Em Họ Xuyên Sách Thích Ganh Đua Với Tôi" - Chương 408:1)

Cập nhật lúc: 2025-10-10 00:31:31
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Khi thích nhà họ Lộc đến bảo bà cụ nhanh chóng áo liệm cho Lộc Trường Hà khi t.h.i t.h.ể cứng , bà cụ Lộc thét lên từng hồi điên loạn, cố gắng bỏ chạy thật xa: “Không , đây là báo ứng của ông ! Lâm Vi Vi đến tìm ông , đừng tìm !”

 

Một lúc lâu , mới chợt nhớ , Lâm Vi Vi chính là con dâu thứ hai của nhà họ Lộc.

 

“Không , ! Vợ thằng Hai, loại t.h.u.ố.c đó là ông cho đưa, chỉ lời ông thôi mà!” Bà cụ Lộc sợ hãi trốn góc nhà, hai tay ôm đầu: “Cô trả thù thì cứ trả thù ông , liên quan đến !”

 

Đám đông thấy lời đều sững sờ. Không ít vẫn còn nhớ rõ Lâm Vi Vi xinh dịu dàng, với khí chất thanh nhã ngày nào.

 

Khi bà qua đời, nhiều từng bàn tán xôn xao, rằng Lâm Vi Vi yếu đuối đến thế. Dù cũng , sẽ trở nên mạnh mẽ hơn, dù tình cảm với Lộc Mãn Tường lớn đến , nhiều năm gặp mặt, thể quan trọng hơn chính con trai ?

 

hai vợ chồng già nhà họ Lộc những gì?

 

“Vốn dĩ tin chịu kích thích , thằng con chổi cô sinh còn bắt rắn dọa, cô mới sinh bệnh dậy nổi… Không cứu .”

 

Mọi bà cụ Lộc, nhất thời hoài nghi ngớt, tự nhủ lẽ nghĩ sai . Dù hai vợ chồng già thích Lâm Vi Vi thật, cũng đến mức g.i.ế.c như chứ?

 

Lộc Minh Sâm là cháu ruột của bọn họ, giờ cha còn, mất , đáng thương bao…

 

Thế nhưng, khi Lộc Mãn Cát xuất hiện, bà cụ Lộc trở nên bình tĩnh lạ thường, với vẻ uy nghiêm giả tạo mà : “Vòng ngọc và đồng bạc Lộc Minh Sâm để , đứa nào trong chúng mày hiếu thuận với tao, tao sẽ để cho đứa . Nếu , tao sẽ trả hết cho Lộc Minh Sâm, đừng đứa nào mong lấy !”

 

Sắc mặt Lộc Mãn Cát biến đổi kịch liệt: “Mẹ, hươu vượn gì ?”

 

kẻ nhanh miệng hơn, lập tức mở lời hỏi: “Ngoài vòng ngọc và đồng bạc, Lộc Minh Sâm còn để thứ gì khác ?”

 

Dường như nhớ điều gì đó, bà cụ Lộc ầm ĩ mắng mỏ: “Suốt ngày kêu ca chữa bệnh tiền, mà giấu hết tiền trợ cấp của Mãn Tường , kết quả hơn hai trăm đồng tiền mặt, còn cả nhẫn vàng lẫn vòng tay bạc! Cũng chẳng đường mà hiếu thuận, đúng là đồ vô ơn…”

 

Hai trăm đồng cách đây hai mươi năm tiền nhỏ.

 

Lời dứt, chuyện còn gì là rõ ràng nữa? Hai ông bà già độc ác vì tiền mà cố ý hại c.h.ế.t Lâm Vi Vi.

 

Những vốn đang đồng tình, thương xót cho cặp vợ chồng già bỗng chốc cảm thấy đây quả là quả báo nhãn tiền.

 

 

Mùng ba tháng giêng, cháu gái xuất giá trở về nhà đẻ.

