Diệp Minh nén giận bắt đầu tìm con đường tiêu thụ mới, điều đợi tìm thấy, Tô Nhuyễn kiếm một đơn hàng siêu lớn.
Đó là công ty con của nhà họ Cố tên “Thịnh Triều”, chuyên gia công đồ trang sức.
, Cố Vĩ Lương tìm tới.
Ông tới trường học, mà dựa theo địa chỉ báo chí, tìm tới cửa hàng.
Khi Tô Nhuyễn nhận điện thoại của Triệu Lôi, gấp gáp chạy tới, phát hiện ông mời sang cửa hàng thời trang Thanh Dương .
Triệu Lôi : “Nhìn thấy vị khách , bà chủ thời trang Thanh Dương ôm bụng bầu kích động , lẽ ngài đành lòng, nên theo đối phương sang đó.”
Nói tới đây, ngày thường thích chuyện lê đôi mách như cũng nhịn mà lắm miệng một câu: “Cuối cùng bà chủ thể vênh mặt chồng và em cô đấy.”
Mèo con Kute
Tô Nhuyễn bật .
Nói thì, Tô Thanh Thanh và nhà họ Hoắc đúng là tuyệt phối, đều là sĩ diện, thích khoe khoang, thứ gì đều hận thể tuyên dương cho cả thế giới .
Bởi hàng xóm con phố đều ít chuyện nhà bọn họ.
Vì nhà bọn họ địch ý rõ ràng với Thế Ngoại Tiên, tất nhiên Triệu Lôi để ý , Tô Nhuyễn cũng ít nhiều chuyện.
Ví dụ như năm nay, cổ phiếu của Tô Thanh Thanh và Hoắc Hướng Dương cuối cùng chỉ bán hơn bốn vạn tệ. Sau khi trả tiền vay, tiền còn chỉ miễn cưỡng đủ vốn lưu động để duy trì cửa hàng.
Thật theo lý thuyết, chi phí ban đầu của bọn họ chỉ ba ngàn tệ do Tô Thanh Thanh bỏ và khoản tiền vay giữa năm. Nghe dùng một vạn rưỡi để mở cửa hàng, một vạn rưỡi còn thì đầu tư cổ phiếu. Như , cộng chi phí là một vạn tám, bán hơn bốn vạn, cũng coi như lãi gấp đôi .
Có điều hiển nhiên, nhà họ Hoắc nào chịu tính toán như . Khi ăn Tết, bọn họ tính toán mớ lãi mặt báo lên tới chín vạn, lúc giá cổ phiếu cao nhất thì lãi ròng lên tới mười một vạn. Giờ đây, chỉ thu về hơn bốn vạn, thành thử thiệt mất sáu bảy vạn bạc.
Lỗ một khoản tiền lớn như khiến bà Hoắc và Hoắc Hướng Mỹ đều giận đến đỏ cả mắt. Bọn họ định dùng sáu bảy vạn sắm một căn nhà tươm tất ở thành phố Yến , nhất là Hoắc Hướng Mỹ, chiếc xe máy ngắm nghía xong xuôi, ai ngờ một sảy chân mà tất cả đều tiêu tan.
Bà Hoắc chẳng thể nào giữ mãi bộ mặt chồng hiền lành, hiểu chuyện nữa. Nghe ban đầu bà định bỏ mặc Tô Thanh Thanh ở huyện Khai Vân, để cô tự đẻ, tự nuôi con một .
mà Tô Thanh Thanh kẻ khờ dại, dù cũng sống qua một đời. Sau khi chuyện nhà họ Hoắc đ.á.n.h bài chuồn khi cô còn đang say giấc, cô một bụng bầu vượt mặt ga tàu mua vé, bám riết lên thành phố Yến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/em-ho-xuyen-sach-thich-ganh-dua-voi-toi/chuong-441.html.]
Bà Hoắc còn cách nào khác, chỉ thể vặt vẹo Tô Thanh Thanh đủ điều.
Mà bà Hoắc đóng kịch còn tài tình hơn Tô Thanh Thanh gấp bội. Trong mắt , bà là chồng mẫu mực, hiền thục chê . So với cái vẻ mẩy của Tô Thanh Thanh, tất thảy đều ngả về phía bà chồng.
Cho nên năm nay khi mở cửa hàng, bà Hoắc ôm trọn khoản thu , chẳng chia cho Tô Thanh Thanh một đồng xu nào. Mọi còn náo nức tán thành, lẽ nên như từ lâu , cô con dâu quá ư là phá của.
Mà Hoắc Hướng Dương cũng vì chuyện cổ phiếu và việc cứu quý nhân mà nảy sinh hiềm khích với Tô Thanh Thanh, thái độ cũng trở nên lạnh nhạt nhiều phần.
Tô Thanh Thanh chẳng còn chỗ nào để dựa dẫm, bụng bầu vượt mặt mà khổ sở kể xiết, đành nuốt cục tức trong, nín nhịn tính khí của .
Với tính cách của Tô Thanh Thanh, thể chịu đựng như , tất nhiên là vì cô cho rằng vẫn còn cơ hội cải thiện vận mệnh khốn khó. Liên hệ với những chuyện xảy dạo gần đây, cơ may chỉ thể ở Cố Vĩ Lương.
Hiện giờ Cố Vĩ Lương tìm tới, đương nhiên cô đời nào bỏ qua cơ hội trời cho .
Triệu Lôi hỏi: “Bọn họ thật sự cứu vị ư? Sao cứ cảm thấy bọn họ giống như định vòi vĩnh thì đúng hơn?”
Tô Nhuyễn mỉm : “Vậy xem bọn họ vòi vĩnh .”
Cố Vĩ Lương là vô cùng cẩn trọng, thậm chí thể là đa nghi. Nếu , đời Tô Nhuyễn quen ông , sẽ chẳng đến mức trực tiếp rời khỏi thành phố Thân, đợi ông tự tìm tới cửa.
Hơn nữa, ông ghét nhất thói vòi vĩnh, đòi hỏi. Nếu tự bản ông ban ơn, ắt hẳn sẽ cực kỳ hào phóng, song hễ kẻ nào vươn tay xin xỏ, ông trở nên kiệt xỉn vô cùng.
Cho nên e rằng đám Tô Thanh Thanh thất bại thêm một bận nữa .
Sự thật đúng như những gì Tô Nhuyễn nghĩ. Đối mặt với nhà họ Hoắc khác thường niềm nở, Cố Vĩ Lương cố gắng giấu sự sốt ruột tên trong bụng.
Đương nhiên ông nhớ rõ Tô Thanh Thanh là ai . Hành động cứu một cách thô lỗ, trông như đang tiếp tay cho bọn cướp thì bảo ấn tượng cho . Cuối cùng, khi tra xét kỹ lưỡng thấy hai vấn đề gì, thật lòng tay giúp đỡ, Cố Vĩ Lương trong lòng còn thấy áy náy một phen.
Nên khi Tô Thanh Thanh qua mời ông , ông vẫn theo. Tuy rằng sự cứu giúp của hai gần như tác dụng, nhưng Tô Thanh Thanh bụng mang chửa mà vẫn giúp ông , Hoắc Hướng Dương cũng vì thế mà chịu một trận đòn là thật.
Ông cũng định báo đáp bọn họ.
mà sự báo đáp của ông với điều mà đối phương mong , hình như cùng một thứ.