Em Họ Xuyên Sách Thích Ganh Đua Với Tôi" - Chương 428

Cập nhật lúc: 2025-10-10 00:31:51
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Quả thật, Tô Nhuyễn còn cơ hội để suy nghĩ miên man, chuyện về nhà họ Lộc cô vứt đầu.

 

Hôm nay, căn nhà trệt rốt cuộc cũng phát huy tác dụng. Cô khẽ rùng vì lạnh, Lộc Minh Sâm chỉ thể kéo chăn bọc kín mít cả hai, nhịp điệu và lực độ đều vô cùng thoải mái.

Mèo con Kute

 

Hình như Lộc Minh Sâm nhận , chiều theo ý cô. vẫn khó tránh khỏi những đợt gió lạnh lùa . Anh mơn trớn làn da se lạnh của cô, thì thầm: “Thế nên mới bảo em, mau chóng mua nhà lầu .”

 

Tô Nhuyễn khẽ lẩm bẩm: “Mua gì chứ, tiền.”

 

Lộc Minh Sâm khẽ c.ắ.n nhẹ vành tai cô: “Mấy chục vạn lấy về đều là tiền giấy ?”

 

Tô Nhuyễn hừ một tiếng: “Khoản tiền đó còn tác dụng quan trọng hơn nhiều.”

 

Lộc Minh Sâm nghiêm túc cô: “Chuyện gì còn quan trọng hơn việc giúp em chống cái lạnh cơ chứ?”

 

Tô Nhuyễn bật , nghiêng đầu hôn nhẹ lên môi : “Ngoan nào, đợi mấy năm nữa mua .”

 

“Em thích nơi . Nếu tạm thời dọn , đợi thời tiết ấm lên chúng sửa sang một chút, lắp đặt hệ thống sưởi riêng cũng mà.”

 

Lộc Minh Sâm nghi hoặc hỏi : “Em thích nơi ?”

 

Anh cứ nghĩ cô sẽ thích một nơi tính riêng tư hơn, vả , ở đây cũng thoải mái bằng Tứ Hợp Viện của .

 

Dường như đoán suy nghĩ của , Tô Nhuyễn vươn tay ôm lấy cổ , : “Thích chứ. Khi nhiệm vụ, khi trở về, em đều thể là đầu tiên tin.”

 

“Ở nơi , em cảm thấy thể chờ đợi về.”

 

Lộc Minh Sâm sững , nhanh đó tóm lấy cằm cô, hôn ngấu nghiến. Song, những động tác khác của vẫn dịu dàng, triền miên đến lạ, khác hẳn ngày thường.

 

Vậy mà Tô Nhuyễn vẫn kịp thích ứng. Cô khẽ đẩy , : “Mau lên .”

 

Lộc Minh Sâm khẽ dừng , thở chậm rãi: “Hôm nay chậm chút thôi, chỉ một nhé.”

 

Anh "khai trai" đầy một tháng, đúng là thời điểm đang nếm trải hương vị ngọt ngào. Vì cách âm của các phòng trong nhà khách ở thành phố Thân , đành ngoan ngoãn giữ chừng mực. Tính , "nhịn" bốn năm ngày , Tô Nhuyễn cũng chuẩn tinh thần đêm nay sẽ khó mà ngủ ngon giấc…

 

Anh đang lo cô đường mệt nhọc ? Tô Nhuyễn còn đang cảm động, thì bỗng thấy : “Hết 'cái đó' , ngày mai tới phòng y tế lấy thêm chút.”

 

Tô Nhuyễn: “…”

 

Bởi vì hiện tại nhà nước đang thực hiện chính sách kế hoạch hóa gia đình, phòng y tế của mỗi đơn vị đều cấp phát b.a.o c.a.o s.u miễn phí. Tháng Chạp năm , trong thời gian chờ đợi Lộc Minh Sâm trở về, cô từng lấy một hộp. Tạm thời cô vẫn thể vượt qua nỗi sợ hãi khi nghĩ đến chuyện mang thai.

 

Sau đó, hộp b.a.o c.a.o s.u vẫn do Lộc Minh Sâm tự cất giữ. Không ngờ, giờ dùng hết cả .

