Em Họ Xuyên Sách Thích Ganh Đua Với Tôi" - Chương 457

Cập nhật lúc: 2025-10-10 08:30:03
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tô Nhuyễn phối hợp với Diệp Minh chọc ghẹo Dư Tiểu Lệ xong, cũng vứt chuyện đầu, hiện tại cô còn bận quản lý công ty.

 

Phân xưởng sản xuất mới thành lập, cần thời gian để thứ ăn khớp và định. Cũng may Tô Nhuyễn kinh nghiệm từ đời , Ngưu Xuân Phân một tháng rưỡi học cũng phí công. Tuy rằng chỉ học kiến thức cơ bản về thiết kế, nhưng cô quen thuộc với quy trình sản xuất.

 

Sau khi thấy đều thuần thục , Tô Nhuyễn bổ nhiệm Ngưu Xuân Phân tạm thời giữ chức chủ nhiệm phân xưởng. Muốn nhà thiết kế thì ít nhất cô còn học thêm một hai năm nữa.

 

Cho nên, công ty của Tô Nhuyễn lúc thiếu nhất vẫn là thiết kế. Với bản vẽ mà Tô Nhuyễn tích lũy từ kiếp , cùng lắm cũng chỉ đủ dùng trong vòng một, hai năm tới. Trong thời gian , nhất định tìm kế nhiệm.

 

 

 

Vấn đề , ngay cả chính ủy Vương cũng thể giúp cô giải quyết, khiến Tô Nhuyễn thực sự đau đầu.

 

Trong thời buổi , sinh viên chuyên ngành thiết kế vật phẩm trang sức cực kỳ hiếm hoi. Dù tìm học, chắc chắn họ cũng chẳng chịu về cho một công ty nhỏ bé chỉ hai mươi mấy như cô.

 

Đây cũng là lý do vì cô thà chọn một để từ từ bồi dưỡng, chứ tìm ngoài xã hội – bởi tìm đáng tin cậy quả thực là mò kim đáy bể.

 

Tô Nhuyễn thậm chí còn nảy ý nghĩ, nên "dùng mỹ nhân kế", "lừa" tình cảm của một hai từ các học viện thiết kế về việc cho .

 

Hiếm khi thấy Tô Nhuyễn gặp chuyện khó giải quyết, Lộc Minh Sâm liền hớn hở xoa xoa hai bàn tay, hằm hè trêu chọc: "Nào, cô chủ nhỏ gặp rắc rối gì, cứ giao hết cho đây!"

 

Tô Nhuyễn lườm một cái: "Sao em cứ cảm giác đang mong em gặp vấn đề nhỉ?"

 

Tất nhiên Lộc Minh Sâm đời nào thừa nhận: "Đâu ."

 

Lúc , Tô Nhuyễn quá rõ cái bản tính háo sắc của . Cô nheo mắt, chậm rãi : "Cũng . Nếu tìm cho em hai nhân viên thiết kế trang sức giỏi giang, tìm thì em nhất định sẽ 'thưởng' một cách tử tế."

 

"Có điều, khi tìm ... Ai, cũng thấy đấy, giải quyết vấn đề thì em chẳng tâm trạng nào. Tối nay cứ ngủ một ."

 

Vậy thì chứ...

 

Lộc Minh Sâm khẽ ho khan một tiếng, vội vàng : "Anh nghĩ, chuyện quá chuyên nghiệp, khéo hỏng việc của em. Anh cứ chuyên tâm lo chuyện trang hoàng nhà cửa của chúng ."

 

, mai em rảnh thì về xem thử . Nhà cửa trang hoàng gần xong . Em xem cần đổi đồ đạc gì nữa ?"

 

Tóm , liền im bặt, còn nhắc đến chuyện giúp cô tìm nhà thiết kế nữa.

 

Tô Nhuyễn bật ha hả.

 

Ngày hôm , tan học, Tô Nhuyễn vẫn lái chiếc xe máy của đến nhà xưởng như thường lệ, định thị sát một vòng .

 

Khi xe chạy đến cổng xưởng, cô trông thấy một cô gái dáng nhỏ nhắn, xinh xắn, đeo một chiếc ba lô vai, tay còn kéo theo một chiếc vali lớn. Cô gái cổng nhà máy, mắt quanh quất, hình như đang đợi ai đó.

 

Thấy Tô Nhuyễn lái chiếc mô tô đến, hai mắt cô gái sáng rực, vội vàng vẫy tay: "Người ! Người !"

 

Tô Nhuyễn dừng xe bên cạnh, tháo mũ bảo hiểm xuống: "Chào cô."

