Em Họ Xuyên Sách Thích Ganh Đua Với Tôi" - Chương 439

Cập nhật lúc: 2025-10-10 08:29:45
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trở về tứ hợp viện, Diệp Minh và Đinh Lâu đều mặt. Hôm nay bọn họ cùng Triệu Lôi bày quán ở hội chùa, và chính tại đó, họ phát hiện bán những món đồ giống hệt của cửa hàng .

 

Triệu Lôi vẫn tin trong bọn họ trộm đồ: “Có khi nào nhớ nhầm ? Hay là bên phía Cung Tiêu Xã?”

 

Họ cung cấp hàng cho hai Cung Tiêu Xã tư nhân và một tiệm tạp hóa lớn, cũng khả năng đối phương mang hàng bán ở hội chùa. Dù hội chùa một năm mới một , lượng qua ít, bán giá cao hơn chút thì vẫn sẵn lòng bỏ tiền mua.

 

Diệp Minh lắc đầu quả quyết: “Không . Tình hình hàng hóa bên họ nắm rõ như lòng bàn tay, hàng nhập về còn đủ để bày bán, gì đến việc mang hội chùa?”

 

“Hơn nữa, hàng đưa Bách hóa Kim Hâm là do tự kiểm tra, chắc chắn thiếu hụt. đoán những thứ khác cũng thiếu ít.”

 

Hiển nhiên, đối phương âm mưu từ .

 

Vì thiếu nhân sự, việc quản lý xuất nhập kho tại tứ hợp viện hiện vẫn nghiêm ngặt.

 

Như Hoàng Tiểu Thảo, Ngưu Xuân Phân và Dư Tiểu Lệ, ba cô công nhân nhận lương theo sản phẩm, theo quy củ là khi kiểm kê dì Phúc sẽ ghi sổ sách. Còn Triệu Lôi cũng , lấy hàng khỏi kho đều do dì Phúc giám sát và ghi .

 

Thế nhưng dì Phúc tuổi cao, sống chung một mái nhà, dần dà quen bén tiếng, cộng thêm hai bên đều là gia đình quân nhân, nên việc kiểm đếm giám sát cũng tương đối lỏng lẻo. Ví dụ như Triệu Lôi, thể tự lấy hàng, tự ghi lượng, dì Phúc chỉ cần liếc mắt qua là , thậm chí khi còn chẳng thèm đoái hoài lấy một .

 

Đặc biệt là khi ký hợp đồng với Bách hóa Kim Hâm, nhà kho lúc nào cũng chất đầy hàng hóa. Nếu kiểm đếm cẩn thận, thật khó mà phát hiện thiếu đồ.

 

Chỉ e là kẻ gian ngờ tới, Diệp Minh tỉ mỉ đến thế, mỗi loại mặt hàng đều ghi nhớ lượng rõ như in.

 

Đây chính là điểm yếu cố hữu khó tránh khỏi của nhà xưởng gia đình, nên Tô Nhuyễn mới nhanh chóng thành lập công ty đàng hoàng, hỏi Chính ủy Vương về việc giới thiệu đến quản lý kho bãi.

 

cung cấp hàng cho Bách hóa Kim Hâm, việc xuất nhập kho buộc nghiêm ngặt hàng đầu, chỉ là ngờ vấn đề phát sinh nhanh đến thế.

 

Triệu Lôi thở dài thườn thượt: “ lấy sổ sách, chúng kiểm kê hàng hóa.”

 

 

 

Tô Nhuyễn : “Thôi.”

 

Giờ kiểm tra đối chiếu, e rằng mất tới bốn năm ngày trời mới thể kiểm kê xuể, vả xác định mất mát, thiếu ít thiếu nhiều thì cũng như thôi.

 

“Tạm thời đừng đ.á.n.h động chuyện ,” Tô Nhuyễn . “Đầu năm Diệp Minh quá nhiều việc, tạm thời để phụ trách việc xuất nhập kho.”

 

“Ngày thường, cánh cửa nhà kho đều khóa chặt. Chỉ khi cần xuất nhập kho mới mở , dì Phúc giám sát ở đó.” Tô Nhuyễn đảo mắt một lượt các đồng nghiệp, tiếp: “Việc công việc công, việc tư việc tư. hy vọng đừng nảy lòng nghi kỵ, những phép tắc để ràng buộc, để bảo vệ , ít , khi chuyện gì bất trắc, cũng thể chứng minh sự trong sạch của .”

 

Chẳng ai lên tiếng, nhưng nghĩ đến khả năng kẻ gian ẩn nấp ngay trong họ, ai nấy đều nặng trĩu lòng.

 

Tô Nhuyễn chẳng mấy bận tâm đến chuyện . Cô nghĩ, phát hiện vấn đề ngay khi xưởng còn ít cũng chẳng điều tồi tệ. Hơn nữa, những Chính ủy Vương giới thiệu tới ắt hẳn đều nhân phẩm , cô rõ ngọn ngành hẵng bàn luận, kẻo lỡ vu oan cho vô tội thì chút nào.

 

Sáng sớm hôm , cô vui vẻ sửa soạn bảy bao lì xì, tính cả dì Phúc, khi đến giờ ca việc, cô phát cho mỗi một chiếc.

 

Tuy rằng tiền bên trong chẳng là bao, nhưng cuối cùng ai nấy cũng rạng rỡ lên đôi phần. Triệu Lôi đưa bao lì xì cho Hoàng Tiểu Thảo, dặn cô để dành cho con, chừng hơn một tháng nữa là con cái họ sẽ chào đời .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/em-ho-xuyen-sach-thich-ganh-dua-voi-toi/chuong-439.html.]

