Em Họ Xuyên Sách Thích Ganh Đua Với Tôi" - Chương 416

Cập nhật lúc: 2025-10-10 00:31:39
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“… Ha ha, đợi khi nào thật sự kiếm một trăm vạn, chúng nhất định sẽ bỏ tiền xây cầu sửa đường cho thôn chúng .”

 

Hai chuyện xong mới phát hiện Hoắc Hướng Dương và Tô Thanh Thanh càng buôn chuyện càng lúc càng sôi nổi. Thi thoảng, Hoắc Hướng Dương còn lén lút liếc Tô Nhuyễn.

 

Anh cứ lén mãi, Tô Nhuyễn phát hiện , nhưng Lộc Minh Sâm khẽ nheo mắt, ánh sắc lạnh...

 

Hoắc Hướng Dương tự nhiên cảm thấy bất an. Khi định lén Tô Nhuyễn nữa, đối mặt với ánh mắt lạnh như băng của Lộc Minh Sâm, lập tức cụp mắt xuống, theo bản năng mà tránh né.

 

Nhận thấy Lộc Minh Sâm vẻ vui, Tô Nhuyễn hỏi: “Anh ?”

 

Lộc Minh Sâm khẽ mân mê những ngón tay thon dài của cô, đáp: “Không .”

Mèo con Kute

 

Khi đang chuyện, chú Hồ dẫn theo hai cán bộ xã và hai vị trưởng bối trong dòng họ Lộc đến. Hiển nhiên, hai vị trưởng bối nhà họ Lộc cũng cảm thấy hổ vô cùng. Một trong đó Lộc Minh Sâm, thở dài: “ là gieo gió gặt bão.”

 

Chú Hồ : “Hai đứa nhỏ còn trẻ non , chắc là sẽ gặp nhiều khó khăn trong chuyện . Ông Ba Lộc xem cách nào giải quyết ?”

 

Chú Ba Lộc thở dài thườn thượt, nét mặt đượm vẻ ưu tư: “Ba em nhà họ Lộc là hạng gì, cũng thấy đấy. Đến cha ruột mà chúng còn ngược đãi đến c.h.ế.t.” Dù Lộc Trường Hà ác độc, chẳng ba đứa con của ông đều hưởng lợi lộc ? Thật ngờ chính con cái ruột thịt của ngược đãi đến c.h.ế.t.

 

“Thế nên mới , tất cả đều là quả báo.”

 

Một khác là Ông Bảy Lộc Lộc Minh Sâm và Tô Nhuyễn : “Hiện giờ thấy chúng nó giờ chẳng còn gì để mất, sợ là dễ lấy những món đồ đó .”

 

Tô Nhuyễn khẽ nheo mắt, nhận ẩn ý sâu xa trong lời ông . Cô hiểu ý ông gì, chẳng qua là ' quả' mà thôi. Quả nhiên là nhà họ Lộc, đúng là một giuộc từ xuống , mục nát cả .

 

Tô Nhuyễn bình thản lên tiếng: “Vừa cháu thương lượng với Minh Sâm. Sang năm cháu về học , còn Minh Sâm thường xuyên ngoài thực hiện nhiệm vụ, chắc chắn thể ở nơi lâu dài.”

 

“Cho nên, nếu di vật mà bà cụ đang giữ là ảnh kỷ niệm của chồng cháu, những món đồ nhỏ nhặt giá trị tinh thần như khăn tay chẳng hạn, thì mong trả cho chúng cháu. Còn những món đồ giá trị vật chất như vòng vàng, nhẫn bạc, tiền đồng các kiểu…” Tô Nhuyễn tiếp: “Những thứ đó chính là những thứ gián tiếp hại c.h.ế.t chồng cháu, chúng cháu lấy.”

