Em Họ Xuyên Sách Thích Ganh Đua Với Tôi" - Chương 373

Cập nhật lúc: 2025-10-10 00:28:05
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tô Nhuyễn thật sự sợ c.h.ế.t khiếp, căng thẳng đến mức cả cứng đờ, trong lúc cấp bách, cô c.ắ.n mạnh Lộc Minh Sâm một cái.

 

Lộc Minh Sâm kêu lên một tiếng, buông cô , cất lời với bên ngoài cửa: “Dì Phúc, chúng cháu cãi , đang tìm đồ.”

 

Cái tên , những thấy rõ mồn một, mà thậm chí cái cớ cũng nghĩ sẵn .

 

Lộc Minh Sâm xoa khóe mắt ửng đỏ, long lanh nước của Tô Nhuyễn, nhẹ : “Làm cháu nỡ cãi với cô bé , dì Phúc việc gì cứ trong .”

 

Tô Nhuyễn mở to mắt, theo bản năng giãy giụa dậy, Lộc Minh Sâm hiệu im lặng với cô.

 

như dự đoán, Dì Phúc bên ngoài chẳng hề ý định bước phòng, Lộc Minh Sâm với giọng điệu vui vẻ, bà bật ha hả, : “Không cãi , lát nữa ở ăn cơm trưa luôn nhé?”

 

“Vâng.”

 

Nghe tiếng bước chân bên ngoài cửa xa dần, Tô Nhuyễn mới thở phào một nhẹ nhõm, đó tức giận huých Lộc Minh Sâm một cái: “Tránh .” Nói , cô xoay định dậy.

 

Tô Nhuyễn kịp nhổm dậy khỏi giường, Lộc Minh Sâm ghì chặt bả vai, ép cô trở vị trí cũ, hai tay Tô Nhuyễn chống mạnh lên n.g.ự.c : “Lộc Minh Sâm!”

 

Lộc Minh Sâm khẽ l.i.ế.m môi, chằm chằm đôi môi ướt át, đỏ mọng quyến rũ của Tô Nhuyễn, vẻ mặt thỏa mãn.

 

Tô Nhuyễn nhanh chóng đưa tay che miệng, trừng mắt : “Anh đừng quá đáng! Đừng voi đòi tiên!” Còn ở ngoài !

 

Lộc Minh Sâm xoa đầu cô, bật , dậy chìa tay về phía cô.

 

Tô Nhuyễn chút nghi ngờ, đưa tay nắm lấy, mượn lực từ để dậy. Không rõ Lộc Minh Sâm dùng sức thế nào, cả cô đột nhiên ngã nhào lòng , cánh tay giữ chặt lưng, cơ thể mất kiểm soát, đổ rạp n.g.ự.c . Cô theo bản năng ngẩng đầu lên, Lộc Minh Sâm cúi , nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên môi cô.

 

Tô Nhuyễn: "..."

 

nụ hôn của kịp sâu hơn, giọng Triệu Lôi vọng từ bên ngoài: "Đoàn trưởng Lộc về ạ?"

 

Lộc Minh Sâm "chậc" một tiếng đầy tiếc nuối, chỉ thể hôn nhanh một cái lên môi cô, cất giọng khàn khàn: "Em chỉnh trang một chút , ngoài đây."

 

Tô Nhuyễn khỏi phì .

 

Thế nhưng khi gương, nụ của cô tắt ngấm.

 

chắc cho chật vật, nhưng khi thấy khuôn mặt đỏ bừng, tóc tai rối bù, đôi mắt long lanh ướt át như trong gương, cô vẫn khỏi giật . Cứ thế ngoài, thể nào cũng đoán họ gì!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/em-ho-xuyen-sach-thich-ganh-dua-voi-toi/chuong-373.html.]

 

Cô giả vờ tìm đồ trong phòng, đợi hơn mười phút đó, chải gọn mái tóc, cảm thấy nhiệt độ mặt dịu đáng kể mới chịu bước .