 

Đã hơn chín giờ sáng, Ngưu Xuân Phân và Dư Tiểu Lệ mới tới. Hai họ là kinh thành Yến, chỉ là nhà xa khu , đường mất hơn hai tiếng đồng hồ, cho nên ngày thường đều ở tứ hợp viện cho thuận tiện việc , chỉ dịp lễ tết mới về nhà.

 

Thế mà hôm nay, gương mặt hai chẳng nét hân hoan của ngày đầu năm, ngược , giữa đôi lông mày ai nấy đều giấu một nỗi u sầu.

 

Dư Tiểu Lệ còn trẻ, vẻ sầu muộn dễ thấy rõ hơn một phần, còn Ngưu Xuân Phân thì tương đối trầm ngâm.

 

Dì Phúc tò mò cất lời hỏi: “Hai đứa thế? Có gặp chuyện gì ?”

 

Hai kinh ngạc một thoáng, rõ ràng là mỗi một nỗi niềm riêng, chẳng vì chung một sự tình.

 

Khi nhận bao lì xì, cuối cùng gương mặt hai cô mới thoáng nở một nụ , đó liền hăng hái bắt tay công việc.

 

 

Xong xuôi việc bên tứ hợp viện, Tô Nhuyễn tới chỗ chính ủy Vương thúc giục việc tìm nhân sự, còn Đinh Lâu thì tìm đội xây dựng để sửa sang, tân trang nhà xưởng, đồng thời còn tìm hiểu về máy móc theo yêu cầu của Tô Nhuyễn.

 

Trước đó, Tô Nhuyễn từng với Lộc Minh Sâm rằng, ba mươi mấy vạn đồng tiền cổ phiếu công dụng lớn nhất chính là cho việc . Tuy rằng đời cô quen chú Cố theo một cách khác, và khởi nghiệp cũng khác xưa, nhưng cô tin rằng mối quan hệ giữa bọn họ sẽ đổi.

 

Diệp Minh, vốn là năng nổ, tháo vát, cũng ngoài tìm kiếm thêm mối tiêu thụ khác. Sau khi ký kết hợp đồng với hai Cung Tiêu Xã và bách hóa Kim Hâm, liền mang hợp đồng đó đến những nơi tương tự để tiếp thị. Chỉ trong nửa tháng ăn tết, tìm thêm ba cửa hàng ở khu vực khác.

 

Tuy rằng lượng đơn đặt hàng lớn lắm, nhưng cộng với đơn hàng cũ và cửa hàng nhà , cũng đủ cho tổ của Hoàng Tiểu Thảo bận rộn xoay sở .

 

Có điều, tháng Hoàng Tiểu Thảo sẽ sinh em bé. Tuy rằng bây giờ cô việc vẫn nhanh nhẹn, nhưng dù vẫn tiện cử động, cũng khó lâu, hơn nữa khi sinh xong cũng cần thế.

 

Tô Nhuyễn từng cân nhắc, nếu chính ủy Vương tạm thời tìm , cô sẽ thuê tạm hai bên ngoài về việc. Thế nhưng, ngờ Ngưu Xuân Phân và Dư Tiểu Lệ như lên dây cót, việc vô cùng chăm chỉ.

Mèo con Kute

 

Hai cô gần như quần quật cả ngày lẫn đêm, do Tô Nhuyễn yêu cầu, mà là bọn họ tự giác.

 

Thật , với lượng hàng hóa đang lúc , hai cần nỗ lực đến , nhưng bọn họ như thể đang thi đua hăng hái. Trong thời gian việc, ngừng tay thì cũng chẳng dám ngơi nghỉ. Từ sáu giờ sáng bắt đầu bám riết lấy bàn việc, thậm chí thời gian ăn cơm cũng ngoài. Vì ăn cơm ở nhà ăn, Ngưu Xuân Phân tự mang lương khô đến.

 

Hình như năm nay cô vô cùng thiếu tiền, xin với Tô Nhuyễn ăn cùng nữa. Như sẽ tiết kiệm mười đồng tiền cơm, mỗi ngày chỉ ăn lương khô tự chuẩn .

 

Mà Dư Tiểu Lệ như thể đang để mắt đến Ngưu Xuân Phân. Ngưu Xuân Phân ì việc, cô cũng chẳng chịu dậy, cứ thế vùi đầu công việc.

 

Ngưu Xuân Phân tài lì cũng giỏi, từ sáng sớm đến tối mịt, trừ thời gian ăn lương khô, vệ sinh , vẫn luôn tay luôn chân thoăn thoắt ngừng nghỉ.

 

Dư Tiểu Lệ c.ắ.n răng theo kịp nhịp độ của , dần dần nảy sinh cảm xúc bực bội, đó mỗi ngày đều bóng gió, cạnh khóe mấy lời. Ngưu Xuân Phân đều coi như thấy, cô gì thì , phần cứ chuyên tâm việc, chẳng buồn để ý.

 

Đối với những việc , chỉ cần cãi , ảnh hưởng công việc, Tô Nhuyễn đều cứ để mặc. Dù bọn họ đều là trưởng thành , cô tin bọn họ thể tự giải quyết mâu thuẫn riêng.

 

Huống chi cô cũng nhiều thời gian và sức lực để ôm đồm quá nhiều việc. Sau khi khai giảng năm hai, tiết học chuyên ngành nhiều hơn hẳn, phần lớn công việc đều do Đinh Lâu và Diệp Minh phụ trách.

 

Có điều, một việc vẫn do cô tự .

 

Loading...