Lộc Minh Sâm “cao hứng” đến tận sáng mới thôi.
Khi ngoài nhiệm vụ, Tô Nhuyễn và đều ở tứ hợp viện. Thứ nhất là năm nay nhà xưởng nhiều việc, thứ hai là nơi gần trường Tô Nhuyễn hơn một chút.
Khuyết điểm duy nhất chính là quá nhiều , các phòng ngủ xung quanh đều ở. Dù việc giữ ý tứ cũng cái thú vị riêng, nhưng Lộc Minh Sâm vẫn thích mạnh dạn “trêu chọc” Tô Nhuyễn hơn, thích cô mềm oặt như bông, nở rộ , tin cậy và ỷ …
Sau khi khe khẽ rên lên một tiếng mãn nguyện, Lộc Minh Sâm xoay thẳng, còn vươn tay kéo cô nàng tựa lòng n.g.ự.c . Cái cảm giác mật da chạm da , chẳng bao giờ ngán.
Tô Nhuyễn kiệt sức, mềm oặt. Lộc Minh Sâm nghiêng đầu tìm môi cô, khẽ khàng vuốt ve, bàn tay vuốt ve sống lưng cô dịu dàng kéo cô trở về thực tại.
Mãi cho đến khi Tô Nhuyễn c.ắ.n yêu một cái, Lộc Minh Sâm mới bật , nhẹ nhàng đặt cô trở giường: “Được , cho em ngủ thật đấy.”
Tô Nhuyễn vùi đầu cổ , lẩm bẩm một câu gì đó rõ.
“Em gì cơ?” Lộc Minh Sâm hỏi.
Mèo con Kute
“Em hỏi, chuyện cao hứng ?” Tô Nhuyễn khẽ nâng giọng, nhưng giọng vẫn còn hổn hển.
Lộc Minh Sâm trêu chọc: “Thế ban nãy là việc đáng để em vui ? Xem đủ .”
Tô Nhuyễn khẽ nhéo eo một cái: “Muốn ăn đòn hả, mau !”
Lộc Minh Sâm bật , ngón tay luồn qua mái tóc dài mượt mà của cô, mờ ám đáp: “Em sẽ nhanh thôi.”
là nhanh thật, ngày hôm ít giờ học, Tô Nhuyễn mời chị em công nhân trong xưởng tiệm cơm đãi một bữa, với ba lý do chính: một là chúc mừng xưởng may mới khánh thành, hai là hoan nghênh lứa công nhân mới tuyển dụng, và ba là bữa cơm tiễn biệt Ngưu Xuân Phân, vì ngày mai chị sẽ lên đường tới thành phố Thân .
Diệp Minh hớn hở mặt, tự động rút tiền túi mua một chai rượu trắng, mừng như bắt vàng: “Lưu Kim Hâm, ông chủ cửa hàng bách hóa Kim Hâm, xảy chuyện !”
Tô Nhuyễn nhướng mày.
Mấy công nhân mới ngơ ngác hiểu đầu đuôi, nhưng vẫn theo. Triệu Lôi hỏi: “Làm ?”
“Bị bắt khi đang chơi gái!” Diệp Minh khẩy vì thấy gặp nạn: “Chính thị cô chị gái của thằng Mạnh Đông đấy chứ ai!”
“Cũng là ai tố cáo, nhân lúc hai bọn họ thuê phòng khách sạn, thế là cảnh sát ập tới bắt cả hai.”
“…… Nghe bọn họ nhất quyết chịu nhận, nhưng tiếc là, chị gái của Mạnh Đông vợ Lưu Kim Hâm, trong ví chị còn cất tấm thẻ ngân hàng của Lưu Kim Hâm, nếu mua bán dâm thì là gì đây?”
Những vụ án hình sự kiểu , thường báo đài đăng tin, nên Diệp Minh cũng là chuyện thường tình. Cậu vỗ tay vang khoái chí: “Bởi vì khoản tiền nhỏ, khả năng tội danh còn nghiêm trọng hơn nhiều.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/em-ho-xuyen-sach-thich-ganh-dua-voi-toi/chuong-4501.html.]