 

Bụng Hoàng Tiểu Thảo nhô , cô đang lúi húi sắp xếp bát đĩa. Thấy , Tô Nhuyễn vội vàng chạy tới, lo lắng : "Chị xuống , để em ."

 

"Không ." Hoàng Tiểu Thảo xòa: "Thằng bé ngoan lắm, chẳng quấy phá gì cả."

 

Vừa , cô lấy ghế, động tác vô cùng nhanh nhẹn, giống một phụ nữ đang mang thai.

 

Thế nhưng Tô Nhuyễn vẫn yên tâm: "Chị nhớ khám thai định kỳ ở bệnh viện nhé, công việc cũng đừng quá vất vả. Làm ít một chút cũng , em bé trong bụng mới là quan trọng nhất."

 

Hoàng Tiểu Thảo thấy cuộc sống hiện tại cứ như thiên đường, cô vô cùng trân trọng: "Không , em mệt. Với , để Lôi cái mà bán chứ."

 

Nghe nhắc đến chuyện , Tô Nhuyễn lên tiếng: "Chuyện chị đừng bận lòng nữa, Chính ủy Vương tìm ."

 

"Khi hai nữ công nhân mới đến, sản lượng sẽ tăng vọt, đến lúc đó một Triệu sẽ thể bán hết ."

 

Mèo con Kute

Triệu Lôi đang chuyện với Lộc Minh Sâm, liền chợt nhớ . Anh lo lắng : "Em thấy dây buộc tóc của mấy sạp hàng trong chợ bắt chước , chúng cũng bán chạy như nữa."

 

Hoàng Tiểu Thảo thoáng hiện vẻ lo âu, cô mất công việc chút nào.

 

Tô Nhuyễn mỉm trấn an: "Chị yên tâm , mặt hàng là đồ tiêu hao, sợ ế ẩm. Chẳng hàng ngàn cửa hàng phụ kiện mọc lên đấy , thấy cửa hàng nào đóng cửa vì sợ cạnh tranh chứ?"

 

Quan trọng là sản phẩm , chất lượng và giữ chân khách hàng. Dù thì bây giờ giải thích cặn kẽ bọn họ cũng khó mà hiểu hết vấn đề , cứ để họ tự , dần dần sẽ tự ngộ thôi.

 

Tô Nhuyễn thẳng: "Anh Triệu, dạo trời bắt đầu trở lạnh , mang một ít hàng hóa cửa hàng . Ngày mai em rảnh sẽ hướng dẫn cách sắp xếp hàng hóa, cần chợ nữa, cứ ở trông cửa hàng là ."

 

Cửa hàng Lộc Minh Sâm mua, Tô Nhuyễn ghé qua xem một . Sau khi về, cô liền tìm thợ mộc đóng mấy chiếc giá kệ để bày hàng. Đồ giao đến, chỉ là vì ở trường quá nhiều việc nên cô thời gian rảnh để sắp xếp, thứ đều do Triệu Lôi lo liệu.

 

Nghe những lời , Hoàng Tiểu Thảo vui mừng. Dù thì chân của Triệu Lôi cũng thuận tiện, bày hàng ở chợ đúng là khá vất vả, mỗi về đều đau nhức chân và lưng, đặc biệt khi trời chuyển lạnh, vết thương cũ ở chân càng khiến đau đớn hơn.

 

Nếu trông quầy hàng cố định với giờ giấc định, công việc sẽ nhẹ nhàng hơn nhiều mà thu nhập cũng chẳng hề thấp chút nào.

 

Hoàng Tiểu Thảo sợ vất vả, thương Triệu Lôi, chỉ kiếm ít một chút, quá khổ cực.

 

Hiển nhiên Triệu Lôi cũng nghĩ , hai vợ chồng săn sóc, quan tâm , cuộc sống trôi qua êm đềm.

 

 

Loading...