 

Cô gái chằm chằm mặt Tô Nhuyễn, đôi mắt lấp lánh như : "Chào cô, chào cô. hỏi thăm một chút, ở đây chị gái tên Ngưu Xuân Phân ? Cô chị ?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/em-ho-xuyen-sach-thich-ganh-dua-voi-toi/chuong-457.html.]

Tô Nhuyễn nghi hoặc: "Cô là ai?"

 

"À, là bạn của chị ở thành phố Thân."

 

Tô Nhuyễn nhướng mày. Mới một tháng rưỡi mà kết bạn khiến đối phương vượt ngàn dặm xa xôi từ thành phố Thân mà tìm đến ?

 

Có điều, cô nhận cô gái hề ác ý, còn cảm thấy quen thuộc. Thế là Tô Nhuyễn : "Để dẫn cô ."

 

"Cảm ơn cô!" Cô gái vui vẻ : " tên Nhan Diệu, còn cô thì ?"

 

"Tô Nhuyễn." Tô Nhuyễn xuống xe, định giúp cô buộc chiếc vali hành lý lên xe.

 

Nhan Diệu vội vàng : "Để tự ." Sau đó, cô lập tức nhẹ nhàng xách chiếc vali to đùng đặt gọn lên yên chiếc xe máy của Tô Nhuyễn.

 

Tô Nhuyễn chằm chằm bánh xe đè lún xuống, nhịn thử đẩy chiếc rương hành lý. Quả nhiên, nó thể lay chuyển chút nào. Ánh mắt cô khỏi dừng gương mặt Nhan Diệu.

Mèo con Kute

 

Nhan Diệu hình như hề nhận ánh mắt nghi hoặc của Tô Nhuyễn, vẫn mang vẻ mặt ngây thơ vô tội, tay bám chiếc vali hành lý, trông dùng chút sức nào. Thế mà Tô Nhuyễn đang nặng nề đẩy chiếc xe máy đột nhiên cảm thấy nhẹ bẫng hẳn.

 

Tô Nhuyễn: "..."

 

thể trông mặt mà bắt hình dong!

 

Vừa tới cửa phân xưởng, Ngưu Xuân Phân trông thấy Nhan Diệu, liền kinh ngạc hỏi: “Tiểu Nhan, em tới đây?”

 

Sau đó Tô Nhuyễn cũng thấy cảnh tượng đó. Cô gái còn hùng hổ, tay xách chiếc va li nặng mấy chục cân vứt lên xe, giờ òa thút thít, chiều vô cùng đáng thương: “Chị Xuân Phân! Em tới nhờ cậy chị đây…”

 

“Chị , em ức hiếp, thật sự sống nổi nữa…”

 

Nói , cô nàng đầu về phía Tô Nhuyễn: “Cô chính là bà chủ của chị Xuân Phân đúng ? chị Xuân Phân , cô là .”

 

“Bà chủ đừng thấy trông thế mà coi thường nhé, năng lực đó. Nấu cơm, giặt giũ, dọn dẹp nhà cửa gì đó, việc nặng việc mệt đều tuốt. Bảo vệ… Không , thiết kế trang sức… Thiết kế trang sức mới là sở trường của !”

 

“Tóm , nếu bà chủ cần, việc gì cũng thể tròn!”

 

Cô nàng Tô Nhuyễn bằng ánh mắt vô cùng đáng thương: “Chỉ cần bà chủ thương tình cho một bữa cơm là .”

 

Tô Nhuyễn…

 

Cái đồ kịch sĩ từ tới thế ?

 

Thế nhưng, cô nàng thiết kế trang sức, điều quả thực quá đỗi hấp dẫn, Tô Nhuyễn liền về phía Ngưu Xuân Phân tìm lời xác nhận.

 

Ngưu Xuân Phân gật đầu : “ là cô tài thiết kế ghê gớm lắm, trưởng phòng còn khen cô hồn.”

 

Tô Nhuyễn nhướng mày. Có thể khiến trưởng phòng thiết kế châu báu Thịnh Thế khen ngợi, e rằng cô gái tay mơ, thừa sức việc ở công ty của họ.

 

Tô Nhuyễn : “Được thôi, bao ăn ở, một tháng hai trăm tệ, nhưng mỗi tháng đều nộp bản thiết kế mới, tiên sẽ thử việc một tuần.”

 

Nhan Diệu lập tức cảm động đến rơi nước mắt, siết c.h.ặ.t t.a.y Tô Nhuyễn: “Cảm ơn bà chủ cưu mang, nếu cần, thể lấy báo đáp…”

Loading...