 

Phải rằng cô lấy lượng đủ dùng cho tận hai tháng cơ mà! Ai lấy thứ đó mà ngại ngùng cho chứ.

 

Lộc Minh Sâm vẫn đang chậm rãi hưởng thụ. Tô Nhuyễn nheo mắt , khẽ xoa eo … Hình như đó chính là điểm yếu của .

 

Còn b.a.o c.a.o s.u ư, còn lâu cô mới lấy tiếp! Đã hơn nửa tháng , cũng nên học cách tiết chế một chút chứ.

 

Sáng hôm khi tỉnh , Lộc Minh Sâm còn bên cạnh. Tô Nhuyễn mơ hồ nhớ khi chuông báo thức vang lên, thì thầm tai cô rằng tập luyện.

 

Trong phòng ấm áp, hiển nhiên khi , Lộc Minh Sâm thêm củi lò sưởi. Quần áo cũng đặt gọn gàng trong tầm với của cô.

 

Tô Nhuyễn rời giường rửa mặt, chuẩn hai cái bánh rán nóng hổi, xào một chút khoai tây bào sợi và nấu nồi canh trứng gà. Chỉ một lát , cô trông thấy Lộc Minh Sâm và Lục Thần Minh chạy bộ về, trông như thể đang so tài cao thấp.

 

Tô Nhuyễn khẽ bật . Có lẽ Lộc Minh Sâm hề nhận , nhưng ở nơi , thả lỏng hơn nhiều.

 

Anh hồn nhiên nhún nhảy như một đứa trẻ, nhảy hai ba bước lên bậc thang, nhà thấy Tô Nhuyễn lập tức nở nụ tươi. Anh tiến đến ôm cô một cái thật chặt mới rửa mặt.

 

Khi cả hai đang ăn cơm, thi thoảng vài tiếng reo hò phấn khích từ bên ngoài vọng . Tô Nhuyễn ngó nghiêng xung quanh một vòng, thắc mắc: “Có chuyện gì thế?”

 

Lộc Minh Sâm gắp thêm đồ ăn cho Tô Nhuyễn: “Chắc là đang háo hức vì chuyện đoàn văn công sắp đến. Nghe mười lăm tháng Giêng một buổi biểu diễn giao lưu.”

 

Tô Nhuyễn mỉm ẩn ý, hỏi: “Nguyễn Linh ?”

 

Lộc Minh Sâm giả bộ sợ hãi: “Vậy em nhớ bảo vệ đấy nhé.”

 

Tô Nhuyễn lập tức chọc thành tiếng.

 

Ăn cơm xong, Tô Nhuyễn rửa bát. Cô đưa phần lòng trắng trứng tách riêng cho Lộc Minh Sâm: “Anh cái cho đỡ buồn chán .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/em-ho-xuyen-sach-thich-ganh-dua-voi-toi/chuong-428.html.]

 

Lộc Minh Sâm thắc mắc: “Làm gì thế?”

 

“Hôm nay sinh nhật y tá Mễ. Em chuẩn quà tặng gì, nên tạm vài chiếc bánh kem coi như bánh sinh nhật tặng cô .”

 

Không nghĩ tới điều gì, tròng mắt Lộc Minh Sâm khẽ đảo, cầm bát sang nhà đối diện.

 

Tô Nhuyễn còn tưởng rằng khoe mẽ với Lục Thần Minh. Kết quả chỉ một lát , y tá Mễ chạy sang hỏi Tô Nhuyễn: “Đoàn trưởng Lộc nhà cô bày trò quái đản gì ? Chẳng gì mà khiến ông xã nhà cứ thế cầm đũa quấy lia lịa chậu lòng trắng trứng.”

 

“Đoàn trưởng Lộc nhà cô còn canh thời gian giúp nữa chứ.”

 

Tô Nhuyễn buồn bất lực. Lộc Minh Sâm đúng là…

 

Cô giải thích cho y tá Mễ, y tá Mễ tò mò cô đ.á.n.h lòng đỏ trứng, chưng cách thủy cho chocolate tan chảy: “Hóa bánh kem như .”

 

Tô Nhuyễn : “Không lò nướng, nếu thì em thể cho cô một chiếc bánh sinh nhật “chân chính” .”