“ là hả hê!”
Đột nhiên Tô Nhuyễn nghĩ tới chuyện vui vẻ mà Lộc Minh Sâm úp mở.
Hôm ở bệnh viện, khi cảnh gia đình Ngưu Xuân Phân, cô chỉ gọi điện thoại cho Chính ủy Vương tìm hiểu tình hình nhà Dư Tiểu Lệ, mà còn ghi tên cô danh sách những kẻ đáng ngờ, đồng thời nhờ Lộc Minh Sâm dò la tin tức về Mạnh Đông giúp cô.
Vốn dĩ cô dự định sẽ xử lý Mạnh Đông, giành mối hàng của cửa hàng bách hóa Kim Hâm thôi, dù việc gia công hàng cho Thịnh Triều cũng còn chờ thêm một dạo nữa.
Đơn đặt hàng của bách hóa Kim Hâm thể mang tới việc cho lứa công nhân mới tuyển dụng, cũng cho mấy như Ngưu Xuân Phân và Hoàng Tiểu Thảo yên lòng.
mà ngờ, cuối cùng hai kẻ đầu têu hãm hại cô tự rước họa .
Hoàng hôn buông xuống, Tô Nhuyễn trở về tứ hợp viện. Lộc Minh Sâm đang vùi đầu bên bàn học, chẳng đang gì. Tô Nhuyễn rón rén bước chân tới, định bụng hù giật , kết quả toan sà , Lộc Minh Sâm xoay , kéo cô ôm chặt lòng, chụt một cái lên đôi môi mềm, : “Sao mà em nôn nóng sà lòng đến thế?”
Tô Nhuyễn khúc khích, khẽ đ.á.n.h yêu một cái, tìm một chỗ dựa thật thoải mái trong vòng tay : “Chuyện Lưu Kim Hâm, ?”
Lộc Minh Sâm siết chặt vòng eo thon của cô, mỉm hỏi: “Em hả hê nào?”
Tô Nhuyễn hôn nhẹ lên má , đáp khẽ: “Hả hê lắm chứ ạ.”
Trong mắt Lộc Minh Sâm ngời lên ý : “Chờ xem, chuyện vẫn kết thúc .”
Tô Nhuyễn nghi hoặc. Lộc Minh Sâm ôm chặt lấy cô, vuốt ve mái tóc dài của cô, khẽ ngân nga một tiếng: “Có ở đây, ai thể bắt nạt con bé Miên Hoa nhà .”
Tô Nhuyễn sửng sốt, trong lòng chợt dấy lên muôn vàn xúc cảm, kiềm mà khẽ mím chặt môi .
Thấy cô gái nhỏ thẹn thùng, Lộc Minh Sâm bật : “Mới bấy nhiêu xúc động ?”
Sau đó đắn chút nào, nhỏ bên tai cô: “Gọi một tiếng trai Bảo Bối xem nào.”
Tô Nhuyễn gì, trực tiếp phắt đầu, chủ động đặt lên môi một nụ hôn nồng cháy, tay cũng trượt trong vạt chiếc áo khoác lông của Lộc Minh Sâm…
Lộc Minh Sâm sửng sốt, đây là đầu tiên Tô Nhuyễn chủ động đến . Nhìn ngoài trời vẫn còn lờ mờ sáng, lòng khỏi thấp thỏm. Dì Phúc vẫn còn ở nhà, vả , bây giờ kéo rèm vẻ cũng quá sớm để những chuyện… mờ ám.
mà Tô Nhuyễn như thể đợi thêm, giọng hiếm khi gấp gáp, nỉ non gọi khẽ: “Anh…”
Đầu óc Lộc Minh Sâm như nổ tung, mắt đảo trái , bế bổng Tô Nhuyễn lên, đẩy cô một góc khuất ven tường gần cửa sổ, giọng khàn khàn: “Là em tự tìm tới đấy nhé…”