Em Họ Xuyên Sách Thích Ganh Đua Với Tôi" - Chương 444

Cập nhật lúc: 2025-10-10 08:29:50
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Buổi trưa hôm nay, khi Hoàng Tiểu Thảo đang cặm cụi bàn việc xâu những hạt vòng thành chiếc lắc tay, bất cẩn đổ hộp đựng các loại hạt đang cầm tay, khiến các loại hạt vương vãi khắp nền nhà.

 

Dư Tiểu Lệ và Ngưu Xuân Phân giật kinh hãi. Dư Tiểu Lệ, vốn gần Hoàng Tiểu Thảo, thấy cô sắc mặt tái mét, vội vã thốt lên: “Cô thế? Có trong khỏe ?”

 

Hoàng Tiểu Thảo ôm bụng, vầng thái dương lấm tấm mồ hôi lạnh. Dư Tiểu Lệ thấy , tức tốc dìu cô về phòng nghỉ ngơi.

 

Sau khi thu xếp thỏa cho Hoàng Tiểu Thảo trở về, Dư Tiểu Lệ quanh bàn việc của dọn dẹp sạch sẽ. Cô lật xem đống khuyên tai xong, đoạn sang Ngưu Xuân Phân đang cặm cụi đạp máy may. Nén cục tức trong lòng, cô cất tiếng hỏi: “Chị động chạm gì tới đồ của ?”

 

Mèo con Kute

Ngưu Xuân Phân ngẩng đầu lên, bình thản đáp: “Thấy dọn đồ giúp Tiểu Thảo tiện tay thì dọn luôn cho cô. Có chuyện gì ?”

 

Nhìn thấy mớ vải vụn còn vương tay đối phương, Dư Tiểu Lệ lập tức bừng bừng tức giận: “Ai cho phép chị động đồ của ?”

 

Ngưu Xuân Phân chau mày: “ chạm đồ bàn việc của cô, chỉ dọn mấy thứ đất thôi mà.”

 

“Dưới đất cũng cần chị thu dọn.” Dư Tiểu Lệ giận tím mặt: “Chị chỉ để nhặt nhạnh mấy mảnh vải vụn thì ?”

 

là thấy lợi nhỏ là bỏ qua nhỉ? Đến mẩu vải vụn cũng cố nhặt cho bằng .” Càng càng giận, nhắc tới chuyện : “Hằng ngày ăn uống nhờ vả bao nhiêu thứ, mà giờ thấy khó chịu một chút chẳng đường quan tâm, chăm sóc lấy một câu.”

 

Vừa , cô chỉ tay đống dây buộc tóc bàn, thốt lời mắng mỏ gay gắt: “Chỉ cắm đầu ! Làm gì mà lắm thế ! Trong đầu chị chỉ tới tiền thôi ? Chị coi mấy đồng bạc lẻ là cái mạng của ?”

 

Gần đây Dư Tiểu Lệ thường xuyên nổi cáu với Ngưu Xuân Phân như . Bình thường Ngưu Xuân Phân đều chấp nhặt, nhưng hôm nay cũng thấy đôi chút bực dọc trong lòng.

 

Chị ngẩng phắt đầu lên, ánh mắt lạnh như băng Dư Tiểu Lệ : “Tiểu Lệ, đôi co với cô, cô đừng một tấc lấn một thước.”

 

Dư Tiểu Lệ lập tức gân cổ lên cãi: “ đằng chân lân đằng đầu ? So với chị thì còn kém xa lắm. Chị ỷ Triệu và Tiểu Diệp tiện đôi co với chị, tham lam chiếm lợi lộc mà đủ, chị mới là nên bớt thái quá !”

 

Ngưu Xuân Phân cầm mớ vải vụn mới dọn lên tay, bình thản thẳng Dư Tiểu Lệ: “Cô tức giận vì nhặt nhạnh chút lợi lộc cỏn con, tức giận vì động mấy thứ của cô?”

 

Dư Tiểu Lệ như mèo giẫm đuôi, cất giọng the thé: “Chị ý gì?”

 

Ngưu Xuân Phân lạnh lùng : “Tự cô hiểu rõ.” Nói xong, chị vùi đầu đạp máy may, thèm để tâm đến đối phương thêm nữa.

 

hiểu!” Dư Tiểu Lệ vẫn chịu dừng , trực tiếp xông tới đòi tranh cãi với Ngưu Xuân Phân.

 

Ngưu Xuân Phân quấy rầy đến nỗi thể việc nổi, cũng tức giận phắt dậy.

