"Đến , đến !" Y tá Mễ hưng phấn bước đến, Đoàn trưởng Dư đang định gọi Cô giáo Hàn, thì giành một bước.
"Chậm !" Giọng mạnh mẽ, chỉ là mang chút thở gấp.
Mọi đầu , lập tức trông thấy một đàn ông mặc quân phục đang phóng xe máy về phía bên , cũng chẳng là đạp, bởi hiểu chiếc xe máy hỏng hóc , đặt chân lên bàn đạp, mà dùng đôi chân dài của chống đất để đẩy xe .
Người tới chính là Lục Thần Minh.
Nhìn cảnh tượng , Y tá Mễ hổ che mặt: "Cái gã ngốc ."
Mèo con Kute
Hiển nhiên Lục Thần Minh dường như vẫn nhận dáng vẻ lúc của phần kém phong độ, mãi cho đến khi Lộc Minh Sâm theo bên cạnh đột nhiên bước nhanh hơn vài bước, dáng vẻ lưng thẳng eo thon, chiếc đai lưng thắt chặt càng tôn lên dáng hấp dẫn, khiến tất cả nữ binh đều tròn mắt ngắm …
“Đoàn trưởng Lộc!” Có kinh ngạc kêu lên.
“ là đoàn trưởng Lộc !”
Những lính trong đoàn văn công đều rộn ràng xôn xao, rõ ràng nhân vật chính đổi ngôi.
Đoàn trưởng Lộc Minh Sâm là thần tượng của ít trong quân khu, đều dạn dĩ chào hỏi.
Anh lễ phép gật đầu với họ, nheo mắt Tô Nhuyễn: “Cơm còn ăn, chạy tới đây gì?”
“Hì hì…” Tô Nhuyễn thoáng chột , nhưng vẫn ưỡn ngực, thẳng thắn đáp: “Hiếm khi đoàn văn công tới đây, chúng em đến để chụp ảnh kỷ niệm.”
Cô liếc , quyết định để thể trách móc: “Không cũng từng chụp chung với họ ?”
Lộc Minh Sâm: … Anh chỉ im lặng.
Phía bên , y tá Mễ còn nóng ruột hơn, cô sợ Lục Thần Minh tới phiền, vội vàng với Tô Nhuyễn: “Mau chụp cho , nhanh lên nào!”
chậm, Lục Thần Minh quăng chiếc xe đạp sang một bên, nhanh chân bước tới chỗ họ: “Chụp ảnh chung đúng ? Chụp .”
Sau đó, nhanh chóng chen giữa Lý Nghị và y tá Mễ, một tay khoác vai Lý Nghị, một tay ôm eo y tá Mễ, bảo Tô Nhuyễn: “Nào, chụp !”
Những lính trong đoàn văn công đều lộ vẻ mặt kinh ngạc, thứ nhất là ngỡ ngàng vì hai vị phu nhân kết hôn mà vẫn hâm mộ các nghệ sĩ như , thứ hai là sửng sốt vì họ chính là vợ của hai vị đoàn trưởng tiền đồ sáng lạn nhất trong quân khu.
Lý Nghị càng mừng rỡ hơn, thể chụp ảnh chung với hai vị đoàn trưởng đây quả là một vinh hạnh lớn. Anh lập tức với Tô Nhuyễn: “Phiền cô …”
Nhìn Lộc Minh Sâm đang ung dung bên cạnh Tô Nhuyễn, vội vàng bổ sung thêm: “…Chị dâu.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/em-ho-xuyen-sach-thich-ganh-dua-voi-toi/chuong-435.html.]
Lộc Minh Sâm khẽ gật đầu, coi như thức thời.
Tô Nhuyễn chụp xong cho y tá Mễ, sang với Lộc Minh Sâm: “Em cũng chụp một tấm.”
Lộc Minh Sâm liếc cô, đưa máy ảnh cho Lục Thần Minh.
Tô Nhuyễn định giữa hai đàn ông, như mới phong cách đặc biệt, thế là cô nhanh chân giành một bước, gần Lý Nghị.
mà cô còn kịp tới gần, vai một bàn tay giữ chặt, Tô Nhuyễn phản ứng kịp, xoay một vòng sang bên cạnh Lộc Minh Sâm, còn Lý Nghị ở bên . Lộc Minh Sâm lén lút nhéo bả vai Tô Nhuyễn, ý bảo cô nên yên phận, đó với Lục Thần Minh: “Chụp .”
Tô Nhuyễn mím môi, trộm véo eo nhỏ của , ôi chao, đàn ông quá hiểu cô , vòng eo thon gọn và bờ m.ô.n.g cong vểnh thật sự khiến cô thể cưỡng …
Lộc Minh Sâm cúi đầu Tô Nhuyễn, đáy mắt ánh lên ý . Lý Nghị cũng rạng rỡ.
Sau khi ba họ chụp xong, một nam binh Lộc Minh Sâm đầy phấn khích hỏi: “Đoàn trưởng Lộc, chúng thể chụp ảnh chung với ạ?”
Chụp ảnh chung với Đoàn trưởng Lộc Minh Sâm quả thực chuyện dễ dàng, vì chuyện , Nguyễn Linh còn khoe khoang ầm ĩ trong đoàn lâu.
Lộc Minh Sâm sang Tô Nhuyễn, Tô Nhuyễn tươi rói : “Đương nhiên là .”
Vì thế một đám rộn ràng xôn xao vây đến, Tô Nhuyễn kéo cô giáo Hàn qua, để cô giữa và y tá Mễ. Tất nhiên, Lộc Minh Sâm và Lục Thần Minh chia ở bên cạnh hai , những khác cũng nhanh nhẹn tự tìm vị trí.
Vốn dĩ đều là quân nhân tố chất, nên nhanh thành hàng. Tiểu Vũ đó còn ghé sát đoàn trưởng Dư, chạy tới từ khi nào, chiếm vị trí gần với Đoàn trưởng Lộc Minh Sâm.
, đám nam binh hề nhường nhịn cô , cuối cùng cô chỉ thể chen chúc ở phía rìa.
Đoàn trưởng Dư nén một tiếng bực dọc, trong lòng thầm nghiến răng ken két, bất chợt hồi tưởng, luôn là chụp ảnh cùng các cô gái trong đoàn văn công, còn cô giáo Hàn thì chỉ cạnh đó theo…
Thế mà giờ đây…
Thấy Tô Nhuyễn và y tá Mễ đều đang nép bên cạnh chồng , ánh mắt đầy mong chờ dõi theo cô giáo Hàn.
Hình như cuối cùng cô giáo Hàn cũng nhớ tới , cô đầu gọi: “Lão Dư!”
Đoàn trưởng Dư ho húng hắng một tiếng, hai tay chắp lưng, thong thả tiến . Trong đầu đang toan tính xem nên chen giữa Tô Nhuyễn và cô giáo Hàn, giữa y tá Mễ và cô giáo Hàn… Nào ngờ, cô giáo Hàn đưa chiếc máy ảnh về phía : “Đoàn trưởng Dư, ơn chụp giúp chúng em một kiểu ảnh nhé, xin cảm ơn!”
Đoàn trưởng Dư c.h.ế.t lặng.