Em Họ Xuyên Sách Thích Ganh Đua Với Tôi" - Chương 418

Cập nhật lúc: 2025-10-10 00:31:41
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chiếc xe jeep khởi động, bon bánh rời , bỏ phía đám Tô Gia Câu đang vây một chỗ, xúm xít tám chuyện. Ai nấy đều cảm thấy hôm nay 'ăn dưa' đến 'bội thực' , quá nhiều chuyện để bàn tán xôn xao.

 

Chị dâu Quế Hoa nhịn lên tiếng: “Trước đây sống c.h.ế.t đòi giật hôn phu của , bây giờ kết hôn còn công khai lén lút như , chẳng hiểu nhà họ Tô dạy dỗ con gái kiểu gì? Chắc chiếm hết lợi lộc thiên hạ mới lòng cô .”

 

“Chuyện thể trách nhà họ Tô , chẳng Tô Nhuyễn nuôi dạy ?”

 

“Mà cho cùng thì, cái tên Hoắc Hướng Dương cũng chẳng loại tử tế gì. Ai đàng hoàng mà khi xem mắt phớt lờ đối tượng để tòm tem với em gái nhà , ngủ với xong bảo là 'ngoài ý ', ma mới tin!”

 

“Thử xem, nếu là Lộc Minh Sâm, bao giờ chuyện như ?”

 

“Tính thì, hai bọn họ đúng là cặp trời sinh, chẳng trách khi Tô Nhuyễn ngứa mắt cái tên Hoắc Hướng Dương .”

 

“Hôm nay chắc Tô Nhuyễn tiền, mới giăng bẫy câu kéo, cũng chẳng thèm cái nết của xem, ai mà bỏ Lộc Minh Sâm để theo loại như chứ?”

 

“Lộc Minh Sâm đ.á.n.h ghê, thế mới là đàn ông đích thực!”

 

“Trước còn cảm thấy Hoắc Hướng Dương tệ… Tặc lưỡi, thấy , Lộc Minh Sâm một tay thôi mà còn xử …”

 

Tiếng nghị luận bên cạnh gần như công khai, chẳng thèm che giấu, nhà họ Tô đều cảm thấy mặt nóng bừng, Tô Văn Sơn lạnh lùng chằm chằm Tô Thanh Thanh: “Trước đây chính cô gả cho Lộc Minh Sâm, tự nguyện cái trò mất mặt, nhất quyết theo đuổi Hoắc Hướng Dương, bây giờ cô còn giở trò gì nữa hả?”

 

Liêu Hồng Mai bực bội : “Anh chồng, cũng hùa theo bọn họ càn thế? Thanh Thanh bụng to thế , mà còn quyến rũ ai nữa?”

 

Hoắc Hướng Dương: “Hướng Dương con, hỏi thật nhé, đây ai ép con cưới Thanh Thanh nhỉ? Một năm nay Thanh Thanh nhà giúp nhà họ Hoắc con những gì? Nếu con bé, nhà họ Hoắc con thể kiếm nhiều tiền như ? Huống hồ con bé còn đang mang cốt nhục của con trong bụng, con chút lương tâm chứ!”

 

Sau đó bà châm biếm: “Cậu nghĩ Tô Nhuyễn cũng hám con như Tiểu Liên ? Cũng thèm con ? cho , nếu thật sự dám chuyện với Thanh Thanh nhà chúng , dù c.h.ế.t cũng tha cho con .”

 

Mặt Hoắc Hướng Dương tái mét, một cơn giận trào lên kiềm chế : “ , thế!”

 

tiếc tiền đó chẳng đều vì nhà họ Tô ? Các thấy tiếc gì ?”

 

Anh ôm mặt, mếu máo như oan ức: “ gọi Tô Nhuyễn mật là vì cô Hồ bên cạnh vẫn gọi thế, nên mới theo quán tính mà gọi, ai ngờ vợ chồng nhà đó phản ứng gay gắt .”

 

“Bọn họ tật giật , cũng đổ cho ?”

 

Nói đoạn , đầu Tô Thanh Thanh: “Thanh Thanh, em cũng nghi ngờ ?”

 

Nói xong hỏi: “Lộc Minh Sâm em tới lả lơi mặt , em cũng câu dẫn ?”

 

Tô Thanh Thanh lập tức phản bác: “Làm gì !”

