. Từ khi đặt chân đến thành phố Yến , hình như chẳng kế hoạch nào của cô diễn suôn sẻ đúng như ý cả…