Em Họ Xuyên Sách Thích Ganh Đua Với Tôi" - Chương 438

Cập nhật lúc: 2025-10-10 08:29:43
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đoàn trưởng Dư sa sầm mặt, hung hăng trừng mắt với Lục Thần Minh đang theo đuôi Y tá Mễ nhà, dáng vẻ như ăn tươi nuốt sống .

 

Trong tay Y tá Mễ cũng cầm đồ trang điểm và quần áo, hiển nhiên mục đích cũng giống Cô giáo Hàn.

 

thấy, đầu trừng mắt lườm Lục Thần Minh một cái: “Đừng lung tung! Nếu thì đừng hòng để ý tới nữa.”

 

Hiếm khi thấy Lục Thần Minh tỏ vẻ ngượng ngùng đến , Y tá Mễ liền liếc xéo Đoàn trưởng Dư, mím môi cố nén tiếng , vội vã chạy tọt trong phòng.

 

Bên trong, bộ cuộc đối thoại , Tô Nhuyễn và Cô giáo Hàn cũng đang tủm tỉm vui vẻ. Y tá Mễ vẫn còn đỏ mặt, sang xin Cô giáo Hàn: “Thật ngại quá Cô giáo Hàn ơi, cái ông tướng nhà lựa lời gì cả.”

 

Cô giáo Hàn chẳng mảy may để ý, thậm chí còn hớn hở mặt khi thấy Đoàn trưởng Dư chê : “Đáng đời lão !”

 

Hóa ngày đó, khi Tô Nhuyễn buông lời trêu chọc Lộc Minh Sâm rằng lấy nhiều b.a.o c.a.o s.u như là định cứ hai phút dùng một cái , thì ngay ngày hôm , Lộc Minh Sâm chỉ giữ hai hộp, còn đưa hết cho Lục Thần Minh.

 

Lục Thần Minh ngạc nhiên vô cùng, nhưng ngoài miệng vẫn quen thói châm chọc: “Sao đấy? Không dùng ?”

 

Lộc Minh Sâm hào sảng thừa nhận: “Ừ, một tháng dùng hai hộp là đủ . sợ hai phút một cái thì đủ dùng, nên chỗ nhường cho đấy, đề phòng cứ một phút một cái thì hết sớm.”

 

Nói xong, lưng thẳng.

 

Một lúc Lục Thần Minh mới hiểu lời đối phương ý gì, tức giận nghiến răng ken két: “Cậu mới hai phút!” Vừa , nhanh tay cất tất cả b.a.o c.a.o s.u hôm qua lấy túi, lao đuổi theo.

 

Kết quả là đuổi kịp Lộc Minh Sâm, đ.â.m sầm Đoàn trưởng Dư đang ngang qua. Túi đồ trong tay văng , b.a.o c.a.o s.u rơi vương vãi khắp đất.

 

Lúc đúng giữa trưa, qua ít. Mấy cô gái trẻ thì thẹn thùng chạy vội , còn các bà, các chị lớn tuổi thì tò mò họ: “Sao lấy nhiều thế? Đoàn trưởng Tiểu Lục, dùng hết ?”

 

Vốn dĩ chỉ thuận miệng hỏi thôi, chẳng ý gì khác, nhưng lúc trong đầu Lục Thần Minh chỉ vang vọng câu trào phúng “hai phút một cái” của Lộc Minh Sâm. Nghe , lập tức rùng , lắp bắp: “Không ! Là Đoàn trưởng Dư đó, sợ đủ dùng nên mới lấy nhiều thế!”

 

Đoàn trưởng Dư: ???

 

Các bà, các chị: ……

 

Từ đó về , mỗi khi Đoàn trưởng Dư ngoài, lúc nào cũng nhận ánh mắt đồng cảm, ái ngại từ khác.

 

Mấy ngày nay, cứ thấy Lục Thần Minh là hận đến ngứa cả răng.

 

Lục Thần Minh cũng chuyện đạo, liền hắng giọng một tiếng, bước đến gần nhỏ giọng hỏi: “Vậy dùng mấy cái? Để giải thích giúp .”

 

Nhìn vẻ mặt thành khẩn của , Đoàn trưởng Dư theo bản năng ôm ngực, nhất thời nên so sánh việc “một tháng cái nào” với “hai phút dùng một cái” thì vế nào mất mặt hơn.

 

Lời duy nhất với Lục Thần Minh lúc , chính là: “Cút!”

 

Lục Thần Minh quả nhiên “cút” thật, còn lôi kéo Lộc Minh Sâm cùng. Đoàn trưởng Dư nghi hoặc theo hai , cảm thấy bọn họ cứ lén lút, thần thần bí bí.

 

Đoàn trưởng Dư càng nghĩ càng cảm thấy Lộc Minh Sâm và Lục Thần Minh sẽ chịu yên. Lộc Minh Sâm thì lòng sâu xa khó đoán, nhưng Lục Thần Minh là chẳng mấy khi kiên nhẫn… Vì thế khẽ nheo mắt, lặng lẽ lẻn nhà Lục Thần Minh.

 

Sau đó, cửa, hai khuôn mặt xanh lè dọa cho giật la lên thành tiếng, lập tức hai nhanh tay lẹ mắt che kín miệng .