 

Hoắc Hướng Dương : “ , từ tới giờ từng nghĩ em sẽ quyến rũ Lộc Minh Sâm, luôn cảm nhận tình cảm của em dành cho , lẽ nào em cảm nhận tình yêu dành cho em ư?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/em-ho-xuyen-sach-thich-ganh-dua-voi-toi/chuong-418.html.]

Tô Thanh Thanh khẽ chùn , đời Hoắc Hướng Dương một lòng một như , bản còn thể tiết lộ vận mệnh giúp , chẳng lẽ yêu ?

 

đau xót vuốt ve má : “Sao em thể tin , nếu tin , em chẳng đây che chắn cho thế .”

 

“Thanh Thanh.” Hoắc Hướng Dương tủi vội vàng ôm chặt cô, cứ như thể hiểu lầm hóa giải, rằng đang cố tình vu oan cho hai họ.

 

Mèo con Kute

sự thật là, chẳng ai quan tâm liệu họ thực sự oan . Điều chú ý hơn lúc là mấy món đồ mà Lộc Minh Sâm để đang trong tay bà cụ Lộc.

 

 

 

Tô Thanh Thanh nghẹn ứ một cục tức, định tiếp tục tranh cãi với , nhưng bà nội Tô quát: “Được ! Con còn sợ đủ mất mặt đấy ?”

 

Cả một năm qua, Tô Thanh Thanh ngày nào cũng gây chuyện, khiến cả nhà họ Tô muối mặt.

 

“Thôi , cũng muộn , hai đứa về sớm chút .”

 

Mùng ba Tết về nhà ngoại, mà Tô Thanh Thanh và Hoắc Hướng Dương đuổi về.

 

Tô Thanh Thanh và Hoắc Hướng Dương lảo đảo dìu đường, cô tức tối nghiến răng ken két: “Nói trắng , chẳng vì Lộc Minh Sâm cho bọn họ tiền, nên gì cũng răm rắp theo đó ?”

 

“Một lũ hám tiền, thấy sang bắt quàng họ!” Cô nắm c.h.ặ.t t.a.y Hoắc Hướng Dương, giọng đầy kiên quyết: “Anh Hướng Dương, tin em , nhanh thôi làng chúng sẽ giàu hơn cả Lộc Minh Sâm và Tô Nhuyễn!”

 

“Đến lúc đó, để cái lũ khinh hối hận đến c.h.ế.t!”

 

Nghĩ đến lời Tô Thanh Thanh sắp gặp quý nhân, ánh mắt Hoắc Hướng Dương cũng lóe lên tia tàn nhẫn. Nỗi nhục hôm nay, về nhất định sẽ trả gấp trăm gấp ngàn !

 

Tô Thanh Thanh và Hoắc Hướng Dương tức điên , thì bên Tô Nhuyễn và Lộc Minh Sâm cũng cảm thấy ghê tởm kém.

 

Sau khi về đến nhà, quần áo treo lên móc áo, Tô Nhuyễn tự hỏi: “Chắc cái tên Hoắc Hướng Dương ghê tởm lén lời chúng với Tô Thanh Thanh, tưởng em sẽ ôm tiền của bỏ theo ?”

 

Nói đến đây, cô động tác giả nôn: “ là đồ mặt dày!”

 

Lộc Minh Sâm cũng cởi áo khoác treo lên móc áo, đợi Tô Nhuyễn rời , tiến sát, ép cô kẹt giữa và tủ quần áo. Tô Nhuyễn tự động vòng tay ôm lấy eo , : “Hôm nay lắm, lẽ em cũng nên đá vài phát mới đúng.”

 

Nghĩ tới điều gì đó, cô đột nhiên xoa tay đầy hào hứng, hầm hè : “Em đoán mấy ngày nữa chắc là cơ hội , xem em cho một trận nhớ đời !”

 

Lộc Minh Sâm vẫn im lặng, treo áo xong đột nhiên bế thốc Tô Nhuyễn lên, về phía phòng ngủ.

 

Tô Nhuyễn giật , ôm chặt cổ : “Anh gì thế? Lái xe cả ngày mệt ?”

 

Lộc Minh Sâm đẩy cô lên giường, nhanh chóng lao tới: “Anh cũng cảm thấy ghê tởm, chúng cùng xua vận đen .”

 

Loading...