Em Họ Xuyên Sách Thích Ganh Đua Với Tôi" - Chương 460:1)
Cập nhật lúc: 2025-10-10 13:06:39
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau khi tổ chức tiệc tân gia, Lộc Minh Sâm vô cùng phấn khởi, khiến Tô Nhuyễn cũng cảm giác mới thật sự là dọn về tổ ấm.
Có điều, so với kỳ nghỉ đông năm ngoái, kỳ nghỉ hè bọn họ thời gian quấn quýt bên cả ngày. Lộc Minh Sâm hầu như lúc nào cũng bận rộn với nhiệm vụ huấn luyện trong quân đội, còn Tô Nhuyễn thì bận rộn tuần tra xưởng máy mỗi ngày.
Cô nhân dịp nghỉ hè , khi thời gian rảnh rỗi, lựa chọn một vài nhân sự ưu tú cho các vị trí trọng yếu trong công ty. Phòng kế toán và phòng nhân sự đều đón mới – hai sinh viên trung cấp do chính ủy Vương giới thiệu – tất cả đều cần cô tự tay chỉ bảo một thời gian.
Đương nhiên, quan trọng nhất là cô nhân cơ hội chuẩn quà sinh nhật cho Lộc Minh Sâm. Mà , sinh nhật của hai gần , thứ Bảy là sinh nhật cô, đó bốn ngày chính là sinh nhật Lộc Minh Sâm.
Sáng thứ Năm, cuối cùng Tô Nhuyễn cũng chuẩn xong quà sinh nhật cho Lộc Minh Sâm nên về nhà sớm. Y tá Mễ mang theo một con gà nướng ghé chơi nhà cô.
Thấy , Tô Nhuyễn lấy lạ hỏi: “Hôm nay là ngày gì thế? Sao đột nhiên ăn gà nướng?”
Y tá Mễ thản nhiên thẳng bếp nhà cô, lấy một cái đĩa , cho con gà nướng . Cô dùng tay bẻ một cái đùi gà đưa cho Tô Nhuyễn, bẻ thêm một cái khác cho : “Hôm nay hết ca trực về nhà, đường gặp bán gà nướng, tự nhiên thấy thèm thuồng chảy nước miếng, bụng cồn cào chịu nổi, thế là mua luôn.”
Thế nhưng mới c.ắ.n một miếng, cô chau mày: “Hình như hương vị đỗi bình thường.”
là bình thường. Tô Nhuyễn nếm thử một miếng liền thấy mất cả ngon miệng, khá ngấy, hơn nữa hiển nhiên là thiếu gia vị trầm trọng.
mà, câu của Y tá Mễ khơi đúng cái sự thèm ăn trong lòng cô: “Muốn ăn gà nướng, màn thầu nướng, ngô nướng, dùng bếp củi nướng lên, như mới thơm ngon…”
Cô giáo Hàn vén tấm rèm cửa bước : “Cô đến cũng thèm thuồng. Lại nhớ hồi bé, chúng thường ăn khoai tây nướng chấm muối, mềm mại, thơm lừng ngào ngạt…”
Ba nhắc tới chuyện hồi nhỏ, đều chút hoài niệm bếp củi nhà .
Y tá Mễ tiếp lời: “… Trứng gà ngâm nước muối, đó bọc bùn ao, vùi bếp củi nướng, thơm lừng khó cưỡng, trứng luộc mà sánh bằng.”
Càng Tô Nhuyễn càng thèm ăn, lập tức buột miệng dứt khoát: “ quyết định , xây một cái lò gạch nướng!”
“Lò gạch nướng là cái gì? Dùng để nướng bánh mì thôi ?”
Tô Nhuyễn : “Là một loại lò nướng đa năng, thể nướng bánh ngô, bánh trung thu, bánh mì, còn thể nướng gà ăn mày, nướng khoai tây, trứng gà, ngô…”
Y tá Mễ nuốt nước miếng ừng ực: “Cần nguyên liệu gì, phức tạp ?”
Cô giáo Hàn : “Làm lò nướng đơn giản chỉ cần xi măng và cát sỏi. Còn về nhân lực thì Đoàn trưởng Lộc, chắc chắn phiền phức gì.”
Mèo con Kute
Y tá Mễ vỗ tay một cái, phấn khởi : “ , để ông xã nhà qua đây hỗ trợ.”