 

 

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/em-ho-xuyen-sach-thich-ganh-dua-voi-toi/chuong-438.html.]

Đoàn trưởng Dư hai khuôn mặt đắp bùn xanh lè: “Hai các đang cái quái gì thế ?”

 

Hai căng thẳng .

 

Lục Thần Minh uy hiếp: “Không với ai!” Bởi vì đang đắp mặt nạ, lời chẳng chút uy lực nào.

 

Lộc Minh Sâm nghiêm mặt, giọng điệu lười nhác thường thấy: “Cho một cái .”

 

Thế là hai khuôn mặt xanh lè biến thành ba.

 

Đợi đến khi ba Tô Nhuyễn ăn diện lộng lẫy bước ngoài, ba đàn ông chờ sẵn ở đối diện.

 

Y tá Mễ nheo mắt, tủm tỉm : “Sao cái ông tướng nhà vẻ tinh thần phơi phới thế nhỉ? Da dẻ sáng lên ít.”

 

Cô giáo Hàn lướt mắt qua Đoàn trưởng Dư, khẩy: “Chắc là cảm thấy nguy cơ, nên chải chuốt một phen.”

 

Tô Nhuyễn cũng cảm thấy hình như Lộc Minh Sâm cũng… tươi tỉnh khác thường thì ?

 

Thế nhưng, qua vẻ vội vã . Bởi lẽ buổi biểu diễn sắp sửa khai màn, Tô Nhuyễn còn thì giờ nghĩ ngợi nhiều, cả đoàn liền hối hả lên đường.

 

Mà cái kết của buổi biểu diễn cũng khác lạ, chỉ vị đoàn trưởng đại diện lên tặng hoa, mà còn những bà vợ lính duyên dáng… À , là các cặp vợ chồng quân nhân cùng lên tặng hoa và chụp ảnh kỷ niệm.

 

Từ đầu tới cuối, Đoàn trưởng Dư chẳng buồn để mắt tới đám Tiểu Vũ, trái cứ lẽo đẽo theo Cô giáo Hàn, cùng vây quanh mấy nam minh tinh. Sau buổi biểu diễn, tâm trạng của hai đổi khác. Cô giáo Hàn vô cùng vui vẻ, cứ tấm tắc khen Lý Nghị và một thanh niên khác nhảy quá , sang hỏi Đoàn trưởng Dư rằng bao giờ đoàn văn công đến diễn nữa?

 

Đoàn trưởng Dư bực dọc, buột miệng : “Phải sang năm !”

 

Ba phụ nữ tủm tỉm.

Mèo con Kute

 

Về đến nhà, Tô Nhuyễn và Lộc Minh Sâm bàn bạc chuyện sáng mai sẽ về tứ hợp viện. Ngày mai xưởng nhỏ bắt đầu việc trở , cô đến đó phát tiền mừng cho em để lấy may đầu năm.

 

Thế nhưng khi đang thu dọn dở dang, Tô Nhuyễn nhận điện thoại từ tứ hợp viện. Là Diệp Minh gọi tới, hôm nay hội chùa phát hiện gian hàng bán đồ trang sức giống hệt của Thế Ngoại Tiên bên họ.

 

Ban đầu Tô Nhuyễn còn để tâm lắm, dù đồ trang sức nhỏ bé thế hàng nhái là chuyện quá đỗi bình thường.

 

Mãi cho đến khi Diệp Minh thêm: “Hôm nay kiểm tra , thấy hàng dự trữ cho Bách hóa Kim Hâm, mỗi loại đều thiếu một ít.”

 

Nhớ hàng dự trữ cho Bách hóa Kim Hâm mà cô thấy mấy ngày , lúc Tô Nhuyễn cảm thấy gì đó . Phải rằng Diệp Minh là cẩn thận, việc thiếu hụt đồ trang sức như thế hiếm khi xảy .

 

Khi đó, cô còn tưởng rằng sản phẩm vấn đề gì, định bụng kiểm tra . giữa chừng Y tá Mễ gọi về ăn sinh nhật nên quên bẵng mất. Ai ngờ vấn đề thật sự ở sản phẩm, mà là ở con .

 

Cô và Lộc Minh Sâm mau chóng thu xếp đồ đạc chuẩn về tứ hợp viện. Khi dọn đồ trang điểm, Tô Nhuyễn phát hiện hình như thiếu mất vài thứ: “Anh Minh Sâm, thấy lọ kem dưỡng da của em ?”

 

Lộc Minh Sâm đang loay hoay dọn tro than trong bếp lò, bỗng sững , vờ như thấy. Ấy là bởi tên Đoàn trưởng Dư với cái mặt đầy nếp nhăn dùng một sạch cả lọ của cô !

 

Từ nhà đối diện cũng vọng sang tiếng của Y tá Mễ: “Anh Lục, thấy lọ dưỡng da của em ? Lạ thật, tìm thấy nhỉ?”

 

Giọng Lục Thần Minh sang sảng đáp: “Mấy hôm nay em cứ vơ đồ chạy lung tung, chẳng lẽ rơi mất ở ?”

 

Tô Nhuyễn câu , cũng cảm thấy lý, với Lộc Minh Sâm: “Cũng , chắc là để quên ở , chứ ai đời dùng mấy thứ của cơ chứ!”

 

Loading...