Em Họ Xuyên Sách Thích Ganh Đua Với Tôi" - Chương 456

Cập nhật lúc: 2025-10-10 08:30:02
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Chị Tô, chị Xuân Phân!” Đột nhiên, giọng Diệp Minh vang lên, Tôn Thành Tài và Dư Tiểu Lệ giật nảy , vội vàng cúi gằm mặt.

 

May mắn , hình như Diệp Minh để ý đến họ, hớn hở bước thẳng đến chỗ Tô Nhuyễn và Ngưu Xuân Phân.

 

Dư Tiểu Lệ sợ càng càng khó chịu, dậy chuẩn rời , nhưng đột nhiên thấy Diệp Minh : “Chị, giám đốc công ty trang sức Thịnh Thế đến tìm em, bảo em đến công ty họ việc, lương tháng cả ngàn tệ lận đó!”

 

Nói đến đây, hình như ngượng ngùng: “Lần em góp chút ý kiến cho họ, họ liền thưởng cho em hai ngàn tệ.”

 

Dư Tiểu Lệ sửng sốt, Diệp Minh cũng gặp tình huống giống cô ? Nghe ý tứ , hình như cũng định … Vậy thì, cô hề sai.

 

“Có điều em .” Diệp Minh hừ một tiếng, vẻ mặt khinh bỉ: “Em sẽ như Dư Tiểu Lệ, kẻ vong ơn bội nghĩa.”

 

Cậu liếc qua chiếc ghế sô pha lưng cao bên cạnh, Tô Nhuyễn liền hiểu ý đồ của . Bảo đang yên đang lành Diệp Minh đột nhiên nhắc đến chuyện , hóa là cố ý cho Dư Tiểu Lệ .

 

Tô Nhuyễn bất giác lắc đầu khẽ , nhóc Diệp Minh đôi lúc vẫn trẻ con thật đấy!

 

Có điều…

 

Tô Nhuyễn chiếc ghế sô pha bên cạnh, nếu Diệp Minh nhắc tới, cô cũng thể nhân tiện bày tỏ tính toán của , trẻ con, mà là cô chút hẹp hòi đấy!

 

Tô Nhuyễn khẽ mỉm : “Cậu .”

 

Diệp Minh sửng sốt: “Hả?”

 

“Chú Cố với về việc , khi đưa phương án cho họ, giám đốc Thịnh Thế điều tra về , họ đ.á.n.h giá cao.”

 

Diệp Minh nhíu mày: “Chị Tô, chị bảo em gì? Em , em theo chị.”

 

Tô Nhuyễn : “Đương nhiên theo , tài như , nào nỡ để khác ‘nẫng tay ’ dễ dàng . Ý là, theo chân họ học hỏi một hai năm.”

 

Diệp Minh phản ứng : “Cũng giống chị Xuân Phân ạ?”

 

Tô Nhuyễn : “ , điều chị Xuân Phân là chúng bỏ tiền để đưa học tập, còn ở bên đó thể nhận lương. Chuyện bàn bạc với chủ tịch công ty trang sức Thịnh Thế .”

 

Diệp Minh vẫn yên tâm: “ em , công ty thì ?”

 

Tô Nhuyễn giải thích: “Hiện tại công ty chúng đơn hàng gia công cho Thịnh Triều và các đơn hàng của mấy trung tâm bách hóa lớn xem như định. Quan trọng nhất bây giờ là củng cố kỹ thuật và quy trình quản lý, ít nhất trong vòng một năm tới chúng sẽ vội vàng khuếch trương.”

 

“Cậu thông minh chăm chỉ, cực kỳ thiên phú ở phương diện , hiện tại ở đây lúc thì thật lãng phí. Trang sức Thịnh Thế là doanh nghiệp nước ngoài, tiềm lực kinh tế vững vàng, trong đội ngũ marketing của họ nhiều chuyên gia tinh trong và ngoài nước, theo họ thể học nhiều điều.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/em-ho-xuyen-sach-thich-ganh-dua-voi-toi/chuong-456.html.]