“Xem chỗ hưởng lộc ăn .” Nói tới đây, Cô giáo Hàn mới nhớ tới việc chính: “Xem thật lãng trí, suýt nữa quên mất chuyện quan trọng . Ngày mai chúng tới Bách hóa Yến Đô xem con công đá quý .”
Y tá Mễ bĩu môi: "Xem còn gì? Làm ? Chị tính mỗi tháng ngắm một bận ? Đâu chỗ vườn bách thú chứ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/em-ho-xuyen-sach-thich-ganh-dua-voi-toi/chuong-4601.html.]
Cô giáo Hàn vội vàng đáp: "Đâu . hai hôm nữa sẽ thu hồi, nên mới ghé ngắm thêm một nữa."
Tô Nhuyễn thấy lạ, cô nhớ rõ trong kế hoạch ghi là sẽ trưng bày suốt kỳ nghỉ hè, dù kỳ nghỉ hè mới là lúc khách đến xem đông đúc nhất cơ mà.
"Không hôm qua báo đăng tin rằng đám cướp của g.i.ế.c vô cùng hung ác len lỏi lên phía bắc đó ? Chắc là sợ bọn chúng sẽ dòm ngó đến."
Rắn độc thể dọa khách tham quan bình thường, nhưng đề phòng đám tội phạm hung ác thì chắc chắn là thể nào .
Cô giáo Hàn cảm thán: "Hòn đá quý giá trị hơn trăm vạn bạc đó."
" còn gì!" Y tá Mễ phụ họa: "Mấy viên đá quý bé tí bằng móng tay út thôi mấy ngàn tệ ."
"Nói gì thì , nó thật sự ." Y tá Mễ ước ao: "Đợi tích cóp đủ tiền, cũng sắm một món. Con gái nên một món đồ trang sức quý giá trong đời, chẳng vẫn , phận gái như hoa, đáng nâng niu ?"
Cô giáo Hàn tặc lưỡi: " thì chẳng dám mơ, thành bà thím , gì mà nâng niu nữa. Số tiền để cho con gái ăn học còn quý hơn nhiều."
Nói đến đây, cô sang Tô Nhuyễn, hỏi: "Nhà cô chắc chắn là sắm nổi , thấy đoàn trưởng Lộc mua cho cô một món?"
Y tá Mễ bật : "Đoàn trưởng Lộc cũng tiền mới mua nổi chứ. Giờ ai mà rõ, đoàn trưởng Lộc nộp hết tiền trợ cấp cho vợ, chẳng giữ lấy một xu nào, tiền tiêu vặt mỗi tháng cố định chỉ vỏn vẹn mười đồng thôi."
Cô giáo Hàn cảm thán: "Đàn ông như đoàn trưởng Lộc đúng là của hiếm. Chồng ở nhà chai dầu đổ cũng chẳng buồn đưa tay đỡ lấy, vì giấu vài đồng tiền riêng mà còn tranh mua nước tương với con gái ."
Ba chuyện, nhịn đều bật giòn giã. lúc , Lộc Minh Sâm vén tấm rèm cửa bước nhà, cất tiếng: "Này, mấy cô đang bàn tán gì về đó?"
Cô giáo Hàn nhanh nhảu đáp: "Khen chứ ! Người như đúng là vạn dặm mới tìm một. Tô Nhuyễn đúng là gả đúng chồng ."
Khóe môi Lộc Minh Sâm lập tức cong cong, đáp, chiều khiêm tốn: "Là cưới đúng mới . Tô Nhuyễn nhà mới thật sự là vạn dặm một."
Tô Nhuyễn liếc một cái yêu chiều. Cô giáo Hàn và y tá Mễ , đều bật thích thú.
Khi tới chuyện ngày mai xem khổng tước đá quý, hiếm khi Lộc Minh Sâm đề xuất: "Ngày mai em cứ ở nhà , ngày sẽ đưa em ."
Tô Nhuyễn chợt nghĩ điều gì đó, ngày chính là sinh nhật cô… Hiển nhiên sắp xếp từ .
Đợi cô giáo Hàn và y tá Mễ về , quả nhiên : "Ngày , chỉ hai chúng chơi riêng thôi."
Tô Nhuyễn nhịn khẽ cong môi, ánh mắt lấp lánh . Lộc Minh Sâm bước tới, dịu dàng hôn lên trán cô, thì thầm: "Còn ngày mai, cũng sẽ ở nhà với em."
Thấy Tô Nhuyễn nở vẻ mặt rạng rỡ niềm vui, đôi mắt Lộc Minh Sâm cũng ánh lên niềm hạnh phúc.