 

“Đến lúc đó, ai lấy thì chia cho , hoặc là quyên góp xây cầu sửa đường cho thôn cũng . Các chú các bác cứ tự xem xét mà xử lý.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/em-ho-xuyen-sach-thich-ganh-dua-voi-toi/chuong-416.html.]

Ai nấy đều ngớ , cất cao giọng hỏi : “Vậy là hai đứa cần tiền đó ?”

 

Bà cụ Tô và Tô Văn Sơn đều Tô Nhuyễn với vẻ mặt sốt ruột. Số tiền lớn như lấy là lấy, chẳng quá ngốc nghếch ?

 

Tô Văn Sơn vẫn luôn im lặng, nhưng cuối cùng nhịn nữa, Lộc Minh Sâm lên tiếng: “Hai đứa suy nghĩ cho kỹ. Tiền bạc vốn dĩ vô tội mà.”

 

Tô Văn Xuyên cũng : “ , Minh Sâm, chuyện lớn thế cháu đừng để Tô Nhuyễn tự ý quyết định.”

 

Lộc Minh Sâm chỉ hờ hững liếc đàn ông đối diện, giọng rõ ràng nhưng dứt khoát: “Cháu lời cô .”

 

Cả nhà họ Tô cứng họng, thốt nên lời. Ngược , những còn , trừ hai vị trưởng bối nhà họ Lộc, ai nấy đều hân hoan mặt.

 

Chuyện riêng của gia đình , nay đường hoàng trở thành lợi ích thực tế của , hỏi ai mà chẳng ham?

 

À , sắc mặt hai vị trưởng bối nhà họ Lộc cũng chẳng khá khẩm hơn là bao. Rõ ràng là tài sản của Lộc gia, giờ san sẻ cho trong thôn…

 

Thế nhưng, Lộc Minh Sâm và Tô Nhuyễn dứt khoát hạ quyết tâm. Hai giao phó bộ công việc cho dân làng lo liệu, còn bản thì chuẩn nhanh chóng trở về tỉnh Đông Lâm.

 

Trước lúc khởi hành, giữa lúc bà con thôn làng đang nhiệt tình hàn huyên, Tô Nhuyễn và Lộc Minh Sâm bỗng tách . Không từ lúc nào, Hoắc Hướng Dương xuất hiện bên cạnh cô, giọng điệu đầy vẻ tình: “Nhuyễn Nhuyễn, chuyện tiền nong em đừng hành động theo cảm tính. Cho bọn họ một chút lợi lộc cũng dễ giải quyết thôi mà.”

 

Giọng điệu thật thiết đến gai , như thể tiền là của chứ chẳng ai khác.

 

Đời , bất cứ khi nào Hoắc Hướng Dương tiếp cận quyến rũ một cô gái, đều dùng cái vẻ mặt , cứ như thể bản ruột thịt của đối phương .

 

Tô Nhuyễn hiểu bỗng dưng tìm đến , chỉ thấy trong lòng dâng lên cảm giác ghê tởm đến tột độ. Cô chẳng chút khách sáo, buông lời lạnh tanh: “Liên quan quái gì đến ?”

 

Nói , cô ngẩng đầu, lớn tiếng gọi về phía Tô Thanh Thanh đang khoác lác chuyện gì với ai đó: “Tô Thanh Thanh, mau quản chặt Hoắc Hướng Dương nhà cô ! Đang yên đang lành tự nhiên chạy tới gọi tên mật của , phiền cô bảo đừng khiến phát tởm ? buồn nôn đến c.h.ế.t mất!”

 

Sắc mặt Tô Thanh Thanh lập tức tái mét, cô thể tin nổi Hoắc Hướng Dương. kịp phản ứng hành động, Lộc Minh Sâm, vẫn đang cùng các trưởng bối bên phía nhà , lập tức sải bước tới, một tay túm chặt cổ áo Hoắc Hướng Dương, giáng thẳng một cú đ.ấ.m đầy uy lực mặt đối phương…

 

 

Loading...