 

Hoắc Hướng Dương đang cẩn thận đỡ Tô Thanh Thanh xuống trạm xe buýt rẽ Tô Gia Câu. Từ đằng xa, thấy nhiều đang cổng làng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/em-ho-xuyen-sach-thich-ganh-dua-voi-toi/chuong-4081.html.]

Anh ngẩng đầu ưỡn n.g.ự.c theo bản năng, khẽ vuốt mái tóc xoăn nhẹ của .

 

Tô Thanh Thanh ngẩng đầu , tủm tỉm. Mái tóc là do cô nhân lúc Hoắc Hướng Dương gội đầu xong, cố ý dùng dây chun và kẹp tóc uốn giúp.

 

Giờ đây, kiểu tóc đó kết hợp với chiếc áo len cao cổ màu vàng nhạt và áo khoác nhung màu nâu, khiến trông vô cùng giống các idol Hàn Quốc đời , chắc chắn là đầu tiên diện đồ kiểu trong vùng.

 

Tô Thanh Thanh khoác tay Hoắc Hướng Dương, khen ngợi: “Chồng em trai thật đấy.”

 

Hoắc Hướng Dương rộ lên, cúi đầu cô: “Vợ cũng xinh .”

 

Mèo con Kute

Tô Thanh Thanh chu môi, xoa bụng nhỏ nhô lên, hờn dỗi: “Chỉ giỏi lừa .”

 

Hoắc Hướng Dương cũng duỗi tay sờ, dịu dàng : “Nói dối là cún con, dù đang mang thai, vợ vẫn là xinh nhất.”

 

Tô Thanh Thanh mặt mày hớn hở, tay đan tay đối phương, đám đằng xa, dặn dò: “Tám chín phần là chúng kiếm tiền nên mới tới nịnh bợ.”

 

chú ý chút, cho dù bà nội em, bác trai em mở miệng vay tiền gì đó, cũng đồng ý đấy. Cho bọn họ vay chẳng khác nào bánh bao thịt đ.á.n.h chó, về.”

 

Hoắc Hướng Dương bật : “Yên tâm .”

 

Anh lắc lư bàn tay đang nắm c.h.ặ.t t.a.y Tô Thanh Thanh, ngắm cô một lượt từ xuống : “Vợ tiêu còn hết .”

 

Hôm nay quần áo Tô Thanh Thanh mặc giống kiểu của Hoắc Hướng Dương, chỉ là bụng cô lớn, đóng cúc. Trên cổ cô đeo một vòng vàng, cổ tay cũng đeo lắc vàng, tất cả đều lấp lánh chói mắt ánh mặt trời.

 

Cô ngọt ngào dựa vai Hoắc Hướng Dương, nũng: “Anh Hướng Dương nhất.”

 

Có ông chú ngang qua, thấy hai bọn họ ha ha chào hỏi: “A, Thanh Thanh về đấy ? Năm nay vẻ phát tài lớn nhỉ?”

 

Tô Thanh Thanh tươi rói đáp: “Cách phát tài còn xa lắm chú ơi, bọn cháu mới mở một cửa hàng nhỏ ở thành phố Yến mà thôi.”

 

Ông chú kinh ngạc cảm thán: “Vậy mà còn đủ lợi hại ? Chúng mở cửa hàng ở huyện thành còn đây.”

 

Bà thím bên cạnh ông chú : “Hai đứa cháu gái nhà họ Tô đều tiền đồ. Một đứa mở cửa hàng phát tài, một đứa thì đỗ đại học sinh viên, còn gả cho đoàn trưởng lắm tiền.”

 

Nói xong thúc giục ông chú : “Mau lên, Lộc Minh Sâm với Tô Nhuyễn sắp về , đừng bỏ lỡ chuyện .”

 

Nhìn theo bóng dáng vội vàng rời của hai , Hoắc Hướng Dương nhịn nhíu mày, trong lòng khó chịu: “Lộc Minh Sâm với Tô Nhuyễn sắp về ?”

 

 

Loading...