Sau khi chụp ảnh, liền tản , chỉ còn ba cô gái hớn hở xúm xít bàn bạc. Lộc Minh Sâm và Lục Thần Minh chẳng rõ họ đang phấn khởi điều gì, còn Đoàn trưởng Dư thì mặt sầm vì lấy một cơ hội chụp ảnh.
“Tú Nhã.” Anh hạ quyết tâm chuyện nghiêm túc về chuyện hôm nay.
Nào ngờ, cô giáo Hàn bình thản đáp: “Đoàn trưởng Dư , rốt cuộc thì em cũng hiểu thấu .”
Mèo con Kute
“Không , cứ tự nhiên với các cô nhé. Em đây cũng sẽ nhiệt tình sánh bước cùng mấy binh sĩ văn nghệ thôi.”
Đoàn trưởng Dư ý tứ trong lời cô, lập tức trợn tròn mắt. "Vẫn còn ?"
Anh ho khan một tiếng: “Thật thì, mấy đó cũng chỉ thôi, lẽ em , cái Lý Nghị chụp ảnh với vô . Em chẳng là gì với .”
Cô giáo Hàn rạng rỡ: “Em chứ, vốn dĩ là như thế mà...” Vẻ mặt cô tràn đầy vẻ ngưỡng mộ: “Đã là minh tinh lừng danh , mà vẫn thiện bao.”
Đoàn trưởng Dư cứng họng.
Cô giáo Hàn tiếp tục tủm tỉm: “Cũng hệt như cô Tiểu Vũ , giờ thì em hiểu rõ, cô Tiểu Vũ chính là kiểu phóng khoáng.”
Đoàn trưởng Dư nhận thấy, khi những lời , cô giáo Hàn thật sự chẳng chút ghen tuông nào, ngược còn khiến cảm thấy hụt hẫng lạ thường.
“Vậy thì…”
“Cô giáo Hàn! Y tá Mễ!” Tô Nhuyễn nhanh nhẹn sải bước lên chiếc xe máy, lớn tiếng gọi hai họ.
Rồi cô sang ba đàn ông : “Chiếc xe thể chở nhiều đến , thôi thì ba tự về nhé, chúng em sẽ chờ ở nhà.”
Nói đoạn, cô khởi động xe máy, thêm một nữa hiên ngang phóng vút .
Lục Thần Minh cúi chiếc xe đạp của đang đứt xích giữa đường, đoạn xoa xoa cái bụng đói meo, căm giận lẩm bẩm: “ là, bọn họ đều chén no nê !”
Lộc Minh Sâm thì hướng ánh mắt về phía Đoàn trưởng Dư. là, mới đích thị là kẻ đầu têu hôm nay .
Hiển nhiên Lục Thần Minh cũng nhận điểm , nheo mắt Đoàn trưởng Dư, châm chọc: “Đoàn trưởng Dư, ăn uống no đủ chứ? Thật là bên trái ôm, bên ấp, cuộc sống sung sướng đến mức nào!”
Đoàn trưởng Dư ho húng hắng, vẻ mặt ngượng nghịu đáp: “Chưa no, no , lát nữa về mới dùng bữa. Đợi một chút, lấy xe đây.”
Lộc Minh Sâm và Lục Thần Minh đợi bên lề đường. Lục Thần Minh nghiến răng ken két, lẩm bẩm: “Hai con mắt cứ dán chặt rời nửa bước. Để xem khi về sẽ chỉnh đốn cô !”
Lộc Minh Sâm tò mò hỏi : “Vậy định chỉnh đốn ?”
Lục Thần Minh thoáng sững , Lộc Minh Sâm với vẻ khinh thường: “ tin là cách gì ho hơn !”
Lộc Minh Sâm khẽ nheo mắt, chợt như sực nhớ điều gì đó. Anh chiếc xe jeep lăn bánh tới, : “Hai cứ về , lát nữa sẽ tự về.”
Dứt lời, , bước thẳng về một phía.
Lục Thần Minh dõi theo bóng dáng Lộc Minh Sâm khuất dần: “Có mưu đồ gì đây, , xem .”
Trong phòng y tế quân khu, Lộc Minh Sâm mặt lạnh tanh : “Cho ba hộp.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/em-ho-xuyen-sach-thich-ganh-dua-voi-toi/chuong-436.html.]
Chị y tá trực ban : “Thứ hết thì cứ đến lấy tiếp, để lâu sẽ giảm chất lượng, dùng cũng chẳng còn như ban đầu nữa.”
Thấy đối phương nghi ngờ năng lực của , Lộc Minh Sâm tỏ vẻ bất mãn: “Ba hộp. Tháng tới ghé.”
Chị gái trực quầy:…
“Nhà chú trẻ con ?” Chị gái bụng khuyên nhủ: “Đáng bao nhiêu , mua cho bọn nhỏ mấy quả bóng bay về chơi .”
Lộc Minh Sâm:……
Anh đen mặt, kiên trì: “Ba hộp.”
“Cho bốn hộp!”
Chị gái trực quầy:…
Lại lạ đời nào nữa đây?
Lộc Minh Sâm nghiêm mặt Lục Thần Minh bước theo , ánh mắt hai chạm tóe lửa.
Lộc Minh Sâm: “ năm hộp.”
Lục Thần Minh: “Cho sáu hộp!”
……
Đoàn trưởng Dư đỗ xe xong, bước đến nơi, liếc chị gái trực quầy, nhớ hàng dự trữ trong nhà cũng cạn , vội vàng : “Cho một hộp.”
Chị gái trực quầy nhẹ nhàng thở phào, cuối cùng cũng một bình thường.
Thấy Lộc Minh Sâm và Lục Thần Minh đồng loạt với ánh mắt ngạc nhiên.
Đoàn trưởng Dư đắc ý: “Làm ? Tháng nào cũng lấy một .”
Lộc Minh Sâm & Lục Thần Minh:…… Chỉ khẽ liếc , ánh mắt đầy khinh thường.
Phía bên , Tô Nhuyễn, Y tá Mễ và Cô giáo Hàn về đến nhà. Sau khi về, ba huyên thuyên hưng phấn một hồi, đó Y tá Mễ mới bếp nấu sủi cảo cho các .
sủi cảo sắp chín mà vẫn chẳng thấy bóng dáng ai về, cô và Tô Nhuyễn liếc , khỏi chột .
Đợi thấy tiếng xe jeep vang lên, hai vội vàng ân cần chạy ngoài đón, vị trí trong xe, tự động chia hai bên.
Xe dừng , cửa mở , thấy tay Lộc Minh Sâm xách theo một cái túi lớn, Tô Nhuyễn nghi hoặc: “Cái gì thế?”
“Cái gì thế?” Cùng lúc Y tá Mễ cũng mở miệng hỏi.
Sau đó hai đàn ông khinh bỉ qua kính xe một phen, cuối cùng ánh mắt dừng Đoàn trưởng Dư, trong tay chỉ cầm theo một cái túi nhỏ.
Đoàn trưởng Dư:……
Mẹ nó, mấy kẻ lập dị dựa mà khinh thường một bình thường như chứ?