Thời buổi , việc du học vô cùng khó khăn. “Rùa biển” chính là danh từ chỉ những nhân tài du học về nước. Hiện tại, Tô Nhuyễn đưa Diệp Minh theo một nhóm “rùa biển” để học tập, ngay cả ngốc cũng hiểu đây là cơ hội vàng khó gặp.

 

“Diệp Minh,” Tô Nhuyễn nghiêm nghị : “Công ty chúng chỉ dừng ở đây . Mục tiêu của , ít nhất là phát triển lớn mạnh như Thịnh Thế. mong mỏi đến lúc đó thể phó thác mảng thị trường cho , nên cố gắng hết sức đấy.”

 

Sắc mặt Diệp Minh cũng trở nên nghiêm túc hẳn, trịnh trọng đáp: “Chị Tô, em nhất định sẽ học tập thật chăm chỉ ạ!”

 

“Cô Tô quả là tầm xa trông rộng.” Một giọng nam xen , chất giọng mang theo ý : “Không sợ Thịnh Thế chúng cướp mất tài ?”

 

Tô Nhuyễn ngẩng đầu lên, là Tổng giám đốc La Húc của chi nhánh Châu báu Thịnh Thế tại thành phố Yến.

 

“Chào Tổng giám đốc La.” Tô Nhuyễn chào hỏi, Diệp Minh cũng lập tức dậy.

 

Tổng giám đốc La hề tỏ vẻ kênh kiệu, hiển nhiên là thiện cảm với Diệp Minh. Sau khi xuống, ông tiếp lời với Diệp Minh và Tô Nhuyễn: “Người tiếp thị giỏi nhất của Thịnh Thế năm ngoái, tiền công lên tới mười vạn đấy.”

 

Một tiếng hít khí khe khẽ truyền đến từ chiếc sô pha lưng cao phía , nhưng nhanh biến mất.

 

Tuy nhiên, những ở đây đều để ý tới. Diệp Minh lập tức trả lời, một chút do dự: “ chắc chắn sẽ về. theo chị Tô.”

 

Dường như sợ Tô Nhuyễn tin, bổ sung: “Chị Tô, giờ em từng , nhưng nếu chị, lẽ đây em lừa bán mỏ than lậu . Tóm , chỉ cần chị còn mở công ty, em sẽ luôn theo chị.”

 

Cậu giải thích thêm: “Mấy hôm bà thím cùng thôn giới thiệu công việc cho em bắt, những đồng hương lừa bán đến mỏ than lậu, nhiều giải cứu về đều bệnh tật ốm yếu, còn hình nữa. Bác sĩ thể sống thêm mấy năm…”

 

“Nếu chị, em cũng là một trong đó.” Diệp Minh khẳng định: “Cho nên đời trâu ngựa, em cũng nguyện theo chị.”

 

Tô Nhuyễn nhướng mày. Mất mấy tháng trời, xem cái đám buôn đó hề nhỏ.

 

Tuy nhiên, nghĩ đến kiếp , trai trẻ tràn đầy sức sống mặt , Tô Nhuyễn cũng cảm thấy cao hứng: “Nói gì mà trâu ngựa!”

 

tin rằng đến lúc đó dù ân tình , vẫn sẽ lựa chọn về.” Cô với Tổng giám đốc La: “Tổng giám đốc La, nhóc nhà cảm ơn ngài .”

 

Tổng giám đốc La giơ ly cà phê trong tay lên, hướng về phía Tô Nhuyễn, Diệp Minh và Ngưu Xuân Phân: “Bà chủ Thế Ngoại Tiên của hai quyết đoán, nhân viên tình nghĩa. Tất cả đều tiền đồ xán lạn, chúng hợp tác vui vẻ nhé.”

 

Cả nhóm giơ ly cà phê lên, chạm cốc một cái, cùng bật sảng khoái.

 

Mèo con Kute

Bọn họ về , Dư Tiểu Lệ vẫn còn sô pha, ngơ ngẩn như mất hồn…

 

Tôn Thành Tài cũng sững sờ theo, miệng lẩm bẩm: “Sau Diệp Minh thật sự chỉ cần việc một năm là thể kiếm mười vạn thật ? Vậy nếu …”

 

Đáng tiếc, tất cả đều quá muộn, đời t.h.u.ố.c hối hận.

 

Loading...