 

Dì Phúc và Hoàng Tiểu Thảo thấy tiếng ồn ào liền chạy , vội vã chạy tới can ngăn.

 

Trong lúc hai đẩy qua đẩy , vô ý đụng trúng Hoàng Tiểu Thảo. Hoàng Tiểu Thảo chới với vịn tường, sắc mặt bỗng chốc đổi, một dòng nước chợt chảy từ giữa hai chân.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/em-ho-xuyen-sach-thich-ganh-dua-voi-toi/chuong-444.html.]

“Tiểu Thảo!” Dì Phúc hoảng hốt kêu lên: “Mau lên, vỡ ối !”

 

Dư Tiểu Lệ và Ngưu Xuân Phân lập tức ngừng cãi vã. Dư Tiểu Lệ vội vàng chạy đường đón một chiếc taxi, còn Ngưu Xuân Phân thì hối hả chạy phòng thu dọn đồ đạc để sinh cho Hoàng Tiểu Thảo.

 

Vì giờ học hôm nay kết thúc sớm hơn thường lệ, Tô Nhuyễn trở về nhà và thấy Hoàng Tiểu Thảo trong tình trạng như , cô cũng khỏi hoảng hồn.

 

May mà Ngưu Xuân Phân từng trải việc sinh nở. Chị trấn an: “Không , cô tới ngày sinh . Đừng sợ, cơn đau dồn dập thế ít nhất cũng một hai tiếng nữa mới vỡ bầu. Từ đây đến bệnh viện chỉ mất nửa giờ, vẫn còn kịp.”

 

Chị trấn tĩnh giúp nhanh chóng lấy sự bình tĩnh. Không lâu , cả đoàn vội vã đưa cô đến bệnh viện.

 

Mọi việc đó đều diễn thuận lợi. Nhìn Hoàng Tiểu Thảo bác sĩ đẩy phòng sinh, bác sĩ gì đáng ngại, mới thở phào nhẹ nhõm, chờ ghế đá bên ngoài.

 

Dì Phúc : “Mau gọi điện báo cho Triệu Lôi.”

 

Ngưu Xuân Phân dậy : “Để cháu cho.”

 

Sau khi Ngưu Xuân Phân khỏi, Dư Tiểu Lệ tự trách : “Tất cả đều do cháu mà .”

 

Dì Phúc dịu dàng an ủi: “Không , . Vốn dĩ Tiểu Thảo cũng đến ngày sinh mà. thôi, cháu đừng cãi cọ ầm ĩ với Xuân Phân nữa nhé.”

 

Dư Tiểu Lệ mím môi gì, nhưng mặt vẫn còn phảng phất sự căm giận.

 

Mười phút , một y tá bước gọi nhà của sản phụ khác trong phòng sinh. Tô Nhuyễn thoáng sốt ruột hỏi: “Chị Xuân Phân gọi điện thoại ? Anh Triệu Lôi đến, lỡ chuyện gì ?”

 

Dì Phúc nhíu mày: “Chắc cũng sắp tới .”

 

Dư Tiểu Lệ bĩu môi: “Không chị đang tranh thủ việc riêng đó chứ?”

 

“Không trong nhà chị sinh bệnh ? Chắc ké xe đến đây, tiện thể mua t.h.u.ố.c luôn .”

 

Dì Phúc thở dài: “Không đến mức , Xuân Phân việc vẫn đáng tin cậy.”

 

Dư Tiểu Lệ khinh thường mặt: “Sao đến mức ? Một mẩu cơm cũng tính toán thiệt hơn, từ nhà bệnh viện, xe buýt cũng tốn mấy hào bạc đó. Nếu chị tìm cách vớt vát chút lợi lộc nào thì mới là chuyện lạ.”

 

Tô Nhuyễn xong, khỏi nhíu mày. Sao địch ý của Dư Tiểu Lệ với Ngưu Xuân Phân lớn đến ? Tuy rằng Ngưu Xuân Phân phần keo kiệt, thích chiếm lợi, lòng lắm, nhưng cũng ảnh hưởng gì tới Dư Tiểu Lệ…

 

Xem cần rõ ràng với cô một . Tô Nhuyễn thầm nghĩ.

 

Có điều bây giờ việc cấp bách nhất vẫn là mau chóng liên lạc với Triệu Lôi. Việc Hoàng Tiểu Thảo sinh nở quan trọng hơn, đối mặt với chuyện như thế , cô sẽ hốt hoảng.

 

Loading...