Em Họ Xuyên Sách Thích Ganh Đua Với Tôi" - Chương 446
Cập nhật lúc: 2025-10-10 08:29:52
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Cập nhật lúc: 2025-10-10 08:29:52
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Có lẽ bởi vì lao động quanh năm, Hoàng Tiểu Thảo sinh cực kỳ thuận lợi. Sau khi Triệu Lôi tới đầy hai tiếng đồng hồ, con gái Tiểu Mạch của bọn họ chào đời.
Triệu Lôi ôm cục cưng bé bỏng còn nhăn nheo của , tràn đầy lo lắng hỏi: “Sao đến ?”
Dì Phúc bật : “Trẻ con mới sinh đều thế cả, mấy ngày nữa sẽ khác, y như Tiểu Thảo.”
Triệu Lôi lập tức cao hứng: “Giống Tiểu Thảo là , giống Tiểu Thảo là ! Giống cháu thì đúng là phiền thật.”
Mọi nhịn đều bật , vẻ ngoài của Triệu Lôi hình vạm vỡ, thô kệch, nếu con gái giống , đúng là phiền thật.
Lúc đều cầm lòng mà đến gần tò mò cô nhóc cất tiếng chào đời, Tô Nhuyễn tới gần, mà xoay tìm Ngưu Xuân Phân.
Khi Hoàng Tiểu Thảo sinh nở, Ngưu Xuân Phân từng ghé qua một . Thấy bên chuyện đều thỏa, chị bèn chào hỏi Tô Nhuyễn một tiếng, rằng chồng chị cũng đang viện ở đây, nên tiện đường qua thăm nom. Chị dặn lát nữa sẽ để về cùng . Hoàng Tiểu Thảo sinh quá nhanh, lẽ Ngưu Xuân Phân vẫn gì. lúc Tô Nhuyễn cũng qua tìm hiểu tình hình nhà Ngưu Xuân Phân một chút.
Có điều cô kịp tới khu nội trú, khi ngang qua hành lang trông thấy cả gia đình Ngưu Xuân Phân đang chờ bên ngoài.
Đầu mùa xuân, nắng chiều ấm áp trải dài. Một bé chừng bảy, tám tuổi đang ôm chặt lấy , quấn quýt bên rời. Có lẽ vì ít gặp mặt, lúc bé vẻ bám , ngay cả khi chuyện với bà nội và chú út, cũng đòi đùi Ngưu Xuân Phân.
Lúc bé đang chia kẹo, bàn tay nhỏ thò túi, lựa chọn mãi lấy viên kẹo sữa duy nhất, khẽ nuốt nước miếng. Cuối cùng, vẫn đặt nó tay bà cụ mặt vàng như nghệ bên cạnh: "Bà nội phẫu thuật, ăn kẹo sữa tẩm bổ cho khỏe ạ!"
Sau đó, chọn một viên kẹo trái cây vị quýt, đưa cho Ngưu Xuân Phân: "Viên cho , việc vất vả lắm."
"Viên cho chú út, chú út chăm sóc bà nội và cháu cũng mệt."
Cuối cùng, bé vui vẻ : "Còn thừa hai viên là của cháu!"
Lúc , Ngưu Xuân Phân chẳng còn vẻ kiệm lời thường thấy, chị từ ái xoa đầu con trai nhỏ: "Sao con hẳn hai viên lận?"
Cậu bé dựa lòng , cuối cùng mới lộ vẻ tinh nghịch đúng tuổi thơ, hì hì : "Bởi vì con lời, , tuần thầy giáo còn khen con đó."
"Con tự nấu cơm nữa cơ." Cậu bé ưỡn ngực, kiêu hãnh khoe: "Mấy đứa Mao Mao cùng xóm đều chẳng !"
Ngưu Xuân Phân sững , khóe mắt chị như hoe đỏ, nhưng : "Ừ, con giỏi nhất. Thật con thể đợi chú út về nấu cơm mà."
Cậu bé ngoan ngoãn : "Chú út còn bận học hành, con nấu cơm xong, chú út về chỉ việc xào thêm ít rau là cả nhà thể ăn cơm ạ."
Cậu thiếu niên mười sáu, mười bảy tuổi bên cạnh xoa đầu bé: " , cháu của chú giỏi nhất!"
