Em Họ Xuyên Sách Thích Ganh Đua Với Tôi" - Chương 449

Cập nhật lúc: 2025-10-10 08:29:55
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Giờ thì Diệp Minh hiểu Dư Tiểu Lệ bỏ lỡ điều gì. Cậu hớn hở hỏi: “Vậy chị Xuân Phân học về là sẽ tăng lương ?”

 

Tô Nhuyễn : “Đương nhiên , sẽ tăng một khoản nhỏ đấy.” Cô với Ngưu Xuân Phân: “Chị cũng đừng quá lo lắng, ban đầu học chỉ là học kiến thức cơ bản, chủ yếu là để nắm bắt quy trình cho đời một sản phẩm thiết kế.”

 

“Muốn tác phẩm thiết kế của riêng , e rằng mất vài năm mới thể thành công. Trong thời gian , sẽ tiếp tục tuyển chọn thêm những năng khiếu để đưa học.”

 

“Những chuyện đều bàn bạc rõ với ông chủ Thịnh Thế , ông sẽ cử trực tiếp hướng dẫn chúng .”

 

Trong lòng Ngưu Xuân Phân dâng lên bao ước vọng, nhưng nghĩ đến cảnh gia đình

 

Hiển nhiên Tô Nhuyễn rõ những nỗi niềm thầm kín của chị : “Lần đầu tiên học mất một tháng, mỗi ngày đều khoản trợ cấp công tác. Học xong về, mức lương cố định hàng tháng tạm thời là ba trăm đồng, còn những khoản hỗ trợ khác, sẽ quy định cụ thể .”

 

“Nói như , nếu chị thành một mẫu thiết kế, thì thu nhập của chị thể sẽ chẳng năm trăm đồng một tháng .”

 

Tô Nhuyễn dạy Ngưu Xuân Phân cách cân bằng giữa gia đình và công việc, bởi ngay cả mấy chục năm , đây vẫn là một bài toán khó muôn thủa với phụ nữ. Cô chỉ đưa một sự lựa chọn rõ ràng: nếu chị , cô sẽ chọn khác.

 

Ngày hôm , Ngưu Xuân Phân tới tìm cô, quyết chí : “ .”

 

“Có điều chờ chồng phẫu thuật xong .”

 

Đương nhiên Tô Nhuyễn hiểu rõ: “Có thể, cũng đúng lúc chúng đang bận rộn chuyển sang xưởng mới, mấy ngày nay công việc cũng gấp gáp , chị cứ yên tâm túc trực bên chồng .”

 

Những công nhân mới tuyển đều trực tiếp sắp xếp ký túc xá ở nhà máy bên , do Diệp Minh sắp xếp đấy.

 

Còn chuyện chuyển kho, chuyển xưởng, công việc nặng nhọc kiểu , Lộc Minh Sâm luôn cho Tô Nhuyễn bận tâm, cô chỉ cần chuyên tâm việc học hành là .

 

Mỗi ngày Tô Nhuyễn về nhà đều thể trông thấy Lộc Minh Sâm, Tôn Siêu, Cao Phong, cùng với Lục Thần Minh, Bùi Trí Minh đang tất bật lo toan đủ việc nặng nhọc.

 

Những thợ mới đến sự dẫn dắt của Diệp Minh sắp xếp kho hàng đấy một lượt, cũng tiện hướng dẫn luôn Tiểu Tôn, bổ nhiệm thủ kho mới, cách phân loại và quản lý thế nào.

 

 

 

Cứ thế, chẳng mấy chốc tới thứ bảy, ngày Tô Nhuyễn nghỉ ngơi. Khu tứ hợp viện trở vẻ yên bình như cũ, còn nhà xưởng mới bên thì khang trang sáng sủa hẳn lên.

 

Vách tường của nhà xưởng sơn trắng toát như tuyết mới, một căn phòng lớn chia thành mấy căn phòng nhỏ cùng mười mấy ô việc riêng biệt, cho dù một hai năm tới tăng thêm nhân viên thì vẫn đủ chỗ thoải mái.