 

Y tá Mễ : “Vậy là . Nói thật, từ bé đến giờ từng ăn bánh kem bao giờ .”

 

Hai đang chuyện, thì Lục Thần Minh ôm chậu lòng trắng trứng đ.á.n.h bông lên, hưng phấn chạy tới: “Oa oa, y tá Mễ, em xem! Lòng trắng trứng thật sự đông cứng !”

 

Y tá Mễ cũng kinh ngạc: “Đây là chậu lòng trắng trứng ban nãy ?”

 

Lục Thần Minh : “Đương nhiên , thật kỳ diệu nhỉ.”

 

Lộc Minh Sâm lấy chậu từ tay Lục Thần Minh, giao cho Tô Nhuyễn: “Làm .”

 

Thấy họ tò mò, Tô Nhuyễn quyết định thử hai cái cho họ xem. Dù , bánh soufflé chỉ phức tạp ở khâu đ.á.n.h lòng trắng trứng, đ.á.n.h xong thì những khâu khác nhanh thôi.

 

Mùi thơm ngọt đậm đà và những chiếc bánh mềm mịn, tan chảy khiến y tá Mễ vô cùng kinh ngạc: “Ngon quá, cảm ơn nhé!”

 

Lục Thần Minh chen : “Đương nhiên , chứa đựng cả tấm lòng đấy nhé!”

 

Lộc Minh Sâm liếc xéo, buông lời châm chọc: “Mặt dày thật đấy! Rõ ràng là Tô Nhuyễn .”

 

Lục Thần Minh trợn mắt lên: “ đ.á.n.h trứng tê cả tay mà…”

 

Lộc Minh Sâm lập tức đáp: “Mới bao lâu mà ? Cậu việc thế?”

 

Sau đó, hai bắt đầu màn cà khịa quen thuộc.

 

Một vẻ mặt đắc thắng : “Muốn ăn ngon như , vẫn dựa vợ , Tô Nhuyễn thôi.”

 

Một khác phục: “Chưa chắc , bà xã nhà , y tá Mễ, nấu ăn mới là đỉnh của chóp.”

 

Sau đó , chủ đề chuyển sang chuyện ai cưng vợ hơn ai.

 

Lục Thần Minh khoe khoang quà sinh nhật tặng cho y tá Mễ: “Hoa tươi và khăn quàng cổ đó. Đồ gỗ cục súc như thì mua quà cho con gái ?”

 

Lục Thần Minh đầu, trực tiếp hỏi Tô Nhuyễn: “Tô Nhuyễn, Lộc điên từng mua tặng cô thứ gì ?”

 

Tô Nhuyễn vô thức suy nghĩ, cô nhận Lộc Minh Sâm hình như từng mua quà gì cho . Quà tặng ư? Chiếc lá phong kẹp trong lá thư đây tính nhỉ?

 

Lục Thần Minh thấy thế thì phá lên, vẻ mặt đắc ý mặt, cuối cùng cũng "chiến thắng" Lộc Minh Sâm một phen.

 

Nhìn cái vẻ hả hê quá đáng của , Lộc Minh Sâm khẽ nheo mắt , bất ngờ hỏi: “Cậu lấy tiền?”

 

Giọng lười biếng nhưng đầy kiêu ngạo: “Tiền của đều nộp hết, giữ dù chỉ một xu.”

 

Sau đó, liếc Lục Thần Minh với vẻ khinh thường: “Cậu thể tùy tiện mua quà như , chứng tỏ giấu ít quỹ đen đúng ?”

 

Lục Thần Minh: “...”

 

Y tá Mễ cũng về phía Lục Thần Minh, hai ánh mắt chạm chừng mười giây, đó y tá Mễ chút khách khí véo tai Lục Thần Minh, lôi xềnh xệch về nhà.

 

Lộc Minh Sâm sảng khoái, thỏa mãn cảnh khác gặp họa.

 

Tô Nhuyễn cũng nhịn bật : “Còn ấu trĩ.”

 

Lộc Minh Sâm cúi đầu hôn nhẹ lên trán cô một cái: “Tên ngốc đó mà dám so đo chuyện chiều vợ với , đúng là tự lượng sức !”

Loading...