Cậu bé toe toét, để lộ hàm răng trắng như hạt kê, hỏi Ngưu Xuân Phân: "Mẹ ơi, lát nữa ạ?"
Ngưu Xuân Phân xoa đầu con trai: "Ừ, , kiếm tiền đóng học phí cho con và chú út chứ."
Trên mặt bé hiện lên vẻ mất mát, nhích gần hơn lòng Ngưu Xuân Phân, đó ngửa mặt dặn dò như ông cụ non: "Vậy ăn uống đầy đủ đấy nhé, đừng vất vả quá. Con sẽ lời mà."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/em-ho-xuyen-sach-thich-ganh-dua-voi-toi/chuong-446.html.]
Ngưu Xuân Phân : "Ừ, mỗi ngày đều ăn ở đơn vị . Cấp và đồng nghiệp ở đơn vị đều bụng. Đợi năm nay kiếm đủ tiền , sang năm sẽ đón con và chú út về thành phố học."
"Tuyệt vời quá!" Cậu bé ôm chầm lấy cổ , reo lên sung sướng.
Tô Nhuyễn lẳng lặng bọn họ, cảm nhận từ phía tới gần, cô hề nhúc nhích, cứ để mặc bản chìm vòng tay ấm áp cùng thở quen thuộc .
Cô dựa lồng n.g.ự.c rộng lớn của đối phương, hỏi: "Sao tới đây?"
Mèo con Kute
Lộc Minh Sâm dùng cằm khẽ cọ đỉnh đầu cô: "Chiều nay việc gì, về đến tứ hợp viện thì tin nên tới đây ngay."
Anh theo ánh mắt Tô Nhuyễn: "Em đang nghĩ gì thế?"
Tô Nhuyễn đầu , hai tay ôm lấy eo : "Nghĩ em nhanh chóng mở rộng quy mô nhà máy của , để những như Ngưu Xuân Phân thể kiếm nhiều tiền hơn, cuộc sống đỡ vất vả hơn."
Lộc Minh Sâm vuốt nhẹ má cô, mỉm : "Cần giúp đỡ gì ?"
Tô Nhuyễn ngẫm nghĩ đáp: " là thật, giúp em dò la một ."
Lộc Minh Sâm khẽ nheo mắt: "Em cứ yên tâm, việc cứ để lo liệu."
Tô Nhuyễn ôm chặt eo , Lộc Minh Sâm bật , xoa đầu cô hỏi: “Vui ?”
Anh ghé tai cô, nhỏ giọng: “Định thưởng cho thế nào đây?”
Tô Nhuyễn mắng, vờ đ.á.n.h nhẹ một cái.
Cuối cùng Tô Nhuyễn mở miệng gọi Ngưu Xuân Phân nữa. Cô nghĩ, nhà lâu ngày mới gặp, để lúc nào rảnh rỗi hơn, cô sẽ gọi chị cũng .
Khi ngang qua ô cửa nộp tiền viện phí, tình cờ gặp chị Đan, Tô Nhuyễn liền hỏi chuyện phẫu thuật của chồng Ngưu Xuân Phân: “Đã đủ tiền phẫu thuật ? Bao giờ thì tiến hành?”
Chị Đan đáp: “Tiền phẫu thuật còn thiếu hai ngàn đồng nữa, bao giờ nộp đủ mới thể thực hiện .”
Tô Nhuyễn nhíu mày: “Em nhớ bệnh viện chính sách hỗ trợ cho gia đình liệt sĩ mà nhỉ?”
Chị Đan giải thích: “Bây giờ cô nguồn thu nhập cố định , thể phẫu thuật , đó thanh toán chi phí trong vòng một năm là . Có điều quy trình phức tạp, e là mất đến hai tuần.”
Trong lòng Tô Nhuyễn tính toán riêng. Dựa theo tiền lương hiện tại của Ngưu Xuân Phân, thật việc trả hai ngàn đồng trong vòng một năm thành vấn đề. Chỉ là do Bách hóa Kim Hâm đột ngột hủy hợp đồng khiến chị lo lắng, sợ nhà xưởng thể tiếp tục kinh doanh, cho nên mới quần quật việc ngày đêm đến .
là cô nên cho chị và những nhân viên khác một liều t.h.u.ố.c tinh thần .
Có điều đó, giải quyết dứt điểm vụ hàng hóa mất cắp .
Tô Nhuyễn nheo mắt .
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.