 

Còn về phân xưởng sản xuất, lối bài trí cũng khác hẳn so với khu tứ hợp viện. Chỉ riêng một căn phòng kê gọn gàng gần ba mươi chiếc bàn việc, liếc qua thấy vô cùng quy củ và bề thế.

 

Bùi Trí Minh dạo quanh một vòng, khỏi cảm thán: “Chị dâu, chị quả thật quá giỏi giang!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/em-ho-xuyen-sach-thich-ganh-dua-voi-toi/chuong-449.html.]

 

“Mới mấy ngày mà, chị vẫn đang cần thêm phụ giúp ?”

 

Tô Nhuyễn tươi: “ , sắp tới nhận đơn hàng lớn , đang thiếu thợ trầm trọng đây.”

 

Hoàng Hải Uy nhíu mày: “Điều kiện thế nào? Chúng cũng giúp chị tìm .”

 

Vốn dĩ Tô Nhuyễn đang định điều kiện, nhưng khi ánh mắt đảo qua Tôn Siêu và Cao Phong, cô khỏi buột miệng trêu ghẹo: “ thấy hai đây cũng việc đấy chứ, nếu rảnh rỗi thì ghé qua chỗ , sẽ trả công xứng đáng cho hai .”

 

Tôn Siêu và Cao Phong xong liền rùng một cái, lập tức nhớ tới nỗi khổ năm ngoái khi vật lộn với mấy món đồ lặt vặt , lập tức lẳng lặng lùi về phía , ngầm ý từ chối.

 

Lục Thần Minh khinh khỉnh xua tay: “Ai thèm mấy thứ đồ vặt vãnh của đàn bà .”

 

Lộc Minh Sâm bình thản : “ chẳng thật. Công việc cần sự khéo léo, đây một giờ thể uốn hơn một trăm cái móc đấy.”

 

Lục Thần Minh theo phản xạ cãi : “Ai ? thể hai trăm cái!”

 

Tôn Siêu & Cao Phong:……

 

Hôm nay coi như bọn họ mở mang tầm mắt về cái sự cứng đầu của .

 

Tô Nhuyễn cũng chọc đến là vui vẻ: “Được , hôm nay sẽ mời một bữa thịnh soạn.”

 

Dọn nhà xong, ngay ngày hôm bắt đầu chính thức việc. Thế nhưng, ngoại trừ đám công nhân mới tới, cả Tô Nhuyễn, Triệu Lôi và Diệp Minh đều chút bần thần, tập trung .

 

Thi thoảng Tô Nhuyễn ngó qua đồng hồ, cảm thấy thời gian trôi qua mà chậm chạp quá đỗi.

 

Mãi cho đến lúc chạng vạng tối, Ngưu Xuân Phân dắt con trai tới, tay còn xách theo một túi trái cây đầy ắp xuất hiện cổng nhà xưởng, mắt hoe đỏ, tươi : “Mời ăn táo cho mát.”

 

Mọi đều thở phào nhẹ nhõm như trút gánh nặng, mặt nở nụ vui vẻ đáp chị .

 

Buổi tối Tô Nhuyễn trằn trọc giường, tâm trạng cực kỳ phấn chấn. Lộc Minh Sâm rửa mặt xong bước phòng, thấy cô như nhịn bật . Trước Tô Nhuyễn bao là trọng, bây giờ đúng là càng ngày càng giống trẻ con.

 

Anh lên giường, nhẹ nhàng kéo cô nàng tựa lòng: “Bây giờ mà cao hứng hình như sớm nhỉ?”

Mèo con Kute

 

“Hả?” Tô Nhuyễn ngửa đầu : “Còn chuyện gì vui hơn thế ?”

 

Lộc Minh Sâm nhẹ nhàng luồn tay trong áo ngủ cô, cúi đầu hôn xuống, hôn mơ hồ: “Làm cao hứng , sẽ kể em …”

